Thứ Sáu, tháng 8 29, 2014

Thứ Hai, tháng 8 25, 2014

Thần đồng/Thiên tài

Chiều qua cả nhà shopping cuối tuần để mua cho anh Toe 1 đôi giầy mới. Em Tịu thì vẫn còn giầy mẹ mua để dành từ năm ngoái nên chưa cần mua thêm. Tối về trước khi đi ngủ em Tịu nhất định bắt mẹ lôi giầy mới của mình ra để đi thử. Đây là đôi giầy buộc dây đầu tiên mà em sở hữu còn trước đó thì toàn là loại dán hoặc giầy lười hoặc bất kỳ loại gì đi đơn giản không cần dây dợ loằng ngoằng là được....... Mẹ quan sát Tịu sau một hồi loay hoay thò ra thụt vào, cuối cùng thì cũng xong, trông cũng gọn gàng đẹp đẽ phết

- Mẹ: Tịu, con quá tuyệt vời, mẹ không thể tưởng tượng được là con đã biết buộc dây giầy.... thế ai dạy cho con đấy .... mẹ quá phục em Tịu luôn

- Tịu (mặt mày vênh ngược lên): Không cần bất kỳ ai cả, con tự biết làm, mẹ thử nhìn lại xem.... có xịn không?

- Toe: Mẹ ơi, có khả năng con Tịu nhà mình là một đứa bé Thiên tài hay Thần đồng gì đấy. Mẹ mang nó đi kiểm tra đi. Sao nó chưa đi học mà đã biết làm toán 3 x 3 = 9, rồi thì bây giờ nó lại còn biết tự buộc dây giầy, không ai giúp nó cả (Toe choáng váng vì bản thân thì cả năm vừa rồi ông bà bố mẹ thi nhau dạy toe thắt nút dây giầy nhưng hoàn toàn thất bại, đi học về dây giầy thường xuyên trong trạng thái bị tuột thõng thượt lê quết đất đen xì)

- Mẹ: Thế có phải em tịu tự nghĩ ra cách buộc dây giầy hay con bắt chước ai và làm theo?

- Tịu: Con tự sáng chế ra, không bao giờ nhìn ai cả

- Toe: Em nói em tự sáng chế ra...... thế thì bằng chứng đâu..... bản vẽ kỹ thuật đâu?

- Tịu: loanh quanh đi ra chỗ khác... một lát sau lại gần mẹ thủ thỉ: Mẹ, thôi con đành thú nhận với mẹ một chuyện, đó chính là con đã theo dõi cách bố và bà ngoại dạy anh Toe và làm theo đấy chứ không phải con tự nghĩ ra đâu

- Toe: Anh biết ngay mà, thật ra nếu anh làm theo cách bố dạy thì lâu hơn, khó hơn nhưng chắc hơn còn nếu làm theo cách của bà thì dễ hơn, nhanh hơn nhưng toàn bị tuột.......... khó lắm đấy..... làm sao mà em tự nghĩ ra được

- Tịu: Nhưng cách của em làm thì vừa nhanh lại vừa không bị tuột, không bao giờ bị tuột cả...... Mẹ, mẹ đưa cho con 1 tờ giấy để con vẽ ra bản vẽ cho anh Toe xem

- Toe: Mẹ ơi con Tịu nhà mình nó thông minh thật đấy, nó phải thú nhận ra sự thật này vì nó sợ mọi người lại cứ tưởng nó là thiên tài, vừa làm được toán khi chưa đi học lại vừa biết tự buộc dây giầy....... may quá.....họ tưởng nó là thiên tài thì sẽ lao đến hỏi nó đủ thứ....... thế rồi hỏi nó cái gì nó cũng không biết thì thật là xấu hổ.............

