
Anh Toe mới gây ra 1 vụ xì căng đan. Hôm qua đi học về mặt cứ chảy thiu ra, mẹ biết ngay có chuyện, hỏi mãi mới lý nhí:
- Toe: To chuyện ạ, con phải viết bản kiểm điểm, khi nào thi xong toán và văn sẽ phải đọc trước lớp
- Mẹ: Tội gì?
- Toe: Tội gian dối bị cô bắt quả tang
- Mẹ: Nghiêm trọng thế á
- Toe: Vâng, vì con dấu điện thoại cho bạn, cô bảo ai còn giữ điện thoại thì khai ra mau nhưng con không đủ can đảm để khai...... thế rồi cô vẫn phát hiện ra, cô bảo cô đã quay camera..... ai vi phạm cô đã biết..... cô để cho tự giác khai ra trước..... nếu không cô sẽ tự xử lý....... (thở dài hiu hắt....)
- Mẹ: Ôi hay vậy nhỉ, con duyên dáng quá đấy, tại sao lại như vậy
- Toe: Tại vì con không nghĩ cô lại biết, vả lại bạn nhờ con cũng không muốn từ chối
- Mẹ: Nếu giữ hộ ma tuý mà bị phát hiện là có thể bị đi tù, bị tử hình đấy biết không...... con nhìn lại mình xem, mẹ đã nói bao nhiêu lần rồi..... con làm gì có trình nói dối, lần nào con nói dối, mẹ đều phát hiện ra hết, chỉ có điều có nói với con hay không thôi...... mỗi lần định dở trò là cái chữ "dối trá" là nó lại hiện ngay lên mặt ý........ thế giờ con định sao đây, vụ này có khả năng ảnh hưởng đến điểm hạnh kiểm đấy..... các môn chính thì còn chưa thi xong...... liệu có bị ảnh hưởng tâm lý không ý nhỉ...
- Toe: Chắc chắn là ảnh hưởng rồi chứ ạ...... (lại thở dài sườn sượt)
- Mẹ: Thôi, để mẹ đưa em đi học, tối về nói chuyện tiếp
------------
Trên đường đi:
- Mẹ: Mẹ buồn lắm ý Tịu ạ, anh Toe suốt ngày có chuyện
- Tịu: Đúng rồi, anh Toe không biết nói dối, anh Toe phải nâng lên một cấp độ nữa thì mới có thể nói dối được cơ
- Mẹ: Thế Tịu có hay nói dối không?
- Tịu: Có chứ, con nói dối mẹ đầy lần mà mẹ có phát hiện ra đâu, chỉ có anh Toe là không bao giờ con nói dối..... anh Toe là người quan trọng nhất cuộc đời của con..... chúng con chia sẻ rất nhiều bí mật với nhau
- Mẹ: Sao không chia sẻ với mẹ?
- Tịu: Không bao giờ con chia sẻ bí mật với một người hay làm lớn chuyện như mẹ....... để có mà chết à.... (cười sằng sặc)
------------
Tối về, hai mẹ chon tiếp tục câu chuyện..... mẹ yêu cầu anh Toe viết bản kiểm điểm với thái độ thành khẩn, tuyệt đối không đổ lỗi linh tinh, rồi thì hứa hẹn, rồi thì mở rộng phân tích tình huống, rồi thì động viên, rồi thì đe doạ...... nói chung đủ cả....... tưởng mọi chuyện đã xong
---------------
Sáng hôm sau, Toe không phải học thêm vì đang tập trung thi các môn chính, cầm quyển sách mặt vẫn rất buồn, mẹ đi đâu thấy cứ lảng vảng chạy theo bên cạnh:
- Mẹ: Sao thế, con có nghĩ rằng chuyện hôm qua sẽ ảnh hưởng đến bài thi hôm nay không?
- Toe: Chắc chắn là có chứ, con cứ thắc mắc nhiều chuyện
- Mẹ: Mẹ tưởng mình giải quyết xong tối qua rồi mà......
- Toe: Con đang cố gắng để không đổ lỗi cho khách quan, nhưng con vẫn cứ bị vướng...... mỗi khi con mắc 1 lỗi lầm, con luôn lo sợ và tìm cách che đậy lỗi đấy..... nhưng như vậy thì lại là đổ lỗi..... trong chuyện này cũng vậy...... có nguyên nhân sâu sa
- Mẹ: Mẹ đã nói rồi, ai cũng có thể mắc lỗi, bố mẹ cũng vậy, ông bà cũng thế..... đâu phải chỉ mình trẻ con...... con đang tuổi hấp thu mọi điều, tốt có, dở có, và tất nhiên, mắc lỗi là chuyện bình thường....... chỉ có điều con phải phân biệt, có 2 loại lỗi: Lỗi chủ đích và Lỗi khách quan. Chỉ cần con không chủ đích làm một việc xấu đã là ok rồi còn chẳng may mình mắc lỗi do hoàn cảnh đưa đẩy, do hiểu biết hạn chế thì cái đấy từ từ khắc phục, không có cách nào khác
- Toe: Ví dụ như trong chuyện ngày hôm qua, mẹ biết đấy, con tính vốn hơi cứng nhắc nên gặp khó khăn trong việc kết bạn........bố thì bảo không ai có thể sống trên đời mà không có bạn bè, con đã cố gắng sửa, con muốn thoải mái hơn khi chơi với các bạn, nhưng mẹ biết đấy, cũng không dễ chút nào, ví dụ như nếu các bạn làm rất nhiều chuyện xấu mà mình lại không bảo vệ và mình mách cô thì các bạn lại bảo là mình mách lẻo ...... và như vậy thì mẹ biết đấy..... mọi chuyện thật không dễ dàng....
- Mẹ: Đây là vấn đề phức tạp, cần thời gian để có thêm kinh nghiệm mới có thể xử lý uyển chuyển mọi việc....... nhưng về nguyên tắc, ta sẽ hành xử theo thái độ tuân thủ. Bé thì là tuân thủ nội qui trường lớp, lớn ra ngoài xã hội sẽ phải là tuân thủ pháp luật. Chỉ có tuân thủ, mới có thể giúp con bảo vệ được mình. Còn trong trường hợp khi mình mắc lỗi, phải chứng minh được rằng lỗi đấy không phải là mình chủ đích làm việc đó, sửa sai với thái độ thành khẩn hoặc là khắc phục hậu quả nếu cần thì mọi chuyện sẽ không trở nên phức tạp. Tuyệt đối không nên dằn vặt bản thân vì lỗi lầm đã qua, việc nào đi việc nấy, mọi chuyện sau khi giải quyết ổn thoả thì cho qua để bắt đầu việc mới, không vương vấn chuyện cũ kẻo làm hỏng cả việc mới..... tóm lại, cần phải biết tha lỗi cho bản thân để hướng đến tương lai tốt đẹp.
- Toe: Cũng chẳng dễ dàng gì, như chuyện con hay đổ lỗi cho việc đi học muộn, quên nhớ đồ hoặc là chuyện cái máy tính hỏng chẳng hạn.....
Rồi Toe lại tiếp tục trình bày....... rồi mẹ lại tiếp tục giải thích...... dài lê thê....... mệt kinh người.......
Cuối cùng Toe chốt hạ: Mẹ có nhiều hơn con 30 năm kinh nghiệm nên chắc chắn mẹ sẽ không mắc lỗi nhiều như con..........
Haiz.... nẫu mề gà lắm cơ.......