- Tịu: Mẹ ơi con sẽ không bao giờ bị lấy chồng đểu
- Mẹ: Thế là sao?
- Tịu: Con đã có kế hoạch tổ chức một cuộc thi tuyển chọn, đứa nào thắng cuộc sẽ được con chọn làm chồng. Mẹ có thể lựa chọn danh sách mà mẹ yêu thích còn ở lớp con thì đầy, con mới nói ra ý kiến đấy thế là chúng nó đang rầm rầm đòi đăng ký, tất nhiên chúng ta sẽ tổ chức cuộc thi ở nhà mình, trong phòng anh Toe, con cần phải chuẩn bị 10 cái bàn
- Mẹ: Thế con sẽ tổ chức thi gì
- Tịu: Thì toán này, chính tả này và nhiều thứ khác nữa
- Mẹ: Thứ khác là thứ gì?
- Tịu: Thì con bảo gì chúng nó phải làm thế, ví dụ như con bảo là làm việc dọn dẹp đi, thế là chúng nó phải dọn dẹp, con bảo là quét nhà đi, thế là chúng nó phải quét nhà, thế thì mới cho vào danh sách cuộc thi chung kết. Sẽ có một cái bảng đứa nào làm được sẽ đánh một cái "chữ Tích", đứa nào không làm được sẽ cho nó một cái "chữ X", đứa nào nhiều chữ X là thua cuộc, đứa nào nhiều chữ tích sẽ là người thắng cuộc.
- Mẹ: Thế con có thấy bố Tuấn quét nhà bao giờ chưa?
- Tịu: (thở dài) Con chẳng hiểu vì sao mẹ lại lấy bố Tuấn lùn nhỉ. Tất nhiên, đứa nào ngoan nhưng sau đấy hư thì sẽ bị loại bỏ và thay bằng đứa khác. Theo mẹ thì bao giờ con nên tổ chức cuộc thi........... chắc là 28 tuổi mẹ nhỉ......... đúng rồi 28 tuổi thì sẽ tổ chức cuộc thi....... mẹ có thấy hay không mẹ
- Mẹ: Chẳng có gì hay ho cả, sao con biết bọn con trai nó thích con, con toàn tưởng tượng ra thôi
- Tịu: Có chứ, chúng nó thích con, chúng nó tự thích con, nhưng con chẳng hiểu con làm gì mà chúng nó thích con, cũng có thể con đã giúp nó một việc nho nhỏ là con giành lại cái ghế đỏ mà nó đang tranh giành nhau, thế là nó thích con luôn. À mà con biết nó thích con là vì giờ ăn trưa con chả làm gì tự dưng chúng nó lấy ghế cho con thế là con biết là chúng nó thích con......... mà thôi con nghĩ là con sẽ để cho mẹ quyết định ai là người thắng cuộc vậy, tất nhiên con sẽ không lựa chọn bố Tuấn và anh Toe vì bố đã lấy mẹ mất rồi còn nếu lấy anh Toe thì có nghĩa là vi phạm qui tắc........... như vậy mẹ đã hài lòng chưa mẹ.......
Ôi thế có điên không chứ lị, nó cứ liên tha liên thiên thế này có điên tiết không cơ chứ lị.......... học hành lởm khởm chắc cũng vì đầu óc cứ hoang tưởng những chuyện ẩm à ẩm ương thế này đây........ cũng may còn vớt vát lại chút chút đó là xu hướng giới tính của nàng cũng tương đối rõ ràng là "thích zai" ặc ặc :)
Bàn tuyển chồng của em nó như này đây. Nội dung kiểm tra là Toán và Tiếng Việt hị hị ............ quá ngất ngây vì iem :)
Thứ Tư, tháng 11 26, 2014
Thứ Tư, tháng 11 19, 2014
Kết quả Học tập giữa Học kỳ I
Cải cách giáo dục Tiểu học: Không được Thi giữa Học kỳ; Không được Chấm điểm; Không được Chê/Phê bình học sinh. Và kết quả là như sau:
Sửa sai Lần 1:
Sửa sai Lần 2:
Sửa sai Lần 1:
Sửa sai Lần 2:
Cô giáo nhắn tin: Phụ huynh ký vào bài "Luyện tập" cho con. Về nhà em Tịu thái độ len lén, rất gian:
- Mẹ: Lại học hành vớ vẩn chứ gì?
