Thứ Năm, tháng 7 14, 2022

..........chuyện không đầu không đuôi........

Mẹ Đính đang thồ Toe bằng xe máy trên đường thì có điện thoại, mẹ bảo Toe vòng tay qua phía trước, rút điện thoại trong túi mẹ, bật speaker phone để mẹ nói chuyện........ hết phone lại bảo Toe nhét điện thoại vào túi:

- Mẹ: Sao con cứ làm ăn chậm chạm kiểu gì ý, có nhét cái điện thoại vào túi mà mãi không xong, mẹ nghĩ con phải tập để nhanh nhẹn lên chút....... sau này có gia đình còn bao việc lao động chân tay cần phải làm, không thể cứ lờ đờ kiểu này được

Rồi mẹ nhân chuyện này lại nâng quan điểm lên 1 tầng cao mới...... mẹ nói liên tục, phân tích nọ kia........ thế là đi quá mất chỗ cần phải rẽ........ vòng lại thì không được vì là đường 1 chiều........ đang mải cằn nhằn về việc phải mất thêm 1 quãng đường xa hơn hẳn mới tới được nơi cần tới....... thì Toe lên tiếng:

- Toe: Đấy, đây chính là lý do con không bao giờ cần phải "nhanh chân nhanh tay" như mẹ cả........ vì mẹ thích nhanh nên mẹ phải mất công đi thêm 1 đoạn đường khác xa hơn là đúng rồi......... con thì thích phải suy nghĩ cẩn trọng trước khi quyết định làm bất kỳ điều gì

Toe củ chuối dám bật mẹ tanh tách 💪💪💪😢😢😢

=================

- Toe: Mẹ này, con thật sự cảm thấy cực kỳ may mắn khi mình không phải là đứa thông minh

- Mẹ: Thế là sao?

- Toe: À cũng không đến nỗi thế......... chỉ là con cảm thấy mình chỉ thông minh vừa đủ để học thứ gì đó nghiêm túc chứ không quá thông minh, quá có tố chất như nhiều bạn khác trong lớp

- Mẹ: Lại có vụ gì á

- Toe: Không có gì quan trọng, tự nhiên con nghĩ tới điều đó thôi......... ở lớp con các bạn đều thông minh..... nhiều trong số đó đặc biệt thông minh, rất rất thông minh........ nhưng kết quả học tập của các bạn đó có khi không cao hơn con....... con nghĩ, những ai "đặc biệt thông minh" thì thường kèm theo "cái tôi" rất cao và khi cái tôi cao thì sẽ chủ quan và kỷ luật kém...... luôn nghĩ rằng mình có thể làm mọi thứ......... nếu mà phải làm team cùng các bạn đó thì khủng hoảng luôn.......... dù là năng suất bạn cực cao, 1 người có thể làm được việc của mấy người, rất sáng tạo, rất đột phá....... nhưng cuối cùng thì việc vẫn không trôi....... không muốn nói là chất lượng không đạt yêu cầu vì mỗi người 1 ý, chẳng chịu tuân thủ theo những yêu cầu chung............ thầy Sơn nói, chính kỷ luật mới là yếu tố tạo nên thành công chứ không phải thông minh........ con nghĩ là thầy nói đúng

- Mẹ: Mẹ hoàn toàn đồng ý......... khi con đi làm, sẽ thấy nhận định này còn sáng tỏ hơn........ thông minh thì giúp mình đỡ vất vả hơn trong quá trình tiếp cận kiến thức...... nhưng để "làm tới" bất kỳ thứ gì, chắc chắn "kỷ luật" mới là yếu tố quyết định......... 

==============

- Mẹ: Toe ơi, hôm nay mẹ chứng kiến con Tịu học thêm toán với cô........... choáng cực kỳ ý....... nó nằm dài trên ghế sofa, rung đùi bần bật, tay cầm điện thoại, tắt đèn tối um, không sách, không vở, không bút, không máy tính...... không bất kỳ thứ gì cả

- Tịu: Cần gì phải có cái gì đâu mẹ, con vẫn học bình thường mà, cô hỏi gì trả lời được hết, chẳng có câu nào mà hỏi lại không trả lời được cả

- Mẹ: Ừ, mẹ thấy Tịu có khi thông minh cỡ học sinh chuyên toán Am ý....... mẹ phục con sát cả đất ý

