Thứ Năm, tháng 12 17, 2020

Sơn Ca 7 - Khánh Ly/Trịnh Công Sơn



=====================
- Mẹ: Con trai ơi thôi đi ngủ đi, mai dậy sớm học tiếp sẽ hiệu quả hơn......

- Toe: Vâng, thôi cũng được ạ

- Tịu: Con trai ơi, con trai ơi cái gì thế nhỉ.......

- Mẹ: Ơ, mẹ tưởng con ngủ rồi, tắt đèn tối um rồi cơ mà

- Tịu: Mình đang thiu thiu ngủ, mình nghe thấy tiếng "con trai ơi, con trai ơi"....... thế là mình phải tỉnh ngay để hóng xem có drama gì sắp sửa xảy ra.........

- Mẹ: Có ngủ ngay không thì bảo....... (thơm khoảng 20 phát lõm má con ranh con)💩💩💩 

======================

Hôm nay anh bô bay chuyến muộn, chắc khoảng 12h đêm mí về tới nhà......... chả biết làm giề, chị bô pha 1 cốc vại Dilmah peach nóng, chầu cửa hóng...... "thank you for the music" 💖💖💖 chương trình "nhạc đêm khuya", không bị lũ Toe Tịu làm phiền..... thích phết 💖💖💖 Sơn ca 7...... quá thân thuộc từ thời thơ bé...... nếu không nhầm thì lớp 2 lớp 3 đã thuộc làu làu....... mình càng già càng...... lãng sờ mạn...... ngạc nhiên ghê cơ 😜😜😜

====================

Câu chuyện tối hôm qua:

Tịu ở lại trường học nhạc, không về theo school bus, hẹn mẹ Đính 6h đến đón. Mẹ Đính lựa chọn cuốc bộ từ 93 Lò Đúc đến trường Tịu. 5 giờ kém 10 phút đi từ nhà tới 6 giờ 3 phút thì tới nơi, đúng hẹn với Tịu. Đường Kim Ngưu tắc lòi tói, vỉa hè thì đang lát dở, bẩn và ngổn ngang, phải lao xuống đường chen chân với xe máy, ô tô, nhích từng bước chân...... Mẹ quá sáng suốt vì nếu đi xe máy or taxi thì phải 7-8 giờ cũng chưa chắc tới nơi.

Câu giờ, cho Tịu ăn uống và mua quà xmas cho các bạn ngay trong Times City, khoảng hơn 8h 2 mẹ con mới bắt taxi về, đường thông suốt, ngon lành cành đào, về tới nhà:

- Mẹ: Con đưa chú 50 củ cho mẹ, khỏi cần trả lại tiền thừa

- Tịu: Mẹ nói gì thế mẹ

- Mẹ: Không sao, con cứ đưa chú cả luôn

Xuống xe

- Tịu: Mẹ ơi là mẹ, mẹ cứ làm con giật cả mình........"củ" là "triệu", con bảo mẹ bao nhiêu lần rồi mà mẹ vẫn không nhớ à

- Mẹ: Ơ đúng rồi, thế "trăm" thì gọi là gì ý nhỉ

- Tịu: "trăm" gọi là "lít"..... còn "nghìn" thì là "xịch"

- Mẹ: Sao con biết

- Tịu: Thì con thấy khi bố đánh tá lả, bố cứ bảo là "cây này 5 xịch với 10 xịch này".......

Ôi, rối loạn quá......... à...... mà mẹ còn nhớ ra...... "tỏi" có nghĩa là "tỉ", để mai mẹ phải update ngay với Tịu kẻo lại quên...... chả biết Tịu đã biết chưa......

😝😝😝lộ hết cả hàng anh bô cờ bạc😅😅😅 

Thứ Ba, tháng 12 15, 2020

Thanh Xuân - Da LAB (Official MV)

💖💖💖Hôm nay ta thức dậy cũng như thường nhật

Thấy thanh xuân ngày nào bỗng dưng trở lại💖💖💖



Thứ Hai, tháng 12 14, 2020

Toe Tịu làm thơ


3 mẹ con hót líu lo líu lường........ anh bô ngồi kế bên, như thường lệ, đắm đuối ngắm điện thoại...... và không nói gì..... thỉnh thoảng chỉ "khẹc" lên 1 tiếng...... tín hiệu cho thấy có sự hiện diện...... vậy thôi.....