- Tịu: Nhoay nhoáy ra bàn học ngồi vẽ cái sơ đồ qui trình buộc dây giầy rồi thì lại chỗ mẹ và anh thuyết minh bảo vệ thiết kế của mình: " đầu tiên là..... bước 1 là, bước 2 là..... kết thúc là......" trông cứ như con giun con dế ý nhưng mà yêu phết ..... bước 6 thì còn viết ngược con số he he

Toàn chuyện lẩm cà lẩm cẩm....... cứ bé mãi ở nhà với mẹ, buôn dưa lê với mẹ nhé 2 con chó con :) :) iêu nhắm :)

Thứ Hai, tháng 8 18, 2014

Giảng bài cho con - lợi bất cập hại

Gớm, thỉnh thoảng lại có một bài kiểu này, mình nhẹ hết cả người :)


Giảng bài cho con - lợi bất cập hại


Nhiều cha mẹ vẫn quen với việc giảng bài cho con, tuy nhiên trẻ học giỏi và học hiệu quả nhất chính là khi chúng tự giác học.

KidsSchoolLearning-28-ways-to-7646-5387-
Có một thực tế, nhiều cha mẹ khi giảng bài thường hay "nhảy vào" làm hết bài hộ con. Ảnh: Bable.com
1. Con sẽ không có không gian riêng tư để giải quyết công việc của bản thân
Cha mẹ thường có câu trả lời khi con hỏi bố mẹ đi đâu là: "Bố mẹ đi có việc". Cha mẹ không cho con biết “có việc” là cái gì, một phần vì nghĩ con chưa hiểu được “có việc” đó là cái gì, một phần vì muốn giữ bí mật chút ít cho riêng mình. 
Ai cũng cần có không gian riêng để suy ngẫm, để sống, để tự chủ giải quyết các công việc hay vấn đề của mình. Vì thế dạy con tập trung giải quyết công việc một cách riêng tư và quyết đoán là điều cha mẹ hoàn toàn nên làm. Hơn nữa, đứa trẻ không có không gian riêng chắc chắn sẽ cảm thấy bức bối và dễ bị stress.
2. Cha mẹ ít khi đủ bình tĩnh để lắng nghe con nói khi đang giảng bài
Cha mẹ thường quên rằng, để có được khối kiến thức to lớn trong đầu, họ phải học cả mười mấy năm. Bây giờ, con đang trong quá trình học, con vất vả, vật lộn với bài học là chuyện rất bình thường. 
Tuy nhiên, ít người đủ kiên nhẫn mà nghĩ như vậy, hầu hết cha mẹ quá kỳ vọng vào con nên cũng nhanh chóng thất vọng. Giảng mãi con không hiểu, rất nhiều cha mẹ đã la hét, chửi bới, mắng mỏ, gọi con bằng các từ ngữ xúc phạm, thậm chí đánh. Đó là những hành vi xâm phạm thân thể và danh dự trẻ. Từ đó, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái sẽ căng thẳng, khoảng cách sẽ bị kéo dài ra.
3. Con sẽ ỷ lại và lười
Việc học luôn được cha mẹ nhắc nhở, vì thế, tự động con nghĩ rằng: Con học là việc của cha mẹ. Con sẽ đợi cha mẹ về giúp con, la mắng con, xỉ vả con. Tâm lý ỷ lại vào người khác của trẻ sẽ xuất hiện rất nhanh khi ai đó vừa ngỏ lời nhận giúp đỡ một chút xíu. Đương nhiên, con sẽ rất lười biếng.
Con gái tôi là một cô bé rất tự giác, nhưng ông bà ngoại lại rất muốn dạy cháu học, kiểm tra bài cho cháu, dĩ nhiên là cả la mắng nữa. Bỗng nhiên có một năm học, bà bị ốm nặng, phải sang châu Âu chữa trị, ông đi theo chăm bà, và... con bé học khá hẳn, kết quả cao hơn hẳn. Đơn giản vì cháu hiểu, giờ không có ai gánh hộ mình, vì thế cháu tập trung học tập hơn.
4. Hầu như cha mẹ giảng sai
Cha mẹ nên nhớ, dạy trẻ phải theo một tiến trình rất cụ thể và rõ ràng. Tiến trình đó phải được xây dựng theo tâm sinh lý lứa tuổi. Cha mẹ đã học xong cả tiến trình rồi. Trong đầu các cha mẹ có cả mớ kiến thức đủ loại, phong phú, đa dạng, và đương nhiên không rõ ràng là ở tiến trình nào. 
Trẻ em đang trong tiến trình, vì thế, cách suy nghĩ, cách làm bài, các kiến thức bài học... cũng được phân theo tiến trình. Nhiều cha mẹ ức chế khi thấy con làm bài không sai mà bị cô trừ điểm. Họ đã quên rằng, kết quả bài con không sai nhưng cách trình bày không đúng với quy định của lớp (nghĩa là con làm sai với tiến trình). Cô trừ điểm để con hiểu thêm bài. Chính việc cha mẹ không hiểu tiến trình đó đã dẫn tới cách giảng trống đánh xuôi, kèn thổi ngược với cô giáo. Con ở giữa vô cùng hoang mang, không hiểu phải làm thế nào.
5. Bệnh thành tích phát triển
Khi giảng bài cho con, sự kỳ vọng sẽ khiến cha mẹ ngày càng khát khao thành tích. Họ chợt thấy con thật thông minh, nếu con không được giỏi thì quá vô lý. Vì thế, áp lực thành tích sẽ ngày càng đè nặng lên cha mẹ và con.
6. Những bé được cha mẹ giảng bài thường thiếu tự tin
Vốn quen với việc được cha mẹ làm hộ công việc, khi con đến lớp, thiếu đi một chỗ dựa, con sẽ cảm thấy lo âu. Lâu dần, con sẽ thiếu tự tin không chỉ ở trên lớp mà còn ở trong cuộc sống. Tính cách thiếu quyết đoán, thiếu kiên nhẫn, dễ nổi khùng cũng rất dễ hình thành do stress khi ngồi học. Ghét học, ức chế vì việc học... là những cảm giác rất dễ hình thành khi con ngồi học mà bố mẹ cứ muốn nhảy vào giảng bài. 
Vì thế, bố mẹ không nên giảng bài cho con, hãy để việc đó cho cô giáo. Sẽ có rất nhiều mục tiêu con cần đạt được khi học (ví dụ học cách thực hiện trách nhiệm của mình) mà con sẽ không đạt nếu cha mẹ cứ làm hộ con như vậy. 
Tiến sĩ Vũ Thu Hương
Giảng viên khoa Tiểu học - ĐH Sư phạm HN