- Tịu: Có gì đâu mẹ.......... vẫn học bình thường mà....... chả sao cả..........con vẫn học thế mà 😂😂😂😅😅😅

- Toe: Năm tới mẹ cho nó thi trường công đi mẹ, có khi nó đỗ hết ý chứ

- Tịu: Âu Nâu....... Âu Nâu........ 😂😂😂

Dạo này nó bảo nó thích toán, còn thích hơn cả văn và anh..........nó bảo đợt này đi du lịch dài ngày có thể xin nghỉ học thêm văn và anh chứ  toán thì nhất định không từ bỏ...... kể cả lệch múi giờ nó cũng sẽ căn thời gian VN để vào lớp với cô......... đại và hình đều có thể coi là "bớt khốn nạn" rồi......đã tua lại xong chương trình lớp 8 rồi, thông rồi....... bây giờ dần chuyển sang chương trình lớp 9......... đấy là nó "chém" với mẹ như thế chứ thực hư dư lào thì mẹ cũng chưa check với cô...... vì là hè nên cũng relax mặc kệ nó........gần đây nó rất chịu khó nghe ngóng hóng hớt các nguồn thông tin về khả năng Học sinh khối 9 trường nó auto chuyển cấp không cần tham dự kỳ thi chung của Sở như các bạn trường công khác nên nó hí hửng lắm......... tình hình này........ năm lớp 9......... nếu có học chăm học ngoan......... cũng chỉ là vì "đam mê" thôi....... không đặt nặng điều gì cả........... hàng loạt thách thức như những gì mẹ doạ suốt mấy năm qua chỉ là “pha ke” thôi........ thế nên........ sao phải xoắn 😂😂😂

Chú bảo, đây là Mắt Mèo, có 2 loại, nhuỵ đen và nhuỵ xanh, "hàng công ty" 😂😂😂

Joe Hisaishi - One Summer's Day


Cuối cùng thì con Tịu cũng dụ được mẹ xem Mộ Đom Đóm. Mẹ đã chuẩn bị tinh thần từ trước........ nhưng........... xem được khoảng 1/3 thì....... đầu hàng........ đứa bé nói với anh trai rằng....... nó biết là mẹ chúng đã chết........ và mẹ hiện nằm dưới 1 ngôi mộ........ chính bà dì là người tiết lộ thông tin........ điều mà anh trai nó đang cố giữ bí mật chưa muốn cho em gái mình biết...........

- Mẹ: Tắt đi, mẹ không thể xem tiếp nữa....... tại sao bà dì lại tàn nhẫn vậy Toe....... tại sao lại không cho đứa bé ăn....... nó còn quá nhỏ mà......... sao lại để cho nó biết sự thật đó.......... sao con người thời đó ác với nhau vậy Toe

- Tịu: Hồi con xem phim này xong con cũng ghét bọn Mỹ mất mấy tuần đấy 

- Toe: (lại gần ôm mẹ) Thôi...... mẹ đừng khóc nữa....... là chiến tranh mà........ khi người ta bị dồn vào tận cùng giới hạn....... thì bản năng sinh tồn sẽ trỗi dậy mạnh mẽ....... họ sẽ phải cứu bản thân trước tiên, cứu con mình trước tiên......... ai cũng cần phải sống.......

- Mẹ: Chiến tranh khốc liệt quá...... mẹ nghĩ, bản thân người dân Nhật cũng rất lạ kỳ...... sức chịu đựng của họ cực kỳ lớn ........... nội tâm của họ cứ phức tạp, trầm uất kiểu gì ý

- Toe: Người Nhật thường sống hướng nội....... đôi khi sẽ có cảm giác họ lạnh lùng ....... nhưng thực ra đó là bản tính thích sống khép kín, e dè......... họ không bao giờ thích làm phiền người khác........ kể cả khi bản thân gặp nhiều khó khăn...... họ có xu hướng tự giải quyết chuyện của mình........ nếu ở các thành phố lớn thì không thấy rõ, nhưng khi về các vùng nông thôn của Nhật, mẹ sẽ có cảm giác người dân không muốn tiếp cận với khách nước ngoài, họ lảng tránh, không giao tiếp........ văn hoá của họ là như vậy.......