Bao nhiêu tinh tuý và năng lượng anh bô dành cống hiến cho "xã hội"........ đến khi "coming home" chỉ còn lại dáng vẻ mong manh, yếu đuối....... khẽ động 1 chút là ....... vỡ vụn tan tành...... Trời ơi........ có cái nghề nghiệp chi mà lại "dữ dội" đến vậy......... chị bô cũng giỏi thật đấy......... dù bấy lâu nay cuộc đời "tuyền như thế"......... nhưng có lẽ đến giờ gà vịt mới có thể phóng tầm mắt vượt luỹ tre làng để nhận ra “sự khác biệt” của vấn đề......... chị bô bắt đầu "rảnh" mà 😆😆😆 

P.S. Toe Tịu iu vãi chưởng..... 3 năm rồi........ cô vít mau qua để nhà ta lại biến nào..... nhanh nhanh kẻo Toe sắp có bồ, bỏ rơi cả bố mẹ và em Tịu nào 😂😂😂

Tháng 12, tháng của ăn chơi đú đởn, tháng của ấm áp thương yêu.......... thế cơ mà Tịu bảo...... tuần này là thời điểm "khủng khiếp nhất".......... vì lý do......... "cô bắt đầu trả điểm các bài thi học kỳ"......... ủa........ cũng biết sợ cơ á........... ngạc nhiên quá con ơi 💕💕💕 còn anh Toe thì vừa cấp báo hỉ sự, thi học kỳ 1 môn thể dục, pass ngay và luôn trong 1 nốt nhạc, sút 3 quả, trúng luôn cả 3 ngay từ first try, không phải lằng nhằng 🤣🤣🤣 thử thách là "sút bóng tung lưới với lưới KHÔNG thủ môn" 🤣🤣🤣 quá soành điệu luôn, mẹ nể quá và mẹ nhiệt liệt chúc mừng, khiếp mừng vui hơn cả có giải học sinh giỏi quốc gia môn lý 🤣🤣🤣 quí hoá quá ❤️❤️❤️

Thứ Bảy, tháng 12 12, 2020

Kính trí thức

Đêm qua ngủ cùng nhau, sáng nay Pasta Danza cùng nhau, nắm tay cuốc bộ 1 vòng bờ hồ cùng nhau, lượn lờ window shopping Tràng Tiền Plaza cùng nhau, cà phê Paris Deli cùng nhau, đi chợ Đà Lạt Mart cùng nhau và bây giờ chuẩn bị nấu ăn bữa tối cùng nhau, đêm nay lại tiếp tục được ngủ cùng nhau thêm bữa nữa......... chuyện trò biết bao nhiêu chuyện vẫn không thấy đủ......... không ngờ mình hợp nhau đến như vậy....... nhỉ gái iu iu của mẹ💕💕💕

- Mẹ: À mẹ vẫn chưa xem được kết quả y tế của con năm nay, năm nay trường không trả bản cứng mà up lên mạng, mẹ vẫn chưa đọc được, sao ý...... thế trong lúc khám con có thấy bác sỹ ý kiến ý cò gì không?

- Tịu: OK mà, mắt con xịn mà, vẫn 10/10...... con thì lại ước mắt cận để được đeo kính đây này

- Mẹ: Con dở à, con có biết đeo kính phiền phức thế nào không

- Tịu: Con muốn đeo kính nhìn cho trí thức, chưa kể con thấy con hợp đeo kính, con thấy con xinh hơn

- Mẹ: Nếu con thật sự muốn thì mẹ sẽ mua cho con kính mắt trắng, tất nhiên chỉ thỉnh thoảng đeo thôi chứ đeo kính kiểu gì cũng hại mắt, chưa kể không biết làm vệ sinh kính và mắt đúng cách còn dễ bị viêm nhiễm nữa cơ

- Tịu: Vậy thì mẹ mua cho con cái kính chỉ có gọng, không có mắt kính được không?

- Mẹ: Ai lại đeo kiểu đấy, hâm thế......... à, nếu mà con nghĩ đeo kính cốt để trông cho "trí thức" thì là không đúng đâu........ vẻ tri thức thường được toát ra 1 cách tự nhiên từ trong con người, đó là tổng hợp hài hoà giữa kiến thức và nhân cách, tuyệt đối không thể chỉ vì 1 cái kính....... giống như việc, không phải cứ phủ kín trang sức nhẫn vòng hoa tai lủng lẳng khắp người thì đương nhiên sẽ trở thành người giầu sang phú quí sang trọng đâu nhé con...... hình thức cũng quan trọng nhưng để đánh giá đúng bản chất của 1 ai đó, không thể dựa vào mỗi cái đó.........

