Mẹ ốm nghỉ ở nhà cả ngày, ngủ đẫy mắt từ sáng đến chiều.... đêm, 2 mắt biến thành..... đèn pha ô tô.... hết vật bên nọ lại vã bên kia cũng chẳng sao ngủ được......... đầu óc lập tức nghĩ đến cơm áo gạo tiền, đến tương lai con cái, đến tuổi già, đến bệnh tật, đến linh tinh tất thẩy mọi thứ ........... thế là mẹ tỉnh hẳn........ ức chế với tiếng phì phò của bố bên trái, tiếng khẹt khẹt của anh Toe dưới chân, mẹ lần mò tìm điện thoại soi em Tịu nằm sát bên phải....... mẹ ngắm em........ trông hiền lắm........ mẹ thơm em 1 phát vào má, rồi mẹ lại ôm em, em cựa quậy một chút rồi em xích gần hơn về phía mẹ..... và rồi em lại im thin thít như thịt nấu đông.......... con gái của mẹ mấy bữa nữa bước sang 7 tuổi rồi.
Con gái mẹ 7 tuổi, học lớp Nhất, trường Mậu dịch, hết học kỳ I đã bắt đầu ti toe đánh vần được đôi ba thứ đơn giản. Tuy nhiên, riêng khoản viết thì cứ gọi là "nhoay nhoáy", ngày nào cũng nhất định phải sản xuất ra cho bằng được 1 thứ, nào là thư bày tỏ tình cảm với bà, thư cảnh cáo mẹ, thư thể hiện sự nhớ nhung chị Thỏ, rồi lại cả thư tình gửi anh Đa Vít (chả biết là cái thằng nào trong phim hoạt hình gì đó), cái nào cũng dài lê thê và cái nào cũng mắc đầy lỗi chính tả :)
Con gái mẹ 7 tuổi, em hấp dẫn vô cùng, em như con chuột nhắt tích cóp tha lôi tất cả "chổi cùn, rế rách" về hang ổ của mình mỗi ngày..... em đành hanh, em đanh đá, em tình cảm, em đáng yêu...... em như mưa bóng mây, thoắt cười thoắt khóc, thoắt vui thoắt buồn, thoắt du côn du kề nhưng rồi lại oẵn thoằn loặn ngay trong chớp mắt..........
Ai cũng bảo mẹ chiều em đến là vô lý........... nếu được chiều quá thì rồi lớn sẽ hư......... mẹ hỏi bà ngoại liệu có phải vậy........... bà bảo chả sao........ bà bảo hồi bé mẹ cũng thế, cũng đanh đá cũng cấu bà, lại còn leo lẻo nói bậy như hát hay........ ấy thế rồi lớn lên cũng có sao đâu......... mẹ vẫn yêu bà, vẫn thương bà nhiều lắm đấy thôi.......... Vậy thì thôi cứ kệ....... cứ để em tự nhớn như lúa zời, cỏ dại.........chả cần nhọc công chăm bón chi nhiều, chỉ cần mỗi ngày ôm em, thơm em, yêu em.... rồi thì đâu khắc vào đó hết.
Chúc mừng con gái yêu bước vào tuổi mới. Mẹ sẽ mãi thương yêu con như Cụ thương Bà và Bà thương mẹ.... vô điều kiện......... không màng định kiến.......... mẹ sẽ mãi ở bên con mỗi khi con cần mẹ..... chúng ta là đồng minh của nhau......... suốt cuộc đời này :)
Ra Tết ngày rộng tháng dài mẹ sẽ dọn phòng làm việc của bố thành ổ mới cho em, em sẽ có khoảng trời riêng, sẽ có giường tủ bàn ghế để em ngủ riêng và học riêng, sẽ có hang hốc, ngóc ngách để em trưng bày/cất giấu đồ đạc tài sản cá nhân theo riêng ý em ........... nhưng hễ bất cứ khi nào em cần sang ngủ với mẹ thì mẹ vẫn trân trọng đón chào em.
Chúc mừng sinh nhật con gái bé bỏng thương yêu thương quí thương chiều của mẹ. Happy 7 tuổi, em khỏe mạnh, em chăm ngoan..... mẹ yêu em lắm :)
7 tuổi sao mình có thể viết thư cho zai thống thiết được như vầy:
"Em yêu anh đa vit ạ em không muốn anh bảo vệ em nữa cho anh bị đau đớn nữa em yêu anh đa vit ạ em nhớ anh lắm bởi vì em đã đến muộn khiến anh bị in pu sai mân đánh em xi lỗi anh em yêu anh em xi lỗi anh em xẽ đền anh cái dì anh quyết định"
Thứ Sáu, tháng 12 19, 2014
Thứ Hai, tháng 12 15, 2014
Chủ Nhật, tháng 12 07, 2014
Răn Mình - Dạy Con
Nếu ta không tự tạo "giá trị" cho bản thân thì đừng hy vọng cuộc đời này sẽ, vô điều kiện, bưng những điều tốt đẹp đến cho ta hưởng. Theo mẹ, chỉ duy nhất có 2 sự: Cha mẹ già nương tựa vào con cái, và, Con thơ dựa dẫm vào cha mẹ là thuận lẽ đời......... còn lại............ mọi toan tính tầm gửi vào người khác đều là điều không thể chấp nhận được và sớm muộn sẽ phải trả giá ít nhiều. ToeTịu của mẹ, dù có bò lê kẽo kẹt cũng phải, bằng cách này hay cách khác, học cách tự đứng trên đôi chân của mình. Điều này đâu chỉ vì ta cần sống một cách "tự trọng" mà đấy thật sự là cách sống "khôn ngoan" và "an toàn" nhất...........