- Mẹ: Ừ, văn hoá Nhật rất điển hình văn hoá phương đông, có gì đó thâm trầm, bí ẩn, sâu lắng........ cũng hơi giống người Trung Quốc.......... cuộc sống là tổng hoà của âm dương trời đất, là nhân quả...... cực kỳ cân đối và hoà quyện....... mẹ thấy rất thú vị, nó giúp mọi thứ thăng bằng, con người không bị quá khích...... tuy nhiên, cách người Nhật quá "chịu đựng" như vậy rất dễ dẫn đến kiệt sức, trầm cảm vì cuộc sống thì phần lớn là khó khăn, nếu không nhìn nhận mọi việc 1 cách lạc quan thì đâu còn năng lượng, sinh lực, tinh thần....... chả thiết làm gì, thậm chí còn chả thiết sống.......như cái vụ sóng thần gần đây ý, bao nhiêu người chết, nhưng sau đó, hàng loạt người thoát chết cũng lựa chọn cái chết vì họ đã mất tất cả, người thân, nhà cửa, tài sản…. họ không thể vượt qua nỗi đau và lựa chọn kết thúc tất cả….. đấy thực sự là 1 cuộc khủng hoảng tâm lý kéo dài tới tận ngày nay đối với những người sống sót từ sau thảm hoạ đó….,.. Người Trung Quốc thì có vẻ thực tế hơn..........

- Toe: Đấy chính là lý do mà vì sao tỉ lệ tự tử của người Nhật luôn ở mức rất cao trên thế giới, mặc dù cuộc sống vật chất của họ tốt....... quá nhiều áp lực không được giải toả

- Mẹ: Những nước Bắc Âu văn minh, giầu có, tỉ năm chẳng hề có chiến tranh và cướp bóc........ con người tự khắc trở nên hiền hoà, tốt bụng, tử tế với nhau.......... có vẻ như....... nếu để mình bị rơi vào hoàn cảnh khổ cùng cực....... muốn trở thành người tốt cũng chẳng dễ dàng gì

- Tịu: Thế nên mẹ cố gắng tự chăm sóc bản thân mình nhé......... nếu mẹ không muốn con và anh Toe bị khổ như trên phim......... thì mẹ phải sống tốt bản thân, đừng bao giờ bị làm sao nhé....... thôi, nếu mẹ không muốn xem phim này thì con sẽ cho mẹ xem phim khác........ sẽ không có phim nào buồn hơn phim này đâu

- Mẹ: Thế đứa em chết trước á......... anh nó cũng chết mà

- Tịu: Khi chết đi thì 2 anh em sẽ được đoàn tụ nhau hạnh phúc......... trước khi chết, đứa em đã được anh nó cho ăn 1 miếng dưa hấu mà mình cướp được........ nó còn khen miếng dưa hấu "ngọt quá" rồi nó mới chết.......

- Mẹ: Vậy là chết vì đói

- Toe: Nó bị suy dinh dưỡng lâu rồi....... và chết vì đói

- Mẹ: Vậy..... anh nó biết sống làm sao

- Tịu: Đúng, anh nó không còn thiết sống nữa......... và anh nó để mình tự chết..... để được gặp em mình
============
Và rồi...... Toe Tịu mở cho mẹ nghe One Summer's Day....... Theme Song trong Spirited Away...... bộ phim mà chúng nó cho là "cực kỳ hay"........ âm nhạc này....... mẹ nghe quá quen....... nhưng không biết where and how it comes from......... nhờ có Toe Tịu khai sáng......... nay mẹ đã biết thêm 1 điều thú vị nho nhỏ trong cuộc đời........😍😍😍

