Thứ Tư, tháng 3 25, 2020

Đã Xấu lại còn Vô duyên :)

Mẹ đang nấu cơm thấy tiếng Tịu cười sằng sặc vang lên từ trong phòng riêng. Cười rất lâu và nói rất nhiều, đang giờ học online cơ mà nhỉ.... mẹ mở cửa thì thấy Tịu đã học xong và đang video chat với 2 bạn ở lớp.... nhìn thấy mẹ Tịu lao ra lôi mẹ vào, bắt mẹ chào các bạn, rồi lại chém gió cười nói liên thiên. Một lát sau mượn điện thoại mẹ để facetime với bạn thân GH, đi đi lại lại trong nhà ông ổng khoe khoang với bạn là đã xây được mấy cái rì sọt hay khách sạn gì đó trên mạng, rồi lại kể cho bạn về các cái trò chơi gì đấy hay cái gì đấy, Tịu sử dụng ngôn ngữ riêng khiến mẹ gặp khó khăn để hiểu thông câu chuyện........ chán chê Tịu mang di động quay tất cả các phòng cho bạn xem.... đây là phòng bố mẹ tôi, có cái gì có cái gì..... đây là phòng anh tôi, có cái này có cái kia.... bức ảnh này là gia đình tôi đi đâu, làm gì......... túm lại là cứ bô lô ba la bà bà tôi tôi liến thoắng phải 15 phút

- Mẹ: Này Toe, con có thấy dạo này con Tịu nó cứ khác khác thế nào không?

- Toe: Ý mẹ là thế nào, nó cũng sắp teen rồi mà

- Mẹ: Chết dở, nó sắp sửa vào giai đoạn giống con hồi 14 tuổi thì mẹ toi. Theo con nó có bình thường không, đã có biểu hiện gì chưa..... dạo này mẹ thấy cách nó nói chuyện cũng có khác, hết ngây ngô.... có vẻ như hơi đú đú thế nào ý

- Toe: Mẹ nói khẽ thôi chứ, em đang nói chuyện với bạn mà

- Mẹ: Con thử đánh giá so sánh con Tịu với các bạn nữ hồi lớp 6 của con xem có gì bất thường không

- Toe: À, hồi lớp 6 bọn con trai cũng không mấy để ý đến bọn con gái đâu

- Mẹ: Thì con cứ cố nghĩ xem, liệu con Tịu có khả năng trở thành "gái đú" không, mẹ lo phết

- Toe: Mẹ không phải lo đâu, mẹ tự biết phải làm gì với em mà, mẹ đã có kinh nghiệm xử lý con trước rồi nên với em mẹ cũng sẽ làm tốt thôi

- Mẹ: Nhưng em khó bảo hơn con, nó cá tính và hung hơn con

- Toe: Em có bạn thân để nói chuyện và tâm sự là tốt rồi. Ở lứa tuổi nó có nhiều đứa trẻ còn trầm cảm, gặp vấn đề trong giao tiếp cơ. Em như vậy là ok mà

- Mẹ: Ừ, hy vọng là nó bình thường, không sao. May quá mẹ có Toe cùng mẹ xử lý em.....không thì có mà toi.......... 

- Toe: Cười hì hì không nói gì 💕💕💕

============== 

Bắt đầu đòi có facebook. Lý do là "Để con liên lạc với bạn GH, bạn thân thiết nhất của con. Tháng 6 bạn đi Bồ Đào Nha định cư rồi. Con hứa là chỉ kết bạn với duy nhất GH. Nếu mẹ không tin con thì mẹ có thể kết bạn với GH, rồi con sẽ liên lạc với bạn ý qua facebook của mẹ cũng được"

Mấy tuần trước tâm hự với bà bô: "Con bây giờ không muốn giao tiếp với ai ngoài 4 người trong gia đình chúng ta". Bà bô hỏi vì sao thì nàng bẩu: "Vì gặp người ngoài thì cứ phải lịch sự, mệt lắm, không thoải mái. Nếu chỉ có 4 người nhà mình thì muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói, được bung lụa làm nhiều chuyện thô thiển mà không xấu hổ. Giống như hồi nhà mình đi tầu sang Áo ý, chỉ 4 người nhà mình riêng 1 khoang ý..... ối giời ơi.... thật là sung sướng......"

