Thứ Tư, tháng 2 27, 2019

27 Tháng 2



Hôm nay Hà Nội hân hoan chào đón khách quý Trăm và Kim tới thăm nhà....... cảm giác về 1 bầu không khí hoà bình thân thiện bao trùm khắp mọi con phố...... 12:10 đợi Toe ở điểm hẹn, mặt bịt kín khẩu trang, ngồi vắt vẻo trên xe máy, tai lắng nghe Lam Trường hát Vầng Trăng Khuyết.... ngước mắt nhìn sang bên đường, cây Sưa trước cổng Cấp cứu 115 đã bắt đầu "Hoa rụng trắng đường"....... ồ...... nhanh thật đấy........ tháng 3 đã tới rồi........... tâm trạng vô cùng phấn khích..... nhẹ bẫng cứ như thể có thể bay lên tận trời cao....... ngày mai anh Toe được nghỉ học cả ngày vì cấm đường đảm bảo an ninh cho hội nghị...... đón được Toe, mẹ thồ anh lòng vòng qua Lý Thường Kiệt, ngắm phóng viên trong ngoài nước tấp nập tác nghiệp bên ngoài khách sạn Melia..... vui đáo để...... rồi mẹ dong anh tiếp lên Hàng Mành ăn bún chả. Anh Toe hôm nay rất vui vẻ, líu lo chuyện trên trời dưới biển...... có thể vì làm bài kiểm tra toán khá tốt chăng. Chả bù cho hôm qua thì tâm tư tình cảm sầu thảm não nề làm mẹ cũng xờ chét theo suốt cả buổi, tới tận sáng nay vẫn còn vấn vương...... Trong phút giây cao hứng mẹ thông báo chính thức với anh về việc kể từ tháng 3 sẽ cho Toe dừng học thêm Hoá để dành nhiều thời gian hơn cho việc nghỉ ngơi và tập trung Toán Lý, bất chấp việc chưa hề có quyết định môn thi tốt nghiệp thứ 4 là gì..... việc này thực ra cũng dập dình đôi ba lần nhưng mẹ vẫn chưa mạnh dạn quyết. Anh Toe theo học toán lý hoá ở trung tâm cô Thảo cũng đã gần 4 năm. Bản thân cô Thảo trực tiếp giảng dạy môn hoá...... 4 năm qua thật quá nhiều kỷ niệm, mẹ trân trọng khoảng thời gian đó và biết ơn cô vô cùng, nhờ công cô dạy dỗ, môn hoá ở trường chưa bao giờ là khó khăn đối với Toe cả, điểm trung bình cứ dao động 9,8 hoặc 9,9 đều đều...... nay, sắp thi tốt nghiệp, Toe cũng bận rộn quá, mẹ nghĩ dừng tại thời điểm này là hợp lý................. Đấy, đôi khi mẹ cũng sông sênh với Toe phết nhỉ....... "Tâm trạng" nó mới thật sự quan trọng làm sao....... đôi khi nghĩ thối đất thối cát ra lại chả dám làm gì...... ấy vậy mà khi duyên đến, chỉ 1 cái lá vàng rơi, chỉ một xao xuyến trong phút giây cũng có thể quyết nhanh nhiều vấn đề "quan trọng".......Thật đúng là ăn nhau hơn thua là ở cái "Cảm xúc"......... hơ hơ

- Toe: Con Tịu nhà mình đáng yêu nhỉ mẹ nhỉ

- Mẹ: Theo con nó đáng yêu ở điểm gì

- Toe: Nó rất giống 1 bạn lớp con. Bạn ý cũng sinh tháng 1, gần ngày sinh của nó và tính tình y chang nó

- Mẹ: Như thế nào cơ?

- Toe: Rất là tốt bụng, tử tế, nhanh nhẹn, học hành thông minh........ chỉ có điều....... là gì nhỉ..... nếu không hài lòng gì thì....... thì gì nhỉ........ phản ứng rất quyết liệt....... thậm chí mắng luôn......

- Mẹ: Du côn du kề á, hay là quá thẳng tính á...

- Toe: Khả năng là vậy...... có thể những đứa sinh đầu tháng 1 đều như vậy chăng...

