Thứ Năm, tháng 9 26, 2024

Học tiếp


Hoa Thiên lý nở từng chùm to tướng……… nhưng bắc ghế trèo lên cũng không thể với tới…….…. Chả có nhẽ lại phải sắm thêm cái thang để leo lên tóm tụi bay ư…….. cồng kềnh quá……. thôi, cứ toạ yên trên đó cho tao ngắm vậy……. thơm ngát dịu dàng cả ban công, đặc biệt mỗi khi gió thoảng vào mỗi dịp sáng sớm và tối muộn, thích phết 🌿🌿🌿
Những người này............ giờ họ sống ra sao???

Bạn để ý kỹ những người thành đạt và có địa vị cao xung quanh mình
Bạn sẽ thấy họ có 1 điểm chung
Dù biết rõ có những việc hoặc có những người không ổn
Họ không nhắc nhở, không chỉ bảo cũng không lên lớp

Người mạnh mẽ chọn cách tha thứ
Người khôn ngoan chọn cách im lặng 
Chỉ có kẻ ngu ngốc mới đi dạy đời

Nói cách khác
Người thông minh, không cần dạy
Người ngu dốt, không thể dạy
Người cứng đầu, cũng không nghe

Hãy kiềm chế bản thân
Đừng cố gắng sửa sai người khác
Từ bỏ mong muốn thay đổi họ
Bạn rất khó thuyết phục 1 người TRƯỞNG THÀNH
Bởi vì những đạo lý mà họ không học được trong 20, 30 năm
Bạn nhồi nhét vào đầu họ cũng không có tác dụng
Hãy biết rằng điều thực sự có thể khiến 1 người tỉnh ngộ
Nhìn thấu thế sự, chỉ có trải nghiệm, mất mát, hối hận và tổn thương
Không có gì khác

Phải hiểu rằng
Đạo không bán rẻ
Pháp không truyền nhẹ
Thầy thuốc không gõ cửa
Thầy dạy không đi cùng đường
Mưa trời dù lớn cũng không tưới được cỏ không rễ
Đạo pháp dù rộng cũng chỉ cứu được người có duyên
Kết giao với người, trăm lời nói cũng vô ích
Chỉ có việc làm, mới đi vào lòng người

Trong thế giới của người TRƯỞNG THÀNH
Chỉ có sàng lọc, không có giáo dục
Điều có thể thuyết phục được 1 người
Chưa bao giờ là đạo lý
Mà là va vấp
Điều có thể thức tỉnh 1 người
Cũng chưa bao giờ là lời dạy bảo
Mà là thử thách
Bản thân không tỉnh ngộ, người khác làm sao cứu độ
Bản thân đã tỉnh ngộ, cần gì người khác cứu độ

Những điều bạn không học được 
Ông Trời sẽ để bạn trải qua hết lần này đến lần khác
Cho đến khi bạn sửa được khuyết điểm đó 
Để đạt đến sự hoàn thiện bản thân
Nhất định phải trải qua 1 quá trình 