Thứ Sáu, tháng 8 08, 2014

Ai bảo vệ Ai?

Em Tịu vào lớp 1, mẹ rất lo lắng nên luôn miệng dặn Toe phải luôn để mắt tới em, xuống lớp thăm em vào giờ ra chơi xem em có buồn không, có cần gì không, có bị bạn nào bắt nạt không. Ngày đầu tiên hai anh em đi học cùng nhau không xảy ra vấn đề gì cả. Cuối buổi học Toe báo cáo mẹ đã xuống thăm em nhưng lúc ý em không được ra ngoài, em chỉ nhìn ngắm con từ trong lớp và em sung sướng lắm.......... Thôi thế thì cũng tạm ổn. Hôm nay là buổi học thứ 2. Ông ngoại đưa 2 cháu đi học và không quên chụp ảnh 2 đứa mặc đồng phục rất oách. Chiều mẹ về:

- Mẹ: Toe, tình hình hôm nay thế nào, em có vui không? con có xuống lớp thăm em không?

- Toe: Mẹ, lại có vấn đề nghiêm trọng xảy ra. Con sẽ kể cho mẹ nhưng mẹ đừng mắng em nhé, đã xảy ra đánh nhau to

- Mẹ: Như thế nào, nói mau

- Toe: Hôm nay giờ ra chơi con xuống lớp em Tịu chơi tự dưng con gặp lại các bạn cũ lớp 4G, chúng nó xông vào đánh con, giật khăn quàng của con, chúng nó bảo: "Quốc Trung là đồ phản bội, đã bỏ lớp 5G sang lớp 5A"

- Mẹ: Thế con có đánh lại chúng nó không?