- Mẹ: Mẹ thấy làm lạ là con Tịu nó rất hung hăng nhưng sao nó lại sợ ma nhỉ, mẹ không làm sao mà tống cổ nó ra ngủ riêng được

- Toe: Nó luôn sợ hãi bóng tối..... Mẹ cần phải mua cho nó 1 cái đèn ngủ hẹn giờ cho nó đỡ sợ

- Mẹ: Thì mẹ vừa mua đèn ngủ con mèo còn gì nữa

- Toe: Con mèo ý đập vào nó sáng, đập phát nữa nó lại chuyển màu chứ nó đâu có tự động tắt

- Mẹ: Vớ vẩn thật mà nó ngủ với bố mẹ thì vẫn bị tối, mẹ có bật đèn khi đi ngủ đâu

- Toe: Mỗi lần nó ngủ với con, thỉnh thoảng khi con tắt đèn nó lại ôm con khóc, nó bảo nó nhớ mẹ và  nó sợ bóng tối, nó bảo khi nó ngủ với bố mẹ thì luôn luôn nghe thấy bố mẹ nói chuyện, mẹ luôn luôn dùng điện thoại, bố cũng thế, đôi khi bố còn dùng máy tính, xem ti vi, âm thanh và ánh sáng làm nó yên tâm rằng có người luôn ở bên thì nó mới hết sợ..... nó quen ngủ trong trạng thái đó rồi

- Mẹ: Sao lại đến nỗi thế nhỉ, sao nó cứ sợ linh tinh thế nhỉ, hay nó xem quá nhiều phim ma, phim hình sự giết người nên nó hoang tưởng

- Toe: Mẹ biết đấy, con người luôn sợ hãi khi nghĩ về những điều có thể gây hại tới mình..... đôi khi nỗi sợ hãi là cụ thể 1 thứ gì đấy nhưng nhiều trường hợp lại rất vu vơ không xác định, và khi người ta càng không biết rõ về 1 điều gì đó thì lại càng dễ bị ám ảnh về chuyện đó, rằng liệu mình có thể bị làm hại bởi 1 thế lực nào đó không, con Tịu có thể là vậy.... nó không nói ra vì nó cũng không thật sự hiểu rõ về nỗi sợ của mình....... nó khác con ở chỗ, con luôn có quá nhiều thứ trong đầu và sẵn sàng nói ra thật nhiều nhưng lại phải cố kiềm chế vì đàn ông thì không nên thể hiện quá nhiều bằng lời nói........... giống như bố ý, bố chả bao giờ nói gì bao giờ cả........

- Mẹ: Lằng nhằng quá, túm lại là khi không hiểu rõ vấn đề thì sẽ hay sợ lung tung cũng giống như việc thầy bói thầy cúng không tốt thường hay doạ dẫm lôi kéo những người dân nhẹ dạ làm nhiều việc mê tín dị đoan để trục lợi cá nhân vì thực ra những người dân này không thật sự hiểu về tôn giáo nên họ luôn sợ hãi đủ thứ......đúng không........

- Toe: Kiểu kiểu thế ạ. Tuy về bản chất mọi tôn giáo đều hướng đến những điều tốt đẹp. Tiếc rằng, cuộc sống thì rất phức tạp nên tôn giáo thường bị lạm dụng để phục vụ lợi ích của 1 số người.... nhưng.........  thực ra không có gì hoàn toàn đúng, chẳng có gì hoàn toàn sai.....

- Mẹ: Đúng rồi, cuộc sống không có gì hoàn toàn đúng, chẳng có gì hoàn toàn sai........ chỉ có điều đúng duy nhất là con và em Tịu là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời mẹ....... quan trọng lắm ý, có khi phải chiếm đến 90% ý chứ chẳng đùa, tất cả mọi thứ còn lại chỉ là 10% thôi.............

- Toe: Yêu Mama lắm.....

- Mẹ: Chỉ cần mẹ yêu con, con không cần thiết phải xoắn quẩy mẹ...... khoa học đã chứng minh, bọn con trai cứ xoắn mẹ thì cuộc sống trong tương lai sẽ chẳng ra gì........ mẹ đang buồn khi nghĩ tới lúc mẹ phải hẩy Toe ra xa khỏi mẹ để Toe nên người đây này.... 18 tuổi chăng.......  hay là bao giờ nhỉ.....

- Toe: Không bao giờ cả..... yêu Mama.........

- Mẹ: Hâm lắm ý...........hâm nhanh lên, kết thúc sớm để mẹ dành thời gian xử lý con Tịu đây........ nó cũng sắp đến tuổi hâm tới nơi rồi đây này........ haiz

===========
Mình chẳng thể hiểu ngày xưa mình vượt qua giai đoạn teen teen theo kiểu gì......... trời ơi, chúng nó mà liên hoàn hâm thế này thì mình chịu sao thấu........... :) :) :)