-St-
Cắm cả thế giới.......... Quít “hôi” nhưng lại thơm lừng lẫy............ chỉ có điều……… chua loét 💛💛💛
"Đàn ông Theo đuổi và Đầu tư - Phụ nữ Chọn lọc và Công nhận" - Mày là Đàn ông hay Phụ nữ, hỡi con mèo béo xinh yêu kia 😘😘😘 yêu kiều xế 💖💖💖
 Hôm qua mẹ đưa đón Tịu học thêm về muộn, trước khi đi có dặn Toe ở nhà áp tải bố Tuấn lên giường ngủ sớm vì mai bố bay chuyến sớm 5h sáng, 3h đã phải dậy ra sân bay. Toe rất ngoan ngoãn le ve bên cạnh, nhẹ nhàng nhắc bố đi tắm gội để ngủ sớm......... tất nhiên, nếu là em Tịu thì vấn đề sẽ được xử lý nhanh gọn và hiệu quả hơn vì bố Tuấn luôn sợ và vâng lời em Tịu........ nhưng Toe thì ngược lại, luôn sợ ông bô nên thái độ vô cùng e ngại, rụt rè......... cứ 1 đứa to tướng rón rén bên 1 đứa bé tí thẽ thọt nhắc nhở.......... nom buồn cười vãi.......... thế rồi, khi mẹ về nhà tầm 9:20, bằng 1 cách nào đó, đã thấy bố ngoan ngoãn nằm trên giường.......... không biết là tự giác........ hay do Toe can thiệp 😂😂😂............ vậy là ngoan cực kỳ rồi............ cả bố cả Toe cùng ngoan và cùng đáng được khen nhé............. Toe Tịu càng lớn càng giúp mẹ được bao nhiêu việc............ kể cả việc khó khăn là........ quản lý Lê Anh Tuấn.......... cám ơn các con lắm í 😘😘😘 Mà lạ ghê, bố Tuấn có họp HCM 8:30 sáng hôm sau nhưng nhất định không chịu bay chuyến tối hôm trước cho bớt cập rập........ cứ phải đợi sát sạt giờ mới chịu ra sân bay............ không phải tuổi trâu mà cứ ưa dậy sớm ra đồng 😉😜😝 thật là............ khó chịu vô cùng 😝😝😝
Mợ không làm đủ bài tập lớp học thêm............ giáo viên gửi email cho bà bô nhắc nhở........... mình chẳng mắng nhiếc gì............ chỉ fwd cho nó kèm theo vài lời nhắn nhẹ nhàng........... nó lờ tịt đi không thấy hồi âm........... chiều qua đi học về mẹ cho ăn cơm sớm để đến lớp thì thấy lôi sách vở ra vừa ăn vừa làm bài tập.......... tối rước mợ về, trên đường đi, thị mẹ dịu dàng đánh tiếng: "Thế hôm nay làm bài tập rồi thầy cô có khen không, mẹ phải lấy lý do con bận học thi giữa kỳ nên khôg có thời gian làm bài lớp học thêm đấy".......... nó thủng thẳng trả lời: "Bình thường mà mum, 3 khen 2 chê 1 nhắc nhở là chuyện bình thường, đứa nào chả bị thế.........." 😂😂😂

Con Tịu bảo: "Mặt mẹ trông không tín", ủa thế mặt này thì "Tín" á........... sợ hãi thế 😂😂😂
Ảnh mới nhất, vừa chụp cuối tuần trước đây........... đang nỗ lực giảm cân với "quyết tâm cao nhất".......... chắc cũng ngót ngót được.......... mấy lạng........... khoảng 3 tháng nữa là iem tròn 17.............. mẹ iem hốt hoảng quá 💇💇💇💜💜💜
6 tuội, lớp nhất, trường công lập 💜💜💜 ghê gớm bẩm sinh........... quá sợ hãi 😜😜😜
Bé thì giỏi cãi................ lớn lên chút đột nhiên biến thành "1 người Mỹ trầm lặng", lạc trôi vào thế giới ảo của games, không có thời gian đôi co với loài người ở thế giới thực tại 💛💛💛 ai kíu tui với 😝😝😝

Chủ Nhật, tháng 9 08, 2024

Ký Sự Yagi

Vua phá Hit gọi tên Trung Quân, hễ cứ cover bài nào là chính chủ chỉ có khóc thét 😝😝😝 Quá hay 👌👌👌