Mẹ cực kỳ yêu thương Toe Tịu ý........ không con cái nào có thể lựa chọn/quyết định ai sẽ là cha mẹ của chúng......... chính cha mẹ là người quyết định sinh ra những đứa trẻ........và nếu là "sản phẩm" do mình tạo ra thì......... tốt xấu gì là do cha mẹ "nhào nặn" mà nên............ và việc cứ "đòi hỏi" con mình phải "thế này, thế kia" cho bằng "con nhà người ta" là điều "cực kỳ vô lý"........... thế giới sắp 8 tỉ người rồi......... 1 hoặc vài trong số đó tự dưng chui ra từ bụng mình........... đã là cả biển trời nhân duyên đẹp đẽ............ 💕💕💕💕làm cha mẹ khó lắm.......... đừng đùa......... học cả đời chả xong........ may quá...... mình chẳng ra gì lắm........ thế mà 2 đứa con mình nó vẫn yêu mình xế....... may mắn khi Toe Tịu luôn tin tưởng và coi mẹ là bạn....... may mắn nhiều lắm cơ 💖💖💖
===========
Tưởng nhớ Cựu Thủ Tướng Nhật Bản Shinzo Abe, người bị ám sát lúc 11:30 giờ địa phương ngày 8/7/2022 và tử vong chiều cùng ngày. Mẹ đọc tin mạng trong lúc đang đợi cổng trường anh Toe thi tốt nghiệp THPT ngày thi thứ 2........ sốc kinh khủng......... 🙏🙏🙏
============
Những lúc tâm trạng "chơi vơi"........ nên hạn chế tiếp xúc với những "nguồn năng lượng xấu", đừng mải miết tranh luận,  cãi vã,  phân tích phải trái đúng sai......... quay lại với bản thân 1 chút, trật tự 1 chút, gần thêm 1 chút với cỏ cây hoa lá, đọc truyện, xem phim, nghe nhạc và nghĩ tới những điều tốt đẹp........ 1 chút thôi......... tâm trí và cơ thể cân bằng  trở lại........ rồi hẵng quay về "hiện thực"................ mọi việc ắt đâu sẽ vào đó........ thời gian sẽ xoa dịu và hàn gắn tất cả .......... thời nay, có mấy ai chết vì đói ăn đâu.......... toàn là chết vì "tâm bệnh" đấy thôi...... buồn nào rồi cũng sẽ qua........ vui gì cũng đừng vui quá.......... phải như con lật đật ý........ nghiêng ngả phải trái trước sau kiểu gì rồi cũng phải quay trở lại trạng thái cái gốc thăng bằng ban đầu, nhé các bé yêu của mẹ 💜💜💜

Thứ Hai, tháng 7 04, 2022

Nghề nghiệp

Hồi thằng Toe học cấp 2 nó hỏi mẹ, rằng, nghề nghiệp của mẹ là gì....... mình bảo, mẹ làm chuyên viên chính sách dệt may........ nó bảo, không, ý con hỏi cụ thể nghề nghiệp của mẹ tên là gì....... ví dụ như là luật sư, bác sỹ, giáo viên, công nhân, nông dân ý.......... mình bảo........ ờ thì khai là "nhân viên văn phòng"......... nó vẫn lăn tăn thắc mắc....... nhân viên văn phòng là làm gì............ mình giải thích, mẹ làm việc ở Ban Chính sách Thương Mại, Hội nhập Quốc Tế và Truyền thông (khai cụ thể tên Ban dài dằng dặc)...... giải thích cho nó 1 chút loằng ngoằng........ nó vẫn không thấy thoả đáng........ thế nên, mình chốt lại, rằng, nghề nghiệp của mẹ có thể gọi là "công nhân dệt may"........... vậy là nó vui vẻ chấp nhận phương án dễ hiểu này.......... kể từ đó, trong mắt thằng Toe, nghề nghiệp của mẹ nó là "công nhân dệt may"......... dù trên thực tế, đến cái kim, sợi chỉ mẹ nó còn chẳng biết cách sử dụng.......... 😆😆😆

Thời gian trôi qua.......... mẹ Đính đã không còn là "công nhân dệt may" nữa và chuyển qua nhiều "công việc khác"........... thằng Toe không còn thắc mắc...........chính xác........ mẹ nó "làm nghề gì"......... trong hồ sơ học tập của nó, mình thấy nó tự khai: Nghề nghiệp bố: Luật sư........ Nghề nghiệp mẹ: Kinh doanh

Gần đây, mẹ Đính apply visa cho cả nhà vào 1 nước hơi kho khó nên bắt thằng Toe làm cùng:

- Toe: Thế con khai nghề nghiệp của mẹ là gì?

- Mẹ: Thế con không biết là mẹ làm nghề gì á?

- Tịu: (chen ngang) Thì anh khai là bất động sản ý

- Toe: Nào, thế cuối cùng con sẽ khai nghề nghiệp của mẹ là gì thì mẹ nói ra đi......... chẳng nhẽ con lại khai là mẹ thất nghiệp à, hay là con khai mẹ là "nóc nhà" cho nó oách......... (rồi 2 anh em nó cười sằng sặc)

- Mẹ: Không, con phải khai nghề nghiệp của mẹ là "nội trợ" thì mới chính xác

- Tịu: À, anh khai thêm nữa là mẹ làm nghề "xe ôm"......... cô em hỏi em mẹ làm nghề gì.......... em cũng bảo là mẹ làm nghề xe ôm đấy.......... 