- Toe: Con không thể đánh lại được, chúng nó rất đông còn con chỉ có một mình, chúng nó còn cướp thước kẻ của con rồi chạy vào lớp nó làm con phải đuổi theo để lấy lại thước kẻ, có mấy đứa con gái bảo: "sao lại vào đây", con bảo "tớ phải đuổi theo để lấy lại cái thước kẻ của tớ"

- Mẹ: Thế lúc đó em Tịu thế nào?

- Tịu: Con xông vào đánh cho mấy thằng đấy một trận, con không sợ

- Toe: Lúc đó em Tịu cứ hét ầm lên, em ý xông vào đá lại bọn nó tụt cả dây váy

- Mẹ: Thế em Tịu có bị chúng nó đánh lại không?

- Toe: Lúc đó con đang phải giằng nhau với chúng nó con không để ý lắm nhưng con thấy em Tịu giật chúng nó ra khỏi con 

- Tịu: Chúng nó cũng giằng con và đánh con nhưng con không sợ chúng nó, con phải đánh hết chúng nó, dù con có bị tuột dây váy cũng được miễn là anh Toe không bị đánh

- Mẹ: Toe, mẹ thật là thất vọng, con to tướng thế này sao toàn để các bạn bắt nạt, con không bảo vệ được bản thân thì sao bảo vệ được em

- Tịu: (vẫn đang hết sức kích động, chân tay đấm đạp dọc ngang liên hoàn cước) Mẹ đừng mắng anh Toe, con sẽ xử lý hết chúng nó, con sẽ đánh cho chúng nó một trận vì chúng nó dám đánh anh Toe, con sẽ..... con sẽ......

Haiz, buổi sau mẹ lại phải đích thân đến trường xem lại vụ này vậy, chán anh Toe ghê





Thứ Năm, tháng 8 07, 2014

Mùa xuân của mẹ thập thò bên cửa sổ :)

lúc nào cũng nhớ, ở đâu cũng nhớ, làm gì cũng nhớ, chẳng bao giờ hết nhớ.... mẹ bệnh nặng lắm roài



Thứ Hai, tháng 8 04, 2014

Phi Công và Luật sư

- Toe: Mẹ ơi, hồi trước khi học về chủ đề gia đình, các bạn đã hết sức kinh ngạc khi con giới thiệu với cô là bố em 38 tuổi và mẹ em 39 tuổi. Các bạn cứ thắc mắc sao mẹ lại nhiều hơn bố 1 tuổi

- Mẹ: Thế con thấy như vậy có vấn đề gì không?

- Toe: Tất nhiên là không, như vậy còn hơn. Lớp con có bạn mà bố bạn ý còn già khú hơn mẹ bạn ý mười mấy tuổi hẳn hoi

- Bố: Thế con có giới thiệu với cô giáo: bố em là phi công

- Toe: Không con giới thiệu bố em là luật sư........... mà luật sư thì còn xịn hơn cả phi công .........

Ha ha, tình hình này chắc phải còn lâu mới dậy thì nhỉ anh Toe ơi ơi :)









Chủ Nhật, tháng 8 03, 2014

Ngày nhập trường

15:00, Thứ 6, ngày 1, tháng 8, năm 2014 con gái mẹ tập trung chuẩn bị bước vào đời "quân ngũ". Cảm nhận đầu tiên là: "To lét thối quá mẹ ơi".......... Không hề chi con gái......to lét thì vẫn vậy từ dạo anh con bước vào lớp 1........ nhưng cũng có sao đâu :) hàng ngày anh sẽ xuống với con vào mỗi giờ ra chơi, mẹ và bà ngoại sẽ đợi đón con về ngoài cổng trường......... Hãy tự biết chăm sóc bản thân để nên người con nhé :) Thương con gái bé bỏng nhiều nắm nắm :)