Thầy bói giỏi quá, chọn ngày hơi bị siêu - Tan xác pháo nha - Chếch đối diện cửa Chung cư nhà mình 💕💕💕 
Lò Đúc Trần Xuân Soạn - “Địa bàn hoạt động” hàng ngày của Đính - Không thể nhận ra 😢😢😢
Ngõ nhỏ, Phố nhỏ........ nhà tôi ở đó 💚💚💚 rứa mà cứ như lạc vào 1 nơi nào đó hoàn toàn xa lạ 🌿🌿🌿
Hàm Long ngổn ngang
Chắn ngang đường Phan Chu Trinh. Buổi trưa Toe đèo em Tịu dạo quanh phố phường, sau khi chứng kiến cảnh vật tan hoang như trong phim, lúc về nói với mẹ: “bây giờ con mới thấy thị trường phi (bảo hiểm phi nhân thọ) có rất nhiều việc để làm, quá nhiều yếu tố cần tính đến khi làm phí đấy mẹ ạ” 😜😜😜 mọi góc nhìn của Toe luôn quanh quẩn liên quan đến câu chuyện “học hành”, mọi lúc, mọi nơi……. Lạ nè 😘😘😘
Thiết kế "bắc cầu" cho nước chảy vào xô - 1 sản phẩm của Lê Anh Tuấn.......... đúng là "cái khó ló cái khôn" 😂😂😂 Đây là phòng em Tịu. Tối qua lúc cao điểm bão đổ bộ, bố và em Tịu lăng xăng chống bão, anh Toe thì mải họp với hành, mẹ Đính ngồi thù lù trên giường, tay quắp di động quay video, miệng liên tục "chỉ đạo Khắc Huề". Em Tịu lập tức có ý kiến: "Mẹ nghĩ sao khi 1 người phải làm việc vất vả còn người khác thì chả làm gì, chỉ ngồi chơi trên giường??? khi gia đình gặp vấn đề nguy hiểm.......... Tịu sẽ phải bảo vệ người thân của mình" Eo ơi, đanh đá dã man, xéo xắt dã man............. không biết giống ai.......... quá vãi chưởng em Tịu 😠😠😠😝😝😝
Cả thế kỷ mới có dịp mất điện để em Tịu có cơ hội thể hiện "sự chu đáo" của bản thân........ Đây là cái quạt trị giá 30k mua tích trữ từ đời nảo đời nao giờ mới được bung ra trưng dụng........... em Tịu nổi tiếng chu đáo từ hồi học cấp II và thường được các bạn gọi là "Tạp hoá Di động", mượn gì cũng sẵn có 💖💖💖 Từ chiều đã đích thân kiểm tra và sạc tất cả thiết bị di động/ipad/pin dự phòng/nến/bật lửa........... vô cùng cẩn trọng và nghiêm túc, còn nhắc mẹ liệu có cần tích trữ nước dự phòng vào xô chậu không........ choáng cực 💖💖💖💃💃💃
Anh mở cửa hóng gió trong lúc chờ mưa 💦💧💨 Ở ngoài xã hội anh cũng “không phải dạng vừa đâu”, cơ mà hễ về nhà thì lại lãng đãng ngẩn ngơ sao sao í 😜😜😜 Anh lạ lắm cơ 🤣🤣🤣 mong manh yếu đuối dễ vỡ cần được che chở, hơn cả em bé Tịu í 😝😝😝 ngày nào vợ anh cũng đều đặn lải nhải: “Đính thương, Đính thương, Đính sẽ bảo vệ Tuấn”…… thế thì mới yên tâm 🤣🤣🤣 cũng 1 kiểu “chầm cảm” nhẹ chăng 🤣🤣🤣😘😘😘 

