Trăng Chiều, bản thu âm tại phòng thu 58 Quán Sứ, Đài Tiếng nói Việt Nam, Tháng 4/1988........ Năm đó mình đã teen..... Thời gian sao mà khẽ....
Thứ Ba, tháng 5 24, 2016
Thứ Tư, tháng 5 18, 2016
Rừng Quốc Gia Ba Vì - May 2016
Em ơi, em cứ thay đổi veo vèo vèo thế này mẹ biết nên buồn hay vui đây..... thơm em choẹt choẹt mấy chục phát :)














Mảnh Tường nhỏ
Về Quê Thái Bình, mẹ vô tình phát hiện ra Bức tường hàng xóm đối diện nhà Cụ Nội Toe Tịu. Nó mới tuyệt đẹp làm sao. Một thế giới tí hon vô cùng sống động. Bất chợt, mẹ nhớ tới Mảnh Tường bên ngoài cửa Miếu nhà Cụ Ngoại Toe Tịu ở Hồng Phúc. Hồi mẹ bằng em Tịu bi giờ, chẳng có gì nhiều cho trẻ con chơi nên bất kỳ sự vật hiện tượng gì cũng đều được "để tâm sâu sắc". Cũng chính vì vậy, dường như trí tưởng tượng của trẻ con thời ý cũng có phần phong phú hơn trẻ con thời nay..... Mảnh tường bé bé con con bên ngoài cửa Miếu nhà Cụ ngoại có gắn nhiều hoa văn hoạ tiết bằng xi măng khắc hoạ hình ảnh núi non, nhà cửa, cây cối, những con đường, những bậc thang nhỏ xinh be bé ..... Mẹ có thể lê la cả tiếng đồng hồ ngay sát nơi đó, dưới tán cây mát rượi, dùng ngón tay trèo trèo lên những bậc thang và tưởng tượng ra mình vừa đi gánh nước từ dưới suối đưa lên ngôi nhà nhỏ phía bên trên, hoặc là đi hái rau, đi nhặt củi trong rừng và còn nhiều chuyện hay ho khác nữa........ giờ đây, ngôi Miếu thờ vẫn còn nguyên trạng nhưng thời gian đã làm cho những hoạ tiết đó ngày một nhạt phai không còn sắc nét....... giá mà Cụ vẫn còn, nếu mà Cụ vẫn còn, chắc hẳn ngôi nhà đó, khoảnh sân đó, mảnh tường đó sẽ vẫn còn nhiều những tán cây xanh mát rượi...... ôi tuổi thơ ngọt ngào, giá mà Cụ vẫn còn quanh đây..... quá khứ yêu thương lại trở về như một thước phim quay chậm, quay chậm..... ôi độ tuổi 40, ta quay trở về quá khứ, quá khứ là những tháng ngày dịu êm đong đầy thương mến, ta vô cùng trân trọng........ ta mong muốn và sẽ phấn đấu để các con của ta có 1 tuổi thơ êm đềm, trọn vẹn thương yêu......









Thứ Ba, tháng 5 10, 2016
Táo Quân 2016
Ôi 2 cái con Khỉ đầu Chó đuôi của bu..... sao cứ cái gì bậy bạ, nhí nhố là chúng nó lại sướng điên đảo thế nhỉ... đích thị con bu roài :)
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)