- Tịu: Thôi khỏi mẹ ạ, có kính hay không cũng chẳng sao

- Mẹ: Thế cuối cùng là cần hay không, nếu con vẫn muốn thì mẹ sẽ vẫn mua

- Tịu: Thôi, con không cần nữa💖💖💖

===========

Đấy, trông mẹ Đính lơ vơ vậy thôi chứ nguy hiểm phết........ tình hình là cứ phải làm sao cho "ý nó trùng ý mình" 1 cách tự nguyện vậy mới yên........ đương đầu với cái con teen teen này cũng phải có võ...... mình đã rút được kinh nghiệm sau rất nhiều vụ "khẩu chiến" bất phân thắng bại với thằng anh nó từ mấy năm nay rồi......... 

===========

P.S. Quan điểm dạy con của 1 mợ già chả có nổi món trang sức khỉ mốc nào trên người ngoại trừ duy nhất chiếc nhẫn cưới (giá trị "hết sức khiêm tốn" - nói 1 cách luỵch sự) 😆😆😆 

Nhan sắc thuộc dạng "xấu lạ" như vầy nhưng vẫn mãi mãi là công chúa “bé bỏng, đẹp xinh” của bố mẹ ❤️❤️❤️ Ngày đầu tiên, vừa chui từ bụng mẹ ra....... giựt hết cả mìn vì cái sự "nghiêng nước nghiêng thùng" của iem 🤣🤣🤣 vãi em Tịu 😅😅😅

Năm Tháng Vội Vã/Official MV/Vương Phi

Cuộc sống là chuỗi thời gian, được bồi đắp bởi tiếp nối những niềm vui, nỗi buồn....... có những điều xảy ra..... ngày hôm nay vẫn làm ta đau đớn nhưng ngày mai có thể sẽ không còn quan trọng nữa........ tất cả sẽ trở thành ký ức, là 1 phần của cuộc đời và đều đáng được trân trọng, gói gém, cất giữ nơi trái tim 💗💗💗

Theo thống kê, nếu mình đã từng thích ai thì, theo thời gian, cái sự thích ý sẽ ngày càng nhiều thêm, hiếm có chuyện vơi đi 🤣🤣🤣 và cũng lại phải tái khẳng định, "quyến rũ" nó thật sự khác biệt so với "đẹp xinh"....... và mình thích đồng chí Vương Phi phần cũng vì như vậy...... giọng hát, hình thức, tâm thái, cử chỉ, biểu cảm.... tất cả đều toát lên thần thái sang choảnh...... đảm bảo........ chỉ những người đàn ông "đẳng cấp" và "bản lĩnh" mới dám tiếp cận 💕💕💕