- Tịu: Không trả lời
- Mẹ: Có gì thì khai ra mau, đằng nào cô cũng nhắn tin cho mẹ hết rồi
- Tịu: Mẹ ơi, thật là xấu hổ, tình hình không được tốt lắm. Nhưng mà Toán thì con vẫn làm đúng hết, con còn được cô đọc tên đầu tiên trong số 30 đứa ngày mai được đi dự 20.11 ở trường, những đứa còn lại vừa không được đi dự lại còn phải ở nhà làm bài nhiều gấp 5 lần cơ
- Mẹ: Thế tình hình là sai mấy lỗi, khai ra nào
- Tịu: Con sợ mẹ cười chê con, mẹ tự lấy mà xem, nó ở trong tập file ý
- Mẹ: Mẹ thấy con chẳng dũng cảm gì cả, khi nào kết quả tốt thì chả cần hỏi con cũng khoe loạn lên còn kết quả kém thì con dấu biệt, mà con biết thừa đằng nào mẹ chả biết mà hôm nay cô giáo còn bắt bố mẹ ký vào cái bài đấy và nộp để cô xem biết chưa
- Tịu: Len lén lôi bài kiểm tra đưa cho mẹ
- Mẹ: Tịu, cái này mẹ không thể ký được và con phải đưa cho bố vì nó quá khủng khiếp
- Tịu: Con không thể đưa cho bố, con sợ bố
- Mẹ: Thế thì tùy con, mẹ sẽ không ký, con đưa bố xem và giải thích với bố lý do vì sao lại viết kém thế này
- Tịu: Miễn cưỡng đưa tờ giấy cho bố rồi chậm rãi chui vào chăn, trùm kín đầu hồi hộp đợi chờ........... Một lát sau.......... từ phòng bên, một tiếng hét thất thanh được cất lên một cách đầy thất vọng ................. ặc ặc
Con gái yêu ơi, ngày xưa anh con nó viết như thế này này, sao cùng một lò mà lại khác nhau dư lày..... là seo hic hic
Đây là chính tả Lớp 1:
Đây là văn Lớp 2: Cô không cho tẩy là tuyệt đối chấp hành....
Thứ Sáu, tháng 11 14, 2014
Con yêu,
Con yêu,
Hôm nay trời Hà Nội đẹp quá đi thôi, và mẹ lại thấy trong lòng rộn ràng phơi phới. Hãy tận hưởng cuộc sống này đi nhé, đừng có phí phạm sống một cuộc đời nhạt phèo tựa nước ốc. Sẽ chẳng bao giờ hết những sai lầm, khờ khạo nhưng "Hãy cứ là Chính mình vì những người khác Họ đã là Họ rồi đấy thôi". Hy vọng rằng mai tiếp tục vẫn sẽ là 1 ngày nắng, 1 ngày trong, 1 ngày khô, 1 ngày buốt, 1 ngày đặc trưng của tiết trời đầu đông Hà Nội....... tối nay chúng ta cùng bàn xem ta sẽ xử lý 2 ngày cuối tuần ra sao nhỉ :) Mẹ lại nhớ các con nhiều lắm :)
Hôm nay trời Hà Nội đẹp quá đi thôi, và mẹ lại thấy trong lòng rộn ràng phơi phới. Hãy tận hưởng cuộc sống này đi nhé, đừng có phí phạm sống một cuộc đời nhạt phèo tựa nước ốc. Sẽ chẳng bao giờ hết những sai lầm, khờ khạo nhưng "Hãy cứ là Chính mình vì những người khác Họ đã là Họ rồi đấy thôi". Hy vọng rằng mai tiếp tục vẫn sẽ là 1 ngày nắng, 1 ngày trong, 1 ngày khô, 1 ngày buốt, 1 ngày đặc trưng của tiết trời đầu đông Hà Nội....... tối nay chúng ta cùng bàn xem ta sẽ xử lý 2 ngày cuối tuần ra sao nhỉ :) Mẹ lại nhớ các con nhiều lắm :)
Thứ Tư, tháng 11 12, 2014
Quà tặng Bố
Chào đón bố công tác trở về, em hì hụi cả tối sáng tác bức tranh với chủ đề: "Toe và Tịu đi đám cưới bố Tuấn mẹ Đính"