- Mẹ: Thôi, chốt lại, "nội trợ" là ổn nhất....... cứ khai là nội trợ nhé.......

Và thế là........... mọi việc tiếp theo đều trở nên........ vô cùng đơn giản......... mẹ, Toe và Tịu auto trở thành đối tượng "phụ thuộc" và bố thì là "sponsor" ......... quá ngon lành cành đào. Tới mục "những điều cần nói thêm", mẹ chốt hạ bổ sung: " Tôi là 1 người nội trợ. Thu nhập của tôi là do người chồng cung cấp. Chúng tôi sử dụng chung tất cả các loại thẻ tín dụng, tiền lương hàng tháng chồng tôi chuyển khoản toàn bộ cho tôi, tất cả sổ tiết kiệm và các khoản đầu tư đều đứng tên tôi, tất cả bất động sản khác thì đứng tên cả 2 vợ chồng tôi. Mọi lời khai này đều được gửi kèm theo tài liệu minh chứng"

Thằng Toe giẫy nảy lên: 

- Toe: Mẹ ơi, mẹ khai linh tinh cái gì thế....... con không thể hiểu nổi tiếng Anh của mẹ kiểu gì ý

- Mẹ: Cứ "oánh máy" chính xác những gì mẹ đọc

- Toe: OK, tuỳ mẹ, nếu trượt thì mẹ tự chịu trách nhiệm nhé

Đấy.......... câu chuyện "nghề nghiệp" này cũng vất vả phết........ những tưởng vài năm nữa là được chuyển sang mode "hưu trí" cho đỡ phức tạp........ oạch 1 cái, luật thay đổi........ lại đợi tới năm gần 60 mới được “lĩnh sổ” và ra phường sinh hoạt với các cụ......... haizz.......từ nay tới đó cũng lâu đấy nhỉ……. chả có nhẽ lại phải mở 1 business gì đó để tiện cho con cái trong việc khai "nghề nghiệp của mẹ" chăng........ tầm này chí ít cũng phải "chủ tịt" hoặc là "ceo" cho oách xà lách chứ mà lại quay trở về cái thời sáng tối "chít" vân tay chấm công............ nghe chừng......... có gì đó sai sai không hề nhẹ ý........ nan giải phết........ với 1 người "hảo tự do" như mình........... sức hấp dẫn của việc hàng ngày váy áo súng sính, hẹn hò zai xinh gái đẹp ăn trưa cà phê cà pháo, buôn dưa lê bán dưa chuột cũng lấp lánh phết nhưng chưa đủ để mình dễ dàng đánh đổi…… cái công việc “chân lấm tay bùn” của hiện tại…….cũng vất vả nhếch nhác đấy…… nhưng thực sự tự do…… như chim trời.......... đuổi bướm, hái hoa......... làm cũng như chơi........ chơi cũng như làm........ con cái "toét còi" 1 phát là “ngay và luôn có mẹt phục vụ".......... ôi........ cái giá của tự do............. lương nào đủ cao để mình dám đánh đổi 😂😂😂👌👌👌thôi thì đợi chút....... ít nhất là cho tới khi Toe ổn định vào đại học đã........ rồi........ mình sẽ nghiêm túc cân đo đong đếm lại xem............. next steps sẽ là dư lào vậy........... nẫu ruột lắm cơ 😂😂😂😆😆😆