Những năm tháng vội vã ấy

chúng ta rốt cuộc đã bao nhiêu lần muốn nói lời chia tay

nhưng rồi lại ngập ngừng

đáng tiếc thay có ai khi yêu

mà lại không phải trải qua một lần thất tình tan vỡ

những năm tháng vội vã ấy

chúng ta từng một thời vội vội vàng vàng buông những lời hứa

mà rất khó để thực hiện được

rồi chỉ còn biết đợi chờ một người đến thực hiện thay

không thể oán trách những nụ hôn

khi mà chúng còn chưa kết lại thành kén

ôm ấp trong giấc ngủ đông

mãi không thể thoát xác thành tiên

cũng không thể oán trách đoạn ái tình này

sao không thể lặp lại lần nữa

vì đó chính là sự bao dung của tháng năm

đối với quãng thời gian mà ta đã thất hứa

nếu như khi gặp lại nhau đôi mắt không thể ướt nhòe

và khuôn mặt cũng không còn có thể ửng đỏ

tựa như những năm tháng vội vàng ấy

đã từng hứa sẽ mãi mãi ở bên nhau

như là một lời nói dối đẹp đẽ nhất

nếu như quá khứ vẫn còn xứng đáng để lưu luyến

thì hãy đừng vội chôn vùi những hiềm khích năm xưa

có ai lại cam lòng

chấm dứt mọi mối dây liên hệ chứ

là chúng ta mắc nợ nhau

bằng không tại sao lòng cứ mãi hoài niệm như thế

những năm tháng vội vã ấy

chúng ta bỏ quên rất nhiều cảnh đời

vì chỉ thích nhìn vào một gương mặt duy nhất

khó hiểu như vậy

vui vẻ như vậy

nhưng mỗi lúc tranh cãi lại cảm thấy quá đỗi đáng ghét

tình yêu năm ấy trôi qua thật vội vã

là do chúng ta không hiểu hết

chỉ biết ngoan cố buông lời hứa

nhưng chẳng hề biết đó lại là điểm khởi đầu của sự chia ly

không thể trách tiết trời quá lạnh

khiến cho nước mắt cũng bị đóng băng

gió xuân cũng thế thôi

không thể nào lưu lại trên những bức ảnh chụp

cũng không thể trách mỗi người chúng ta

tại sao không ai có thể yêu một lần trọn vẹn

vì đó chính là sự cố ý của tháng năm

muốn lưu lại cho chúng ta những hồi ức dở dang

nếu như khi gặp lại nhau đôi mắt không thể ướt nhòe

và khuôn mặt cũng không còn có thể ửng đỏ

tựa như những năm tháng vội vàng ấy

đã từng hứa sẽ mãi mãi ở bên nhau

như là một lời nói dối đẹp đẽ nhất

nếu như quá khứ vẫn còn xứng đáng để lưu luyến

thì hãy đừng vội chôn vùi những hiềm khích năm xưa

có ai lại cam lòng

chấm dứt mọi mối dây liên hệ chứ

nếu như khi gặp lại nhau đôi mắt không thể ướt nhòe

và khuôn mặt cũng không còn có thể ửng đỏ

tựa như những năm tháng vội vàng ấy

đã từng hứa sẽ mãi mãi ở bên nhau

như là một lời nói dối đẹp đẽ nhất

nếu như quá khứ vẫn còn xứng đáng để lưu luyến

thì hãy đừng vội chôn vùi những hiềm khích năm xưa

có ai lại cam lòng

chấm dứt mọi mối dây liên hệ chứ

là chúng ta mắc nợ nhau

là chúng ta vấn vương không dứt

Thứ Sáu, tháng 12 11, 2020

Lạnh


Liệu còn có cơ hội quay lại ngày xưa........ Trời ơi...... lạnh quá 💕💕💕

Lạnh quá


Bố lại vắng nhà cuối tuần, mẹ rảnh lục lọi máy tính gia đình dọn dẹp, thấy cả kho ảnh và videos vẫn còn lộn xộn ngổn ngang lung tung...... thật sự......quá nhiều luôn, bố đã phải mua thêm ti tỉ các loại để back up nhưng vẫn không xuể..... Phần nhiều trong số này đều là “sản phẩm tác nghiệp” của mẹ Đính..... không ngờ mẹ đã từng bền bỉ “hard working” 1 thời gian dài đến vậy..... rõ ràng là cả nhà ai cũng ghét chụp và bị chụp, ấy vậy mà bằng cách nào vẫn có quá trời ảnh đẹp và kute được lưu lại....... để dành tới độ “chiều tà xế bóng” ta sẽ có cái mà nhâm nhi hồi tưởng về những “tháng năm vội vã” 😜😜😜

Lâu lâu xem lại những hình ảnh cũ...... cảm giác thật bâng khuâng quá....... Chẳng hiểu sao, trong mọi trường hợp, mẹ Đính lại luôn nói nhiều và nói liên thiên đến vậy nhỉ 😜😜😜 ...... bố bảo, bố chỉ thích phụ nữ “ít nói, ngơ ngác, yếu đuối, mong manh”, tất thẩy những thứ đó, rất tiếc lại chẳng liên quan đến mẹ...... ôi ông Trời sắp đặt mới thật khéo làm sao 🤣🤣🤣  Chúng ta đã cùng nhau đi 1 chặng đường dài...... có nắng ấm mùa xuân nhưng cũng quá nhiều lạnh lẽo ngày đông rét buốt....... 1 cảm giác “lạnh quá” không hề nhẹ 😘😘😘😜😜😜😜

Toán


Em Tịu thi học kỳ I, môn Toán, cuối ngày cả nhà tíu tít hỏi han:

- Ông Bà Nội: Hôm nay con  làm bài tốt không?

- Tịu: Ông Bà lấy cho con xin cái kẹo

- Ông Bà: Để làm gì?