Méo hết cả mồm cuối cùng em cũng nặn ra được tưng đây con chữ. Tuy chữ Toe vẫn còn nhầm lẫn chút nhưng không sao, thế là ổn lắm rồi. Dù sao thì cũng chỉ mới 1/2 học kỳ 1 thôi mà. Năm nay nhờ cải cách giáo dục, chả kiểm tra, chả chấm điểm gì cả nên dù có viết xấu cũng chẳng bị điểm kém he he
Bố Tuấn cũng kính cận này, cũng caravat nghiêm chỉnh này nhưng Mẹ Đính thì sao chỉ có mỗi 1 mắt, chẳng nhẽ mẹ chột à, thắc mắc hỏi tác giả thì được trả nhời như sau: "Có thế mà mẹ không hiểu, thế chẳng phải con đang vẽ mẹ quay nghiêng sang nắm tay bố đấy sao, quay nghiêng người thì đương nhiên là chỉ có 1 mắt chứ sao". Đúng rồi, cứ quay nghiêng thì chỉ còn 1 mắt........ có thế mà mẹ cũng không hiểu :)
Hăng tiết vịt, em lại tiếp tục gò tiếp thêm bức tranh chân dung Bác Hồ Chí Minh. Em giải thích bác Hồ già rồi nên cho thêm một tí nếp nhăn trên mặt............. hi hi ........ yêu dã man con ngan :)
Chủ Nhật, tháng 11 09, 2014
Thứ Sáu, tháng 11 07, 2014
Đừng bao giờ trách móc bất kỳ ai trong cuộc sống của bạn
Đọc kỹ từng dòng, từng chữ trong bài viết dưới đây thấy thật là tâm đắc quá. Tất cả đều đúng, đều sâu sắc và đều đáng để mình lấy đó làm bài học tốt cho cuộc sống của mình dù rằng chẳng dễ gì hướng tâm trí lực để đạt tới level đó :)
ĐỪNG BAO GIỜ TRÁCH MÓC BẤT KỲ AI TRONG CUỘC SỐNG CỦA BẠN..... điều quan trọng là giờ mình đã thông lắm rồi.......... giờ thì cứ nhẩn nha mà thực hiện thôi nhỉ :) khi nào mà chệch hướng quên bài thì sẽ phải tự tát vào mẹt một phát cho nhớ :)
Bài viết dưới đây được sưu tầm từ: http://thanhnientudo.com
(http://thanhnientudo.com/2014/07/25/dung-bao-gio-trach-moc-bat-ky-ai-trong-cuoc-song-cua-ban)
Người Tốt sẽ cho bạn Hạnh Phúc…
Người Xấu cho bạn Kinh Nghiệm…
Người Tồi Tệ nhất cho bạn Bài Học…Và… người Tuyệt Vời Nhất sẽ cho bạn Kỷ Niệm.
Đừng hứa khi đang… vui !
Đừng trả lời khi đang… nóng giận !
Đừng hứa khi đang… vui !
Đừng trả lời khi đang… nóng giận !
Đừng quyết đinh khi đang… buồn !
Đừng cười khi người khác… không vui !
Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.
Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe
Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi.
Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta
Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Đừng cười khi người khác… không vui !
Cái gì mua được bằng tiền, cái đó rẻ.
Ba năm học nói, một đời học cách lắng nghe
Chặng đường ngàn dặm luôn bắt đầu bằng 1 bước đi.
Đừng a tòng ghen ghét ai đó, khi mà họ chẳng có lỗi gì với ta
Tuy trong rừng có nhiều cây đại thọ cả ngàn năm, nhưng người sống thọ đến 100 tuổi không nhiều. Bạn thọ lắm cũng chỉ sống đến 100 tuổi (tỉ lệ 1 trên 100.000 người).
Nếu bạn sống đến 70 tuổi, bạn sẽ còn 30 năm. Nếu bạn thọ 80 tuổi, bạn chỉ còn 20 năm. Vì lẽ bạn không còn bao nhiêu năm để sống và bạn không thể mang theo các đồ vật bạn có, bạn đừng có tiết kiệm quá mức.
(trên 50t mừng từng năm, qua 60t mong hàng tháng, tới 70t đếm mỗi tuần, đến 80t đợi vài ngày, được 90t …ngơ ngác một mình với giờ phút dài thăm thẳm !)