Hoa vườn nhà 💕💕💕có vẻ như, mọi thứ "quan trọng" trong cuôc đời Toe tới thời điểm hiện tại đều do bà bô “nắm giữ”. Khi chưa có ý thức thì bà bô chủ động, lúc lớn hơn thì nó "giao cho mẹ" ............ và....... 18 năm qua, bà bô đã tích luỹ được khá khá "tài sản" của nó......... từ "que thử thai", kết quả siêu âm hồi còn trong bụng mẹ đến quần áo sơ sinh những ngày đầu tiên, sổ khám bệnh các kiểu......... sau này là tranh vẽ, nét viết, hình ảnh, kết quả học tập, bằng cấp giấy khen các loại...... nói chung ti tỉ thứ hầm bà làng......... bà bô bảo, Toe mau mau lấy vợ để mẹ bàn giao lại "tất cả" cho vợ Toe.............. nó chỉ cười hic híc...... Năm nay cũng vậy....... 1 núi hồ sơ, tài liệu phục vụ thi cử, kết quả học tập, kỷ yếu trường, kỷ yếu lớp, ảnh ọt vê đê ô nhiều lắm....... bà bô phải mở thêm 1 loạt folders mới để phân loại kẻo nhầm lẫn lung tung.......  Đương nhiên, những thứ mà lọt vào tay bà bô thì đều bị bà bô săm soi rất kỹ............. ối đồi ôi........ không ngờ......... kỷ yếu các bạn viết cho nó mới "lâm li" làm sao.............. thằng Toe ở nhà ba ngơ, hay bị bố mẹ "mắng tới tấp"..... ấy vậy mà......... trong mắt các bạn, cứ như thể........nó là 1 người cực kỳ "hoành tráng" ý....... "..............70% trái đất là nước, còn lại là Chun Lê"............ iu iu làm sao 😜😜😜😍😍😍😘😘😘 có bạn còn tâm huyết bầy tỏ nỗi niềm kín cả 2-3 trang giấy nha....... kute lắm ý 💕💕💕
Đính: Anh có biết em khai gì trong hồ sơ không?
Tuấn: Không, vợ khai gì
Đính: Thôi em không nói......... em khai gì chả được.......... miễn là pass, anh không cần phải biết 😆😆😆
Đấy, giờ thì biết rồi nhé 😂😂😂
Đính còn sợ Đính nữa là Tuấn............ thương lắm í.......... trượt chân dẫm phải.......... không cách nào  thoát ra được 😜😜😜😝😝😝
Cái đầm trống trơn......... rồi từ mặt nước lác đác vài mầm chồi xanh nhú lên........ rồi cả lũ lúp xúp rủ nhau vươn trồi lên mạnh mẽ...... rồi những búp hoa đầu tiên lộ diện....... rồi chúng nó đồng loạt nở tưng bừng...... hương thơm ngào ngạt toả khắp cả 1 quãng đường mẹ đi qua......... tất cả chỉ trong vòng bấy nhiêu tháng......... sắp thôi......  sẽ lại là vẻ đẹp của "hoa tàn"......... rồi lại quay trở về với cái đầm trống trơn........... mọi điều trong cuộc sống đều vận hành theo cách đó cả.......... có up có down tạo thành 1 vòng tuần hoàn sinh trưởng bền vững.......... mình giải thích với thằng Toe, an ủi nó mỗi khi nó "vấp ngã"........... đôi khi phải cám ơn "những bước lùi" trong cuộc sống vì nó sẽ giúp ta hiểu "mình là ai"...........với những ai mà cuộc đời chỉ toàn là "thăng" thì nguy hiểm lắm............... chả biết nó hiểu được tới đâu 😜😜😜😘😘😘
Almost done......... ngoài bức rèm này là "sóng sánh" nước Hồ Tây nhé........... oách chưa......... phía sau những thứ thơm tho, đẹp đẽ, sạch sẽ......... thường là rất nhiều xấu xí, nhếch nhác, bẩn thỉu.......... mẹ chưa bao giờ là người tài giỏi........ nhưng luôn tự hào là người chăm chỉ, kiên nhẫn và tự lập......... không tới 200% nhưng ít nhất "khả năng chịu nhiệt" đạt 150% năng lực bản thân thì là "trong tầm tay"........... "động lực" cũng chẳng có gì ghê gớm cả đâu.......... chỉ là........mẹ đã hứa.......... rằng mẹ sẽ "cưu mang" em suốt cuộc đời này.......... con gái mà......... nếu phải gồng gánh nặng vai........ thì...... mẹ thương lắm 💖💖💖
"Nhắm mắt thấy mùa hè"........... chỉ vì con gái mẹ yêu màu tím........ đơn giản vậy thôi 💜💜💜
Chỉ cần 1 chiếc điện thoại giắt mông và 1 trái tim lồi lõm......... thế là những "bức ảnh đẹp" lần lượt ra đời 😂😂😂
Hồ Tây đẹp mà........... Nếu được lựa chọn, mình sẽ không bao giờ chọn phương án: "đi tắt, đón đầu"............ cứ thong thả mà đi......... men theo con đường nhỏ, quanh co...... Hồ Tây đẹp thế này cơ mà......... 
Mặt trời "to lắm" 💥💥💥
Hà Nội chính hạ........... nóng hầm hập 💥💥💥 3 tuần trước mẹ và Toe lại khẩu chiến 1 trận tưng bừng........ nguyên nhân cũng chỉ từ việc tranh luận về "vấn đề súng đạn" ở tận........ nước Mỹ....... vừa rồi lại tiếp đến câu chuyện "cấm phá thai"........ mẹ bảo, năm sau con có muốn đi Mỹ không để mẹ xin visa, ông bô đang máu quả road trip xuyên nước Mỹ, thì nó bảo hiện nước Mỹ tồn tại quá nhiều "vấn đề" và nó chưa ready để đi Mỹ ....... gớm.......... mời không đắt....... sợ Toe quá..........