Thứ Bảy, tháng 9 07, 2024

Không Tiếc Nuối

Chỉ cần thấy Toe nhắn tin: "Toe buồn quá" là mẹ đã bấn loạn......... mẹ đã nói biết bao lần......... mẹ không care Toe trượt, mẹ chỉ care Toe buồn.......... khiếp, Toe đáng iu vãi, làm xong bài (chỉ mất nửa thời gian) lại còn ghi chép lại cho các bạn thi sau nữa........... cái này là bẩm sinh nha, không có dạy bảo gì đâu nha 💖💖💖 gút boy nè👨👨👨
Tươi cũng đẹp, héo cũng không hề hấn gì............ thu sang 💗💗💗 Cuối tuần trước Hà nội nắng vàng ươm, trời thanh thanh, anh chị bô thồ nhau xe máy food tour bát phố siêu lãng mạn......... cuối tuần này nhớn nhác hóng bão số 3 siêu to khổng lồ.......... 4:30 sáng nay Lê Anh Tuấn vẫn cố chấp dạy sớm "đi cầy cuốc"........... trời ơi............ mò lên tận Hoà Bình, oánh cố được 9 hố rồi cũng phải chấp nhận "buông bỏ", lại từ Hoà Bình ngược về Thủ đô........... mưa đùng đoàng, gió giật cấp mười mấy dư lày thì bóng nó bay sang tận Trung Quốc á............ thể dục thể thao chi cái thời tiết này............ Tuấn seo vậy, mong manh yếu đuối hay tổn thương tinh thần gì chăng......... mà có ai làm gì đâu nhỉ.......... sao cứ khang khác với "người bình thường" rứa........ hay Tuấn là "thiên tài" chăng........... thường thì những thiên tài........... họ luôn lựa chọn đi con đường riêng, ngược dòng so với số đông............... có vẻ như càng trong điều kiện nguy hiểm thì càng phê 😝😝😝💦💧💨 3 mẹ con ở nhà ấm êm với đầy đủ thức ăn.......... sáng lại o đờ thêm 1 đống ngô luộc, xôi cốm, mochi cốm từ hàng xóm chung cư............. ông bà Ngoại yên vị quắp nhau trong viện........... cảm giác như thể đang sống những "tháng ngày covid" năm nao 😍😍😍

Ngạc nhiên cứ như thể bắt gặp "Động vật Hoang dã" giữa chốn đô thị 😄😄😄
Lùi về những năm 80........... rêu phong quá 💖💖💖
Tào phớ Thạch đen Chân châu 10 Khúc Hạo.......... 30K 2 ly điều hoà view biệt thự cổ............ đời có gì buồn ư 😆😆😆
Nom mày thảm hại quá, ánh mắt buồn thế💔
Bún chả que tre 70k/xuất, ngay Trần Xuân Soạn sát nhà, ngày nào cũng lượn qua lượn lại mấy vòng mà chưa bao giờ ghé vào ăn.......... nếu không phải là view bãi xe rác đối diện thì hoàn hảo............ ngon 1 cách ngạc nhiên nha💖💖💖👌👌👌
Ra mấy lứa hoa mà chẳng đậu quả, gió to thế e lứa này lại rụng hết 🌿🌿🌿 Bố chưa về tới nhà, hướng bão đang Hải Phòng/Hà Nội thẳng tiến,  em Tịu “như kiến đốt đít” sục sạo nhắn tin 💕💕💕 hay thật, mẹ Đính đã có hậu duệ, thay mẹ quản lý bố, được việc ghê 😜😜😜

======================
Năm tôi 3 tuổi, tôi nắm chặt cây kẹo mút trong tay, kiên định tin rằng, đó là điều quan trọng nhất

Năm 5 tuổi, tôi đã dành cả buổi chiều để bắt con chuồn chuồn kia, và vào thời khắc đó, dường như nó là điều quan trọng nhất

Năm 9 tuổi nằm dưới bóng cây, ánh nắng loang lổ dài trên mặt, 1 kỳ nghỉ hè thư thả là điều quan trọng nhất đối với tôi

Năm 13 tuổi tôi nhận ra rằng, giấy báo trúng tuyển vào trường cấp 3 trọng điểm là rất quan trọng đối với cuộc đời mình

Năm 16 tuổi ngồi trong lớp học, gió nhẹ thoảng qua, tôi nhìn đăm đăm vào mái tóc đuôi gà của cô gái ngồi phía trước và bỗng cảm thấy, cứ tiếp tục như thế này cũng không tệ

Năm 18 tuổi tôi học ngày học đêm, cầu Thần khấn Phật chỉ để có được tấm giấy báo trúng tuyển vào đại học

