Chỉ cần thấy Toe nhắn tin: "Toe buồn quá" là mẹ đã bấn loạn......... mẹ đã nói biết bao lần......... mẹ không care Toe trượt, mẹ chỉ care Toe buồn.......... khiếp, Toe đáng iu vãi, làm xong bài (chỉ mất nửa thời gian) lại còn ghi chép lại cho các bạn thi sau nữa........... cái này là bẩm sinh nha, không có dạy bảo gì đâu nha 💖💖💖 gút boy nè👨👨👨
Năm tôi 3 tuổi, tôi nắm chặt cây kẹo mút trong tay, kiên định tin rằng, đó là điều quan trọng nhất
Năm 5 tuổi, tôi đã dành cả buổi chiều để bắt con chuồn chuồn kia, và vào thời khắc đó, dường như nó là điều quan trọng nhất
Năm 9 tuổi nằm dưới bóng cây, ánh nắng loang lổ dài trên mặt, 1 kỳ nghỉ hè thư thả là điều quan trọng nhất đối với tôi
Năm 13 tuổi tôi nhận ra rằng, giấy báo trúng tuyển vào trường cấp 3 trọng điểm là rất quan trọng đối với cuộc đời mình
Năm 16 tuổi ngồi trong lớp học, gió nhẹ thoảng qua, tôi nhìn đăm đăm vào mái tóc đuôi gà của cô gái ngồi phía trước và bỗng cảm thấy, cứ tiếp tục như thế này cũng không tệ
Năm 18 tuổi tôi học ngày học đêm, cầu Thần khấn Phật chỉ để có được tấm giấy báo trúng tuyển vào đại học
Năm 22 tuổi rời xa ghế nhà trường, bỡ ngỡ bước vào cái gọi là xã hội, 1 công việc lại trở thành điều quan trọng nhất
Năm 24 tuổi tôi tổ chức đám cưới, nhìn đám khách mời và cô dâu của mình, cô ấy tất nhiên không phải là cô gái mà tôi thích khi 16 tuổi, trong lòng chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng vào giây phút đó, cô dâu của tôi đã trở thành người quan trọng nhất đối với tôi
Năm 26 tuổi tôi lo lắng đứng chờ ngoài phòng sinh, tiếng khóc vang lên phá vỡ sự yên tĩnh, tôi biết điều quan trọng hơn đã đến
Năm 33 tuổi bị gánh nặng trả góp nhà và xe đè nặng tôi cảm thấy, tiền quan trọng biết bao
Năm 38 tuổi người Cha mạnh mẽ cả đời của tôi bắt đầu hỏi ý kiến tôi, vào thời khắc đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng, ông cuối cùng đã già rồi
Năm 45 tuổi sau nửa cuộc đời trôi qua một cách mơ màng, bụng bia phì phèo tại chỗ làm, tôi hồi tưởng lại những giấc mơ thời trẻ, và chưa bao giờ cảm thấy giấc mơ lại quan trọng đến vậy
Năm 50 tuổi nhìn con trai cùng 1 cô gái tốt bước vào lễ đường hôn nhân, tôi nheo mắt nhìn con trai trên sân khấu, và cảm thấy hạnh phúc của con quan trọng hơn hạnh phúc của tôi
Năm 60 tuổi tôi chôn cất cha mẹ của mình, tuổi già đã khiến tôi nhìn thấu nhiều việc, tôi không rơi nước mắt, chỉ cảm thấy những lời trách mắng của Cha và những lời cằn nhằn của Mẹ lúc đó là vô cùng quan trọng
Năm 70 tuổi vợ tôi cuối cùng đã ra đi trước, con trai con dâu sự nghiệp thành đạt, cháu trai học đại học xa nhà, tôi chỉ có thể vô định lang thang trên phố, bỗng cảm thấy vợ mình quan trọng hơn nhiều so với những bà già ở quảng trường
Năm 75 tuổi tại bệnh viện khi bác sĩ bảo tôi ra ngoài để lại con trai trong phòng, tôi hiểu rằng, thời gian không còn nhiều, nhân lúc này tôi gọi điện cho cháu trai, tôi muốn nói với nó rằng, nếu con yêu 1 cô gái khi 16 tuổi thì nhất định phải giữ chặt lấy, giống như nắm chặt cây kẹo mút khi 3 tuổi........... nghĩ đi nghĩ lại tôi lại cảm thấy có chút không đúng............ khi điện thoại được kết nối, tôi chỉ nói 1 câu: "ông nhớ cháu, có thời gian thì về thăm ông nhé"
Năm 76 tuổi cháu trai đã về thăm tôi, để nó nhìn thấy tôi trong tình trạng thoi thóp như vậy, trong lòng tôi ít nhiều có chút khó chịu........... con trai con dâu ở bên cạnh giường khóc không thành tiếng, tôi không còn đủ sức để suy nghĩ xem điều gì là quan trọng nhất nữa............ tôi chỉ nghĩ rằng, cuối cùng, mọi thứ cũng như trước........... và lúc đó, không biết từ đâu, có 1 cơn gió thổi qua làm mờ mắt tôi........ khi mở mắt ra......... Cha Mẹ đang nắm tay nhau, trên mặt họ hiện lên nụ cười mà tôi quen thuộc nhất........... họ đều là những người trẻ trung, dang rộng vòng tay đón tôi vào lòng.......... tôi nhớ họ rất nhiều nên không chút do dự nhảy xuống giường và chạy về phía họ........... trong lúc chạy............ tôi lần lượt biến thành hình ảnh của mình ở các độ tuổi khác nhau....... 60 tuổi, 50 tuổi, 40 tuổi, 30 tuổi và cuối cùng là trở lại khi tôi 3 tuổi....... họ cuối cùng cũng có thể bế tôi lên........ tôi gật đầu với họ, họ cũng cười và gật đầu, rồi dẫn tôi quay đi........ tôi ngoái lại nhìn con trai, con dâu và cháu trai....... họ đang ôm lấy tôi và khóc nức nở......... dù không nỡ nhưng cũng không sao........ tôi biết rằng họ vẫn sẽ sống tốt......... vậy ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG NHẤT................... MỌI THỨ ĐỀU QUAN TRỌNG nhưng không phải là không thể thiếu.............. bởi vì điều bạn từng nghĩ là quan trọng nhất............ cuối cùng rồi cũng sẽ có ngày phải mất đi............. hoá ra TIẾC NUỐI MỚI CHÍNH LÀ TRẠNG THÁI THƯỜNG THẤY CỦA CUỘC ĐỜI💖💖💖
-St-
Thấm lắm.......... Đính 50 tuổi, sẽ sống 1 cuộc đời "Không Nuối Tiếc"................. chẳng mấy khó khăn đâu........... happy và hài lòng với mọi khoảnh khắc hiện tại........... không tưởng tượng........... không suy diễn............ không quá khích bất kỳ điều gì, cứ làm thôi 😘😘😘 nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi 😍😍😍 dễ chịu lắm 💞💞💞