Kiki's Delivery Service


Mẹ Đính đang lơ mơ gật gù trên ghế sofa thì bị hấp dẫn bởi video Toe đang chăm chú theo dõi...... nhạc trưởng già, người châu Á...... biểu cảm vô cùng tâm trạng........ và đặc biệt là cứ "nhẩy tành tạch như tôm tươi" 1 cách đầy năng lượng và cảm xúc:

- Mẹ: Toe, ông nhạc trưởng này hay quá này Toe........ mẹ đang thắc mắc......... ông ý cứ nhẩy múa tưng bừng vậy....... mà có nhạc công nào để ý đâu nhỉ

- Toe: Vai trò của nhạc trưởng trong 1 giàn nhạc giao hưởng là cực kỳ quan trọng..... nhạc trưởng là người dẫn dắt, điều tiết nhịp độ........ chỗ này cần tăng, chỗ kia cần giảm.......... lúc dọc lúc ngang.......... 2/4....3/4 abcxyz gì đó.......... Toe lại vào cơn giải thích loằng ngoằng...........

- Mẹ: Vấn đề là có ai theo dõi đâu....... mẹ có thấy ai nhìn ông ý đâu........ gần như tất cả mọi người đều nhìn xuống bản nhạc kia kìa...

- Toe: Toe ú ớ...... có thể họ không nhìn nhưng họ vẫn cảm nhận được....... nếu như không có nhạc trưởng là lộn xộn hết cả....... mẹ có nhớ hồi mình thăm quan Haus der Musik ở Áo không......mình chơi trò nhạc trưởng….. chỉ đạo lung tung là hệ thống "báo lỗi" ngay lập tức...... 

- Mẹ: Ơ, mà nhạc này hay quá nhỉ....... nghe lại quen quen nữa

- Toe: Âm nhạc trong phim Kiki's Delivery Service đấy mẹ........ lần đầu tiên con nghe cũng có cảm giác cực kỳ thân thuộc...... còn hơi giống âm nhạc Việt Nam nữa ý............... phim hoạt hình siêu nổi tiếng của Ghibli Studio đấy mẹ...... thời của mẹ đấy....... mẹ không biết à......

- Mẹ: Không, mẹ không biết......... âm nhạc ấn tượng quá......... sao mẹ không biết nhỉ

- Toe: Ghibili Studio toàn phim hoạt hình bom tấn........ phim này là từ năm 1989

- Mẹ: Quá nhiều phim hoạt hình hay ý nhỉ Toe...... có khi phim hoạt hình còn hay và ấn tượng hơn hẳn phim người đóng ý nhỉ

- Toe: Tuyệt vời........ phim hoạt hình tưởng là dành cho trẻ con nhưng nó đặc biệt thành công chính là khi thu hút được sự quan tâm của cả người lớn.......... toàn những bài học dành cho người lớn đấy mẹ.......... rất hay và xúc động......... 

- Mẹ: Ừ, như hồi lần đầu tiên mẹ xem Lion King lại chẳng khóc như mưa........

- Toe: Rồi con sẽ cho mẹ xem nhiều phim nữa...... toàn phim được giải Oscar......... Lion King vẫn chưa là gì đâu.......... mẹ nhớ nhé........ toàn những bài học quí giá dành cho người lớn đấy mẹ............ 