Năm 22 tuổi rời xa ghế nhà trường, bỡ ngỡ bước vào cái gọi là xã hội, 1 công việc lại trở thành điều quan trọng nhất

Năm 24 tuổi tôi tổ chức đám cưới, nhìn đám khách mời và cô dâu của mình, cô ấy tất nhiên không phải là cô gái mà tôi thích khi 16 tuổi, trong lòng chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng vào giây phút đó, cô dâu của tôi đã trở thành người quan trọng nhất đối với tôi

Năm 26 tuổi tôi lo lắng đứng chờ ngoài phòng sinh, tiếng khóc vang lên phá vỡ sự yên tĩnh, tôi biết điều quan trọng hơn đã đến

Năm 33 tuổi bị gánh nặng trả góp nhà và xe đè nặng tôi cảm thấy, tiền quan trọng biết bao

Năm 38 tuổi người Cha mạnh mẽ cả đời của tôi bắt đầu hỏi ý kiến tôi, vào thời khắc đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng, ông cuối cùng đã già rồi

Năm 45 tuổi sau nửa cuộc đời trôi qua một cách mơ màng, bụng bia phì phèo tại chỗ làm, tôi hồi tưởng lại những giấc mơ thời trẻ, và chưa bao giờ cảm thấy giấc mơ lại quan trọng đến vậy

Năm 50 tuổi nhìn con trai cùng 1 cô gái tốt bước vào lễ đường hôn nhân, tôi nheo mắt nhìn con trai trên sân khấu, và cảm thấy hạnh phúc của con quan trọng hơn hạnh phúc của tôi

Năm 60 tuổi tôi chôn cất cha mẹ của mình, tuổi già đã khiến tôi nhìn thấu nhiều việc, tôi không rơi nước mắt, chỉ cảm thấy những lời trách mắng của Cha và những lời cằn nhằn của Mẹ lúc đó là vô cùng quan trọng

Năm 70 tuổi vợ tôi cuối cùng đã ra đi trước, con trai con dâu sự nghiệp thành đạt, cháu trai học đại học xa nhà, tôi chỉ có thể vô định lang thang trên phố, bỗng cảm thấy vợ mình quan trọng hơn nhiều so với những bà già ở quảng trường

Năm 75 tuổi tại bệnh viện khi bác sĩ bảo tôi ra ngoài để lại con trai trong phòng, tôi hiểu rằng, thời gian không còn nhiều, nhân lúc này tôi gọi điện cho cháu trai, tôi muốn nói với nó rằng, nếu con yêu 1 cô gái khi 16 tuổi thì nhất định phải giữ chặt lấy, giống như nắm chặt cây kẹo mút khi 3 tuổi........... nghĩ đi nghĩ lại tôi lại cảm thấy có chút không đúng............ khi điện thoại được kết nối, tôi chỉ nói 1 câu: "ông nhớ cháu, có thời gian thì về thăm ông nhé"