- Tịu: Con cảm thấy đắng lòng lắm, con cần phải ăn ngay 1 cái kẹo cho ngọt mồm ngọt miệng

========

- Mẹ: Hôm nay thi toán không tốt hay sao mà không thấy khoe khoang gì nhỉ..... con cố gắng thi cho tốt kỳ này đi, lần tới bố đi công tác mẹ cho đi theo vào hcm chơi

- Tịu: Ồi, nói đến điều kiện “thi tốt” khỏi muốn đi luôn mẹ ơi 😝😝😝 mà ai là người phát minh ra môn toán thế mẹ?

- Mẹ: Thế là sao?

- Tịu: Con căm thù ai nghĩ ra môn toán, tại sao lại phải học toán thế hả mẹ......... con ghét cay ghét đắng môn toán

- Mẹ: Oài, vậy là lại làm bài lởm khởm á, mẹ tưởng con học thêm con thấy thông rồi cơ mà, đề cương làm ngon hết rồi cơ mà...

- Tịu: Trượt tủ hết....... tất cả các bài trong đề cương đều không có trong đề thi...... trường con thử nghiệm lấy đề thi của trường khác, do cô giáo trường khác ra đề........ vậy là toi hết

- Mẹ: Ôi, căng nhỉ, thế liệu làm được mấy mươi phần trăm....... liệu có được 8 điểm không nhề

- Tịu (hét thất thanh): Mẹ nói gì thế........ cái thằng lớp trưởng giỏi toán nhất lớp con còn chưa chắc đã được 8 nữa là

- Mẹ: Thế con thì mấy......... đừng nói với mẹ là con được 4 điểm nhé...... đừng nói với mẹ là điểm trung bình học kỳ dưới 6.5 nhé...... thế liệu văn đã đủ 8 phẩy chưa....... ôi nếu không được học sinh giỏi là bị biến ra trường ngoài học đấy....... 

- Tịu: Con quá ghét môn toán....... chả hiểu học toán để làm cái gì.....

- Mẹ: Vấn đề là sẽ phải đeo đuổi toán đến mãi về sau..... hết cấp 3, thậm chí là cả khi vào đại học..... toán còn là môn chính thức trong mọi kỳ thi...... nói chung con xác định tinh thần không thể né được đâu......

- Toe: Khốn nạn là ở chỗ, các môn học khác cũng cần đến toán đấy em biết không.......... lý, hoá, sinh.... thậm chí cả sử và địa......

- Mẹ: Chuẩn đấy, không chắc toán sẽ vướng ngay khi giải lý hoá sinh...... thế địa và sử là sao nhỉ?

- Tịu: Đúng rồi, địa lý cần toán để tính mật độ dân số...... bài kiểm tra của con phải tính mật độ dân số của 7 nước và cả thế giới...... phải tính toán nhiều phết đấy

- Mẹ: Thế sử thì sao nhỉ....... sử thì cần gì đến toán nhỉ?

- Toe: Hè he, mẹ biết đấy...... sử có quá nhiều số liệu ngày tháng cần phải nhớ..... mà lại không theo 1 logic nào cả...... và........ máy tính thì có chức năng lưu số........ sẽ có cách để lưu lại các con số cần phải nhớ theo 1 trình tự nào đó...... chính vì vậy, khi thi sử, vẫn cần đến máy tính ạ........ 😛😛😛 à mà em cũng đừng quá buồn Tịu ạ, đôi khi mình làm bài thi không tốt và phần lớn cả lớp cũng trong tình trạng tương tự thì lỗi đó có thể nằm ở khâu ra đề hoặc là khâu giảng dạy...... giống như điểm trung bình môn Tiếng Anh trường anh giữa kỳ 1 vừa rồi chỉ đạt hơn 5 phẩy....... tình trạng quá báo động khiến cho các thầy cô phải họp để xem xét lại vấn đề nằm ở đâu....... em biết đấy, tỉ lệ học sinh trường anh đi du học hơi bị nhiều, thi Ielts điểm 6,7,8 đầy ra....... vậy mà làm bài thi bình thường ở trường điểm lại chẳng ra gì..... nói chung, đừng vội lo

- Mẹ: Cũng 1 phần do con bỏ rơi em quá lâu đấy Toe, chán lắm ý, bây giờ con cứ đắm đuối chuyện đâu đâu ý, chẳng dành thời gian kèm cặp em gì cả...... chán vãi

- Toe: (cười hì hì), em ý vẫn tự xoay sở được mà mẹ ❤️❤️❤️