Thứ Năm, tháng 12 04, 2014
Cầu Hôn
- Mẹ: Tình hình ở lớp hôm nay thế nào kể cho mẹ nào
- Tịu: Có chuyện kinh khủng, con không thể kể cho mẹ được, quá kinh khủng luôn
- Mẹ: Không kể thì thôi vậy
- Tịu: Thôi, con lại kể vậy.......... mẹ có biết là đã xảy ra một chuyện mà đáng lẽ phải 28 tuổi mới được nhắc đến từ này không........ đó là từ gì mẹ biết không?
- Mẹ: Làm sao mẹ biết được
- Tịu: Đó là từ........... CẦU HÔN..................... hôm nay con đã được cầu hôn mẹ biết chưa......... có cả cái nhẫn đây này
- Mẹ: Ai cầu hôn con?
- Tịu: Là thằng M............. nó còn đeo cả nhẫn vào tay con đây này, mẹ xem đây này, có đẹp không?
- Mẹ: Thế lúc nó đeo nhẫn cho con thì nó nói gì?
- Tịu: Nó bảo là yêu chứ sao
- Mẹ: Thế con cũng thích thế à, con cũng thích nó à
- Tịu: Tất nhiên là con không thích nó, con không bao giờ thích nó
- Mẹ: Thế sao không thích lại chấp nhận lấy nhẫn của nó
- Tịu: Kệ nó, vẫn đồng ý lấy nhẫn nhưng không đồng ý lấy nó cũng được mà
- Mẹ: Thế nó có học giỏi không?
- Tịu: Nó học tiếng Việt thì bình thường nhưng nó làm toán thì nhanh
- Mẹ: Việc này chẳng hay ho gì, tốt hơn hết là con không nên nhận nhẫn của nó
- Tịu: Thôi được, phải đợi đến khi 28 tuổi thì mới liên quan đến chủ đề này mẹ nhỉ
- Mẹ: Haiz...........
P.S. Nàng tự mặc định rằng 28 là tuổi sẽ được đề cập tới các vấn đề liên quan đến "hôn sự" vì vào tuổi đó bố nàng mới được lên xe bông về chung sống dưới 1 mái nhà với mẹ nàng......... sắp sửa trôi qua 1 học kỳ đầu tiên, thành tích "học tập" và "rèn luyện" của nàng vẫn chỉ dừng ở mức độ này.......... mẹ nàng bắt đầu ca mơ run rồi đây :)
- Tịu: Có chuyện kinh khủng, con không thể kể cho mẹ được, quá kinh khủng luôn
- Mẹ: Không kể thì thôi vậy
- Tịu: Thôi, con lại kể vậy.......... mẹ có biết là đã xảy ra một chuyện mà đáng lẽ phải 28 tuổi mới được nhắc đến từ này không........ đó là từ gì mẹ biết không?
- Mẹ: Làm sao mẹ biết được
- Tịu: Đó là từ........... CẦU HÔN..................... hôm nay con đã được cầu hôn mẹ biết chưa......... có cả cái nhẫn đây này
- Mẹ: Ai cầu hôn con?
- Tịu: Là thằng M............. nó còn đeo cả nhẫn vào tay con đây này, mẹ xem đây này, có đẹp không?
- Mẹ: Thế lúc nó đeo nhẫn cho con thì nó nói gì?
- Tịu: Nó bảo là yêu chứ sao
- Mẹ: Thế con cũng thích thế à, con cũng thích nó à
- Tịu: Tất nhiên là con không thích nó, con không bao giờ thích nó
- Mẹ: Thế sao không thích lại chấp nhận lấy nhẫn của nó
- Tịu: Kệ nó, vẫn đồng ý lấy nhẫn nhưng không đồng ý lấy nó cũng được mà
- Mẹ: Thế nó có học giỏi không?
- Tịu: Nó học tiếng Việt thì bình thường nhưng nó làm toán thì nhanh
- Mẹ: Việc này chẳng hay ho gì, tốt hơn hết là con không nên nhận nhẫn của nó
- Tịu: Thôi được, phải đợi đến khi 28 tuổi thì mới liên quan đến chủ đề này mẹ nhỉ
- Mẹ: Haiz...........
P.S. Nàng tự mặc định rằng 28 là tuổi sẽ được đề cập tới các vấn đề liên quan đến "hôn sự" vì vào tuổi đó bố nàng mới được lên xe bông về chung sống dưới 1 mái nhà với mẹ nàng......... sắp sửa trôi qua 1 học kỳ đầu tiên, thành tích "học tập" và "rèn luyện" của nàng vẫn chỉ dừng ở mức độ này.......... mẹ nàng bắt đầu ca mơ run rồi đây :)
Nhẫn Cầu hôn của Nàng đây
Thực chất nó chỉ là cái Vòng đeo Chìa khóa :)
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)