Năm 76 tuổi cháu trai đã về thăm tôi, để nó nhìn thấy tôi trong tình trạng thoi thóp như vậy, trong lòng tôi ít nhiều có chút khó chịu........... con trai con dâu ở bên cạnh giường khóc không thành tiếng, tôi không còn đủ sức để suy nghĩ xem điều gì là quan trọng nhất nữa............ tôi chỉ nghĩ rằng, cuối cùng, mọi thứ cũng như trước........... và lúc đó, không biết từ đâu, có 1 cơn gió thổi qua làm mờ mắt tôi........ khi mở mắt ra......... Cha Mẹ đang nắm tay nhau, trên mặt họ hiện lên nụ cười mà tôi quen thuộc nhất........... họ đều là những người trẻ trung, dang rộng vòng tay đón tôi vào lòng.......... tôi nhớ họ rất nhiều nên không chút do dự nhảy xuống giường và chạy về phía họ........... trong lúc chạy............ tôi lần lượt biến thành hình ảnh của mình ở các độ tuổi khác nhau....... 60 tuổi, 50 tuổi, 40 tuổi, 30 tuổi và cuối cùng là trở lại khi tôi 3 tuổi....... họ cuối cùng cũng có thể bế tôi lên........ tôi gật đầu với họ, họ cũng cười và gật đầu, rồi dẫn tôi quay đi........ tôi ngoái lại nhìn con trai, con dâu và cháu trai....... họ đang ôm lấy tôi và khóc nức nở......... dù không nỡ nhưng cũng không sao........ tôi biết rằng họ vẫn sẽ sống tốt......... vậy ĐIỀU GÌ LÀ QUAN TRỌNG NHẤT................... MỌI THỨ ĐỀU QUAN TRỌNG nhưng không phải là không thể thiếu.............. bởi vì điều bạn từng nghĩ là quan trọng nhất............ cuối cùng rồi cũng sẽ có ngày phải mất đi............. hoá ra TIẾC NUỐI MỚI CHÍNH LÀ TRẠNG THÁI THƯỜNG THẤY CỦA CUỘC ĐỜI💖💖💖

-St-

Thấm lắm.......... Đính 50 tuổi, sẽ sống 1 cuộc đời "Không Nuối Tiếc"................. chẳng mấy khó khăn đâu........... happy và hài lòng với mọi khoảnh khắc hiện tại........... không tưởng tượng........... không suy diễn............ không quá khích bất kỳ điều gì, cứ làm thôi 😘😘😘 nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi 😍😍😍 dễ chịu lắm 💞💞💞

Thứ Hai, tháng 9 02, 2024

02/09/2024

2 hôm nữa anh Toe thi, mẹ không lo anh trượt, mẹ chỉ lo anh “sang chấn tâm lý” vì trượt……… Trời ơi, Toe giống ai vậy Toe……. Mẹ thi trượt cả tỉ lần, có bao giờ mẹ buồn quá 24h đâu 😝😝😝
Đây là thức ăn của 3 mẹ con 💓💓💓

Kỳ nghỉ lễ dài 4 ngày, chúng ta ở lại canh giữ Thủ đô. Đúng ngày Tết Độc lập, thồ nhau lên Hanoi Club. Bố Tuấn “tập gốp”, Toe Tịu học bài, mẹ Đính không làm gì, chỉ ăn, cafe và ngắm Toe Tịu 😜😜😜 Khiếp, đường từ nhà lên Hồ Tây đông như nêm như cối, bà con hân hoan áo dài cờ đỏ sao vàng check in sống ảo khiến cho khu vực Quảng Trường Ba Đình kẹt cứng 🇻🇳🇻🇳🇻🇳

- Tịu: Tịu vừa có 1 bài viết, check đạo văn bằng AI trên 3-4 web đều ok 100%……. khi check từ vựng, ngữ pháp thì đỏ loè đỏ loẹt, thế mới đau…….. thảo nào 

- Mẹ: Đỏ loè đỏ loẹt cơ á

- Tịu: Nói quá lên 1 cách văn hoa nghệ thuật thì thế nhưng túm lại là cũng toe toét tới mức đủ để AI nó nhận ra rằng chẳng ai đạo văn mẫu kiểu đó. Văn mẫu thường chau chuốt chuẩn chỉ còn văn của Tịu thì như văn nói, không theo 1 qui tắc nào cả

- Mẹ: Cũng hay mà, không nhất thiết phải quá chau chuốt. Văn chương là câu chuyện của cảm xúc, mẹ thấy Tịu viết gì cũng bản năng, tình cảm và chân thật ❤️❤️❤️ kute mà 😘😘😘

Đây là thức ăn của bố Tuấn 🌿🌿🌿 Nếu không đi làm thì auto ngày chỉ 2 bữa 16/8, thể dục thể thao ầm ầm, “heo thì” phết nhưng bụng vẫn như cái trống, y học bó tay 🐒🐒🐒