Bắt đầu có hiện tượng thích "cấm túc" trong phòng riêng. Hễ ai đạp cửa xông vào không gõ thì cực kỳ khó chịu. Không biết dở trò gì trong đó.... đến mệt với mợ

Ôi Trời ơi..... Tịu ơi là Tịu...... mới đây thôi vữn còn trắng trẻo, xinh xẻo, duyên dáng, đáng iu dư lày cơ mà..... giờ thì vừa xấu lại còn vô duyên....... là sao vậy ta 😆😆😆













Khi 1 em bé gái đang dần lớn lên và thay đổi từng ngày thì mẹ em nhớ nhung em hồi bé lắm ý💗💗💗 Mẹ em đang hồi hộp phấp phỏm lo âu vì khả năng "dậy thì thành công" của em là mong manh lắm 💪💪💪

Thứ Hai, tháng 3 23, 2020

Hãy Về Bên Anh - Duy Mạnh

Sến sến nà.... chẳng hiểu sao mỗi lần nghe bài này mình lại muốn đi thăm 1 nước Đông Âu nào đó. Cực kỳ là hoài niệm ý.... 1 mùa thu tàn úa, lá vàng rơi khắp sân.......

Thứ Sáu, tháng 3 20, 2020

Nam Em

Ngày xưa thấy rất vớ vỉn, chướng tai gai mắt, sau khi đọc bài này thì lại thấy nhức nhối và thương 🙏

========================================================================

Nam Em lý giải về tính "khùng điên": Tôi là sản phẩm của một gia đình không hạnh phúc

Bình luận0

"Tôi không có gia đình hạnh phúc, đến trường lại bị miệt thị, về nhà chỉ có làm bạn, nói chuyện với bầy heo thôi" – Nam Em cho biết.

Người ta hay nói tôi khùng điên. Thực ra, việc tôi khùng điên là cả một quá trình chứ không phải bây giờ mới bùng phát. Mọi người thấy tôi khùng điên nên chửi bới. Nhưng nếu mọi người biết quá trình sinh sản, sinh sống của tôi thì sẽ thông cảm.
Công chúng không đủ chín chắn, trưởng thành để hiểu được chuyện của tôi, nên cứ phán xét, trách móc tôi, khiến tôi bị tổn thương nặng nề. Tại sao mọi người không chịu hiểu cho hoàn cảnh của tôi để thông cảm cho tôi mà cứ soi xét hành động của tôi?
Tôi nói ra để muốn mọi người có góc nhìn đúng nhất về sự thật của tôi, chứ không nói tôi đúng hay sai.
Mỗi người một hoàn cảnh, môi trường sống và lớn lên, tính cách, suy nghĩ cũng khác nhau, nên có góc nhìn khác nhau. Bởi vậy, đừng nên phán xét người khác.
Ký ức của tôi từ năm 3 tuổi là không thấy bố mẹ đâu, chỉ toàn kiến cắn xung quanh, cô đơn lạnh lẽo, không một bóng người.
Mỗi ngày, tôi đều ra cửa ngóng mẹ. Cứ mỗi lần có xe chạy qua tôi đều vui mừng vì tưởng mẹ về nhưng sau đó hụt hẫng vì không phải. Mỗi lần làm văn mà gặp phải đề miêu tả mẹ, tôi đều bị điểm kém. Mọi người không hề biết, trong ký ức của tôi không hề có mẹ.
Tôi là sản phẩm của một gia đình không hạnh phúc, nên dù cố gắng đến mấy và có được thành công như bây giờ, tôi vẫn thấy cô đơn, tổn thương.
Tôi thấy mình không hòa nhập được với mọi người vì cứ khùng điên
Tôi sinh ra, không biết vì sao lại bị như vậy. Từ xã hội tới gia đình đều miệt thị tôi. Chính vì thế, tôi phải cố tăng động để năng lượng tăng lên, giúp mình luôn vui vẻ.
Khi lớn lên, va vấp xã hội, tôi thấy mình không hòa nhập được với mọi người vì cứ khùng điên, nên phải tập cách giảm bớt năng lượng lại cho cân bằng. Nhưng nói vậy chứ khó làm được lắm.
Thực ra hồi nhỏ tôi chẳng biết gì hết, cứ làm xong việc là chỉ muốn lên giường đi ngủ cho xong ngày, nên không cảm nhận là mình kém may mắn. Đến khi lớn lên, được giải thưởng này nọ, nhiều người biết tới, thì mới nhìn lại và thấy mình thiếu may mắn, không bằng người ta.
Từ đó, tôi sinh ra trầm cảm. Tôi trầm cảm vì biết về thế giới quá nhiều. Tôi không trách ai hết nhưng sẽ tự rút kinh nghiệm cho chính mình sau này. Tôi sẽ làm thế nào để con mình có được một cuộc sống tốt hơn.
Tôi thấy, tuổi thơ của một đứa trẻ không có cha mẹ đã là thiếu may mắn rồi, nên không muốn có thêm đứa trẻ nào bị giống mình.
Từ câu chuyện của chị em tôi, tôi muốn mọi người hãy yêu lấy chính mình và gia đình mình, đừng bao giờ đem bản thân mình hoặc người khác ra so sánh, miệt thị.
Mọi so sánh chỉ làm tổn thương cả hai thôi. Thay vì so sánh, ghen tị, hãy nhìn vào những thứ tốt đẹp người ta có để cố gắng phấn đấu cho được như người ta.
Về phía mình, tôi sẽ tìm những người có cùng tần số, môi trường sống với tôi để chơi cùng, và gạt bớt suy nghĩ cho đỡ nặng đầu. Cuộc đời này chỉ có một lần để sống, nếu suy nghĩ quá nhiều thì tôi sẽ chết trong bế tắc.
 Theo Trí thức trẻ