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
Bạn nên tiêu những món cần tiêu, thưởng thức những gì nên thưởng thức, tặng cho thiên hạ những gì bạn có thể cho, nhưng đừng để lại tất cả cho con cháu. Bạn chẳng hề muốn chúng trở nên những kẻ ăn bám.
Đừng lo lắng về những gì sẽ xảy ra sau khi bạn ra đi, vì khi bạn đã trở về với cát bụi, bạn sẽ chẳng bị ảnh hưởng bởi lời khen hay tiếng chê bai nữa đâu.
Đừng lo lăng nhiều qúa về con cái vì con cái có phần số của chúng và chúng sẽ tự tìm cách sống riêng. Đừng trở thành kẻ nô lệ của chúng.
Đừng mong chờ nhiều ở con cái. Con biết lo cho cha mẹ, dù có lòng vẫn quá bận rộn vì công ăn việc làm và các ràng buộc khác nên không thể giúp gì bạn.
Các con vô tình thì có thể sẽ tranh dành của cải của bạn ngay khi bạn còn sống, và còn muốn bạn chóng chết để chúng có thể thừa hưởng các bất động sản của bạn.
Các con của bạn cho rằng chuyện chúng thừa hưởng tài sản của bạn là chuyện dĩ nhiên nhưng bạn không thể đòi dự phần vào tiền bạc của chúng.
Với những người thuộc lứa tuổi 60 như bạn, đừng đánh đổi sức khoẻ với tài lực nữa. Bởi vì tiền bạc có thể không mua được sức khoẻ. Khi nào thì bạn thôi làm tiền? và có bao nhiêu tiền là đủ (tiền muôn, tiền triệu hay mấy chục triệu)?
Dù bạn có cả ngàn mẫu ruộng tốt, bạn cũng chỉ ăn khoảng 3 lon gạo mỗi ngày; dù bạn có cả ngàn dinh thự, bạn cũng chỉ cần một chỗ rộng 8 mét vuông để ngủ nghỉ ban đêm.
Vậy chừng nào bạn có đủ thức ăn và có đủ tiền tiêu là tốt rồi.
Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.
Nên bạn hãy sống cho vui vẻ. Mỗi gia đình đều có chuyện buồn phiền riêng.
Đừng so sánh với người khác về danh vọng và địa vị trong xã hội và con ai thành đạt hơn, nhưng bạn hãy so sánh về hạnh phúc, sức khỏe và tuổi thọ… Đừng lo nghĩ về những chuyện mà bạn không thể thay đổi vì chẳng được gì, mà lại còn làm hại cho sức khỏe bạn…
Bạn phải tạo ra sự an lạc và tìm được niềm hạnh phúc của chính mình. Miễn là bạn phấn chấn, nghĩ toàn chuyện vui và làm những việc bạn muốn mỗi ngày một cách thích thú thì bạn thật đã sống hạnh phúc từng ngày.
Một ngày qua là một ngày bạn mất đi, nhưng một ngày trôi qua trong hạnh phúc là một ngày bạn “được”.
Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Khi bạn vui thì bệnh tật sẽ lành; khi bạn hạnh phúc thì bệnh sẽ chóng hết. Khi bạn vui và hạnh phúc thì bệnh sẽ chẳng đến bao giờ.
Với tính khí vui vẻ, với thể thao thể dục thích đáng, thừơng xuyên ra ánh sáng mặt trời, thay đổi thực phẩm đa dạng, uống một thuốc bổ vừa phải, hy vọng rằng bạn sẽ sống thêm 20 hay 30 năm tràn trề sức khỏe.
Và nhất là biết trân qúy những điều tốt đẹp quanh mình và còn BẠN BÈ .nữa.. họ đều làm cho bạn cảm thấy trẻ trung và có người cần đến mình… không có họ chắc chắn bạn sẽ cảm thấy lạc lõng, bơ vơ.!!!
Xin chúc bạn mọi điều tốt đẹp nhất.
Chủ Nhật, tháng 11 02, 2014
Táo Y tế Vs Táo Giao thông 2014
Giọng cái con Táo Tịu cứ eo éo y hệt mợ Vân Dung....... Vãi em Tịu của mẹ :) hi hi
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)