Thanh niên cứng....... 18 tuổi vẫn mê phim hoạt hình nè...... tuần này thi đại học chữ to nè........... học hành chăm chỉ nè.......... gặp đâu ngủ đó nè.............. mẹ bảo "học thế đủ rồi, phải đi chơi với mẹ"........... đáp nhời mẹ "con có áp lực làm sao để khi lớn lên được như bố mẹ".......... ơ......... lú à........... bố mẹ có vất vả chi đâu............ cứ rung đùi ngồi chơi xơi nước........... đâu khắc có đó mà 😆😆😆...... Ôi, đến giờ này mà ông bà bô vẫn còn là "Ai Đồ" trong mắt Toe........ vinh hạnh thế cơ chứ nị 💙💙💙💙

========================

- Mẹ: Tịu ơi, mở lại cho mẹ Kiki Service nào

- Tịu: Mẹ bắt đầu thích phim hoạt hình này rồi à

- Mẹ: Mẹ thích âm nhạc phim này, khi nào anh Toe thi xong mẹ sẽ xem với Tịu nhé

- Tịu: Còn đầy phim hoạt hình hay.......... khi nào con sẽ cho mẹ xem "Mộ Đom Đóm"....... úi dời ơi........ xem phim này là "cười ệ" luôn đấy....... khóc như mưa luôn....... nghe tiêu đề mẹ đã thấy ám chưa?

- Mẹ: Thế á, con xem rồi á, xem bao giờ sao mẹ không biết

- Tịu: Con xem từ khi còn rất nhỏ........ hồi cuối lớp 5 cơ, xem ở trường

- Mẹ: Con xem trong giờ ngủ trưa á

- Tịu: Không, cô mở cho xem, hồi cuối năm....... thi xong hết rồi...... cô mở cho xem trong 2 tiết văn...... úi dời ơi....... khóc sưng cả mắt

- Mẹ: Thế cả lớp ôm nhau khóc á

- Tịu: Không....... đứa nào không muốn "mất thể diện" thì chuồn....... không xem....... còn đứa nào xem......... thì đều khóc cả......... buồn lắm...... khi nào Tịu sẽ cho mẹ xem....... Tịu cũng dụ anh Toe xem....... nhưng anh Toe không xem hết cả phim mà chỉ xem theo đoạn thôi....... anh ý vừa xem vừa tua nhanh....... Tịu mà đã xem thì sẽ xem từ đầu tới cuối.....

- Mẹ: Thế phim ý nói về gì

- Tịu: Chiến tranh thế giới lần 2 đấy mẹ........ mẹ có biết không........ mẹ chết.......... bố đi lính........ 2 anh em phải ở với bà dì........ mẹ có hiểu không......... mẹ thì chết........ lại còn anh trai và em gái........ con bị ám ảnh cả thời gian dài.......... cả mấy ngày........ con bị mất ngủ

- Mẹ: Thế bố có chết không.......... thế bà dì đối xử tàn tệ với 2 anh em á

- Tịu: Không biết là bố có chết hay không....... chỉ thấy là có gửi thư cho bố thôi........ tất nhiên là bà dì chỉ yêu con bà ý thôi chứ......... chiến tranh thật là "cờ hó" đấy mẹ........ Thôi, con không muốn "sì poi" thêm, lúc mẹ xem sẽ không thấy hay nữa

- Mẹ: Có phải vì con xem phim này mà con "quắp" anh Toe nhiều thế không?

- Tịu: Không, con "quắp" anh Toe từ lâu rồi........ yêu anh Toe nhiều lắm........

- Mẹ: Thôi, con nên xem những phim gì đó vui vẻ hài hước chút....... xem những phim quá cảm xúc và quá buồn thế này thì tâm trạng mình bị ảnh hưởng nhiều lắm

- Tịu: Con vẫn xem phim hài hước mà........ con rất thích phim Na Tra........ con xem ngoài rạp 2 lần và 3 lần xem ở nhà mà không thấy chán...... tất nhiên cũng có chỗ buồn........ nhưng chủ yếu vẫn là vui và buồn cười....... hay lắm......💕💕💕

- Mẹ: Tịu ơi, đừng cắn môi nữa....... mình sắp đi chơi rồi...... môi cứ toe toét thế này mẹ sẽ chẳng thu hoạch được ảnh đẹp của em

- Tịu: Chỉ cần 1 tuần không cắn là nó hồi phục lại bình thường...... từ nay tới lúc đó còn hơn 10 ngày cơ mà mẹ

Ôi, năm tới mới lên lớp 9 mà sao "quá khứ" đã "nhiều chuyện" quá vậy con gái ơi........... mẹ kè kè bên cạnh mà sao mọi tâm tư tình cảm chỉ "gửi gắm" cho mình anh Toe......... ôi tôi mới có 2 đứa con mà sao lúc nào tim tôi cũng "nhức nhối" quá vậy nè....... không thể ngừng thương các con mỗi phút giây......... 💙💚💛💜