Liêm sỉ để đâu

- Mẹ: Toe ơi con nên tập cách bóc ghẹ đi. Con nhìn xem em bóc chỉ bẩn có 4 ngón thôi trong khi con quá vất vả, toe toét cả 2 bàn tay mà cũng không hiệu quả

- Toe: Đây con vẫn gỡ được cho mẹ đây này

- Mẹ: Thôi, thôi. Mẹ không cần con phục vụ. Ý mẹ là con cần phải tập tành để sau này phục vụ bạn gái và vợ con ý. Hồi còn yêu nhau bố thường xuyên phải bóc ghẹ cho mẹ. Mẹ không phải làm gì cả, chỉ việc ăn thôi. Thế thì mẹ mới lấy bố.... không thì còn lâu

- Toe: Con sẽ cố tập bóc để phục vụ cả mẹ nữa

- Mẹ: Thôi, anh cứ phục vụ vợ anh cho tốt là mẹ mừng rồi. Cả đời mẹ không bao giờ muốn ai hầu mình cả, duy nhất bố. Nếu bố không hầu mẹ thì mẹ sẽ tự xử, không cần ai kể cả con....... À nhưng em Tịu thì có khi ngược lại. Nó bóc ghẹ siêu thế này có khi nó lại phải hầu bạn trai và chồng nó cũng nên

- Tịu: (Giọng the thé lên tông rất cao) Con mà đi ăn với bạn trai con sẽ vờ như mình không biết làm gì để nó hầu mình chứ

- Toe: Đúng rồi, lúc ý em phải thẽ thọt ngồi yên bảo với bạn trai em là: "ứ ừ em không biết bóc đâu, em không muốn ăn gì đâu", kể cả khi trong lòng rất thèm. Bọn con gái thường tỏ ra như vậy mà, muốn ăn nhưng vẫn làm bộ là không muốn, chỉ ngồi nhìn người khác ăn thôi

- Tịu: Anh dở à, làm gì có chuyện đó, lúc ý liêm sỉ để ở chuồng bò rồi, phải ăn chứ, không ăn để thiệt à

==========

Ơ em bé của mẹ nói chỉ được cái đúng 💪💪💪 yêu em bé lắm ý 💗💗💗 Cuộc đời mẹ bốn mấy nồi  bánh chưng rồi mà vẫn ngu vãi ý...... giờ mới nghĩ tới việc đi đi tìm chuồng bò để trút bỏ bớt cái con "liêm sỉ".........😜😜😜

Mẹ lưu lại đây mấy ảnh em đẹp em yêu của mẹ......ngày lạnh tê tái...... hơn 2 niên roài..... xa tít tận bên kia bờ đại dương...... giờ em xấu em béo lắm rồi..... nhưng mẹ vẫn yêu em nhiều ghê gớm lắm ý🙋🙋🙋


















Thứ Năm, tháng 3 12, 2020

Queen – Bohemian Rhapsody

Toe gợi ý cho mẹ nghe Bohemian Rhapsody của Queen. Toe giới thiệu sáng tác này được đánh giá và nằm trong danh sách các bài hát hay nhất mọi thời đại với lượng nghe siêu khủng, thời lượng rất dài, 6 phút, kết hợp tinh tế cả 5 phong cách Acapella, Balad, Opera, Rock và Coda (chả biết Coda là cái quái quỉ gì). Lời bài hát cực kỳ bí ẩn mà chắc duy nhất chỉ chú Freddie Mercury mới hiểu hết những ẩn ý bên trong. Mẹ thì cũng biết Queen lâu rồi, trước giờ cũng bì bõm nghe nhiều bài, nhưng tính mẹ hời hợi, biết gì, làm gì cũng khơi khơi nửa chừng bên ngoài vòng gửi xe thôi, bởi vậy cũng chỉ nhớ hình ảnh chú ăn mặc rất séc xy, chú có bộ nhá rất chi là này nọ, và...... chú đã đi theo ông bà tổ tiên vì Ết......vậy thôi........ cảm ơn Toe nhé..... bài này đúng là ấn tượng thật.

Thời gian ở nhà chống dịch thỉnh thoảng cũng thấy Toe mở đàn ra tắc quả tắc bụp. Mẹ dỏng tai nghe ngóng... thích lắm ý, nhưng không dám manh động vì sợ làm Toe tụt hứng, cứ lặng lẽ thưởng thức thôi..... Toe tự chơi nhạc theo cảm xúc..... không chừng có khi còn biết sáng tác ý chứ lị, yêu phết 💓💓💓



Thứ Tư, tháng 3 11, 2020

Bữa trưa "Vui Vẻ"



Mẹ Đính luộc khoai lang, thả tõm 1 cái thìa inox nhỏ vào nồi. Toe lảng vảng bên cạnh thắc mắc

- Toe: Mẹ vừa thả cái thìa vào nồi, để làm gì vậy mẹ

- Mẹ: Để khoai nhanh chín và không bị cháy, bí kíp đấy, hình như là hiện tượng vật lý ý nhỉ, kim loại hấp thu nhiệt nhanh

- Toe: À vâng, có khả năng...... kim loại dẫn nhiệt..... À mẹ cũng đã hiểu về Sous Vide rồi đúng không nhỉ

- Mẹ: Biết rồi, chẳng phải suốt ngày phải xem theo con còn gì

- Toe: Sous Vide và Dry Age là phương pháp bảo quản, chế biến thực phẩm tuyệt vời, nó giúp thức ăn mềm, đậm đà, giữ được hương vị và dinh dưỡng........

Rồi Toe lại lên cơn bô lô ba la 15 phút về chủ đề này. Tất nhiên mẹ cũng có chút kiến thức thêm ra bớt vào hầu chuyện Toe vì hàng ngày vẫn theo dõi video của chú Guga 1 cách bị động. Toe và Tịu đều nghiện chú Guga nặng. Chú truyền cảm hứng giúp Toe có thể vui vẻ vào bếp tự nấu rất nhiều món ăn tây..... ngon phết

- Mẹ: Tất cả những điều con nói đều chính xác. Chỉ có điều mẹ thấy không phù hợp lắm.  Nhìn họ làm phát gớm, mốc xanh mốc đỏ, chẳng biết có an toàn thật sự không, chưa kể mất công cực kỳ lại phí phạm vì vứt đi bao nhiêu phần mốc bên ngoài.

- Toe:  Gân cổ lên chứng minh phân tích các thể loại này kia khác nọ, cực lực phản kháng lại quan điểm của mẹ và cho rằng để được món ăn hương vị hoàn hảo, đẳng cấp thì mấy việc mẹ lo lắng đều đáng để đánh đổi

- Mẹ: Ok cứ cho là con đúng. Ý mẹ chỉ là con nên cân nhắc 1 cách toàn diện. Tại vì mẹ luôn thấy con đặt mọi việc trong hoàn cảnh hoàn hảo, 1 điều kiện lý tưởng để đưa ra quyết định. Nhưng trên thực tế thì đôi khi có khác. Ví dụ như hôm nọ, việc con làm Steak cho cả nhà sống nhăn nhở như vậy mà vẫn xì xụp ăn là mẹ thấy không ok chút nào. Đành rằng con đã nghiên cứu kỹ về nguyên tắc nấu thịt bò là phải thế nào, bao nhiêu độ C độ F thế nọ thế kia.... mẹ hiểu..... Tất cả những điều con nói đều vô cùng chính xác, không có gì là sai cả......... Mẹ chỉ muốn con không nên quá khích quá. Miếng thịt bò được chế biến sống 90% vẫn có thể được coi là an toàn khi nó được đặt trong 1 qui trình giết mổ, phân phối tiêu chuẩn lý tưởng. Có nghĩa là khi miếng thịt đến tay người tiêu dùng nó phải tươi, phải sạch. Còn ngược lại, cũng 1 miếng thịt bò sống nhưng nó được cung cấp cho ta từ 1 nguồn không chính thống, qui trình giết mổ không đảm bảo vệ sinh, không được bảo quản lạnh đúng qui chuẩn..... mà ta vẫn nhắm mắt nhắm mũi ăn tái thì thử hỏi việc làm đấy có phải là ngu dốt không. Mẹ nhớ hồi con còn nhỏ, rất lười ăn nhưng váng sữa thì lại cực thích, chính vì vậy mỗi lần tìm mua được váng sữa cho con thì mẹ rất sung sướng, cho ăn điên đảo vì cho rằng đó là hàng nhập ngoại rồi thì thành phần rất ok, đóng gói cẩn thận. Tuy nhiên, sau này mẹ được biết mặt hàng này thời đó chưa được nhập khẩu chính thống, toàn là hàng xách tay và quá trình vận chuyển sản phẩm họ không tuân thủ qui chuẩn vệ sinh an toàn thực phẩm. Có nghĩa là, khả năng cao váng sữa đến tay người tiêu dùng trong tình trạng mát là do người bán hàng vừa mới bỏ vào tủ lạnh bảo quản còn cả 1 quá trình vận chuyển trước đó thì không hề. Nghĩ lại mà thấy hãi.

- Toe: Hình như mẹ vẫn còn tức con vụ thịt bò hôm nọ thì phải

- Mẹ: Đúng, lúc đó mẹ rất tức nhưng vì mẹ thấy cả nhà quá hào hứng và quá khích nên mẹ không nói ngay. Ví dụ như hồi ở Canada con thấy họ ăn cả 1 miếng thịt bò dầy cỡ chục phân và sống nhăn nhở nhưng vẫn an toàn nhưng mình bắt chước theo thì lại không ổn. Cuộc sống luôn bắt ta dành 90% thời gian và công sức để giải quyết các vấn đề "bất qui tắc"

- Toe: Nhưng mọi điều "Bất Qui Tắc" vẫn phải tuân theo 1 "Qui Tắc" nhất định nào đó

- Mẹ: Đúng rồi, nhưng "Qui tắc' thì có thể học được từ sách vở và nói chung nó tương đối hữu hạn còn "Bất Qui tắc" thì quá nhiều, mênh mông, không giới hạn nên muốn xử lý cần phải nhậy cảm, linh hoạt, khó chứ chẳng đùa đâu. Ai chẳng biết cá hồi có thể làm sashimi ăn sống, nhưng để quyết định có nên ăn món đó sống không ta phải tìm hiểu 1 loạt thông tin rồi mới đi đến quyết định ví dụ như: mua sản phẩm ở nhà cung cấp nào, điều kiện vệ sinh ở đó ra sao, quan sát độ tươi, độ dẻo vân vân, chứ không thể cắm đầu ăn sống khi miếng cá ở trạng thái bợt bạt, nát vữa vì ươn.....

Đấy, cũng chỉ vì cái con Covid mà chúng ta có nhiều thời gian rảnh bên nhau, và vì bên nhau quá nhiều, chúng ta lại phải điên đảo "chiến đấu" với nhau....... mỏi mồm với Toe quá, Toe đi lấy vợ đi, mẹ muốn giải tán Toe lắm rồi Toe ơi 😅😅😅

Bữa trưa, Toe lại tiếp:

- Toe: Quan điểm của mẹ về ý kiến cho rằng: "1 người phụ nữ tốt nhất thiết phải là 1 người mẹ tốt"

- Mẹ: Tịu, con thấy thế nào?

- Tịu: Con phản đối. Con không thích đẻ vì sợ đau, con không thích lấy chồng vì mất tự do

- Mẹ: Vậy là theo con thì việc mẹ lấy chồng và đẻ ra các con là điều không nên làm đúng không

- Tịu: Không trả lời

- Toe: Người ta tranh biện không phải là nhằm chém gió rằng mình đúng, người khác sai mà mục đích của tranh biện là bày tỏ quan điểm của mình và hướng đối phương đi theo quan điểm của mình và dần thấy rằng quan điểm đó là chính xác. Đấy là điểm mạnh, điểm hay của tranh biện

- Mẹ: Tóm lại thì quan điểm của con về vấn đề này thế nào

- Toe: Cần nhiều thời gian để cân nhắc ạ. Vấn đề này gây tranh cãi lắm...... Nhưng dù sao, theo con mẹ là 1 người phụ nữ tốt và mẹ cũng là 1 người mẹ tốt........ và nói chung........ tất cả những người phụ nữ tốt họ thường đối xử tốt với con cái của họ........


Trời ơi, dịch mau qua dịch ơi để tôi trả lại lũ này về với thầy cô....... sắp tẩu hoả nhập ma tới nơi rồi 👫 Tụi nó đồng lòng quyết biến mình từ 1 người phụ nữ "hay chuyện" trở thành 1 người phụ nữ "siêu lắm mồm"



Thứ Hai, tháng 3 09, 2020

Hoa vườn nhà

Hoa vườn nhà chất ngất iu thương💋💋💋
Phụ nữ không nhất thiết phải Tươi, phải Xuynh........... nhưng nhất định phải Thơm......... và tuyệt đối là phải có..... "Gai" 💖💖💖 Nhé em Tịu

Đánh dấu "Ngày Phụ nữ" bằng #Ca Thứ 30#, điều số 6 dưới đây quan trọng thời điểm này. Không gây hấn với đồng loại và không để đồng loại gây phiền não cho mình. "Tinh thần chống Cô Vít bất diệt" - Hô khẩu hiệu 3 lần để tăng đề kháng💪💪💪


Bé là bông hoa hồng thắm tươi của mẹ, quá xinh đẹp, quá thơm tho và "gai" thì mọc đầy chi chít🙍









1. Sai lầm lớn nhất đời người là dùng sức khỏe để đánh đổi lấy những vật ngoài thân. Bi ai lớn nhất đời người là dùng sinh mệnh để đổi lấy phiền não và lãng phí lớn nhất đời người là dùng tính mạng để giải quyết rắc rối do bản thân mình tạo ra!
2. Dù rất chua chát nhưng sự thật là, nhà ở có sửa to, rộng hơn thế nào đi nữa cũng chỉ là nơi ở tạm thời. Cái quách sành mới là nhà ở vĩnh hằng của tất cả chúng ta. Thế nên, nhà rộng chẳng bằng tâm rộng, tấm lòng rộng mở, bề ngoài an yên không bằng cõi lòng an yên.
3. Nỗi đau lớn nhất đời người là con cái muốn báo hiếu nhưng cha mẹ không còn nữa! Bi kịch lớn nhất đời người là nhà chưa giàu người đã ra đi và đáng thương nhất đời người là vào lúc chiều tà mới ngộ ra mình đáng ra nên làm những gì!
4. Khi tâm linh có xu hướng bình tĩnh lại, tinh thần càng trở nên vĩnh hằng! Giảm, nén dục vọng xuống thấp một chút, đẩy lý tính lên cao, tôi, bạn và chúng ta sẽ cảm nhận thấy: Bình an là phúc, thanh sảng, mới mẻ là lộc và lòng thanh tịnh không chút dục vọng là thọ!
5. Người kiếm cớ, vin vào những lý do không có thời gian rèn luyện cơ thể sớm muộn sẽ phải bỏ thời gian ra để đi chữa bệnh!
6. Vui vẻ là phương thuốc kỳ diệu giúp con người trường thọ, nỗ lực chăm chỉ là linh đan giúp sức khỏe bền bỉ dẻo dai. Vận động là sự đầu tư cho sức khỏe, trường thọ là sự báo đáp sau những ngày tháng chúng ta bỏ ra để rèn luyện thân thể.
7. Tiền bạc khó mua được sức khỏe nhưng sức khỏe sẽ được tăng cường hơn nhờ tiền bạc; tiền bạc khó mua được hạnh phúc nhưng muốn có hạnh phúc, buộc phải có sức khỏe.
Hạnh phúc của đời người không nằm ở danh lợi mà xuất phát từ sức khỏe, cơ thể khỏe mạnh không quyết định bởi tiền bạc mà quyết định bởi sự vận động của mỗi con người!
8. Ăn uống quý ở chỗ biết kiêng khem, đọc sách quý ở chỗ biết chọn cái hay để đọc, luyện tập quý ở chỗ duy trì bền lâu;
9. Cả ngày ăn yến tiệc chẳng bằng ăn một bữa cơm đạm bạc thật ngon!
10. Nụ cười, không cần đầu tư vốn liếng nhưng nó có thể tạo ra của cái. Tán dương, biết khen cái đẹp không cần dùng đến tiền mà vẫn tạo ra sức mạnh ngàn cân. Chia sẻ không mất chi phí nhưng có thể nhân niềm vui lên gấp nhiều lần!
11. Người khác nói tới cách sống của bạn, cũng chẳng ảnh hưởng gì tới bạn. Bạn sống thế nào, cũng không có liên quan gì đến người ta. Muốn có cuộc sống tốt đẹp thì đừng để tâm tới họ.
12. Đừng bao giờ chia sẻ những bí mật của bạn với bất cứ ai vì nó có thể hủy hoại bạn. Đây có lẽ là lời khuyên quan trọng nhất đời.
13. Tất cả mọi thứ chỉ quý giá tại 2 thời điểm: Trước khi có được và sau khi mất đi.
14. 2 điều mang lại hạnh phúc và thành công trong cuộc sống: Cách bạn xoay xở khi không có gì và thái độ của bạn khi bạn có mọi thứ.
15. Thành công là gì? Đó là khi những bức ảnh của bạn được tải lên Google thay vì trên Facebook.
16. Thái độ tốt nhất chính là: “Lưng của tôi không phải là một hộp thư thoại. Vui lòng nói bất cứ điều gì bạn muốn trước mặt tôi.”
7. Mọi thứ về tương lai đều không chắc chắn, nhưng có một điều chắc chắn: Thượng đế đã sắp đặt ngày mai của tất cả chúng ta. Hiện tại chúng ta phải tin tưởng Người và trong vấn đề này, bạn phải hết sức kiên nhẫn.
18. Nếu giọt nước rơi xuống hồ, nó sẽ biến mất. Nhưng nếu rơi xuống lá sen, nó sẽ tỏa sáng như một viên ngọc. Rơi giống nhau nhưng ở cùng ai mới là điều quan trọng.
19. Đừng che giấu tình yêu và sự dịu dàng của mình cho đến khi bạn lìa đời. Hãy làm cuộc đời bạn tràn đầy sự ngọt ngào. Hãy nói những lời thân thương khi bạn còn nghe được và tim bạn còn rung động.
20. Sự chân thành là điều tốt đẹp nhất bạn có thể đem trao tặng một người. Sự thật, lòng tin cậy, tình bạn và tình yêu đều tùy thuộc vào điều đó cả.
Theo Minh Ngọc/Khỏe & Đẹp

Thứ Bảy, tháng 3 07, 2020

Ca thứ 17

Người ta nói, mất 21 ngày để tạo lập hoặc xoá bỏ 1 thói quen. Nôm na như kiểu gần ai đó lâu lâu thì khi phải xa nhau sẽ thấy trống vắng thiếu thốn lắm, xa ai quá lâu thì cũng không còn bức xúc nhớ nhung vật vã nữa, sướng lâu ngày đến khi gặp khó thì thấy khổ sở dã man, còn ngược lại khi quá khổ và khổ diễn ra triền miên thì người ta sẽ thích nghi, chai sạn và không còn thấy vật vã nữa.

Toe Tịu bị nhốt ở nhà tới tuần thứ 5, thứ 6 thì cũng bộn rộn nhớ bạn nhớ cô, đôi khi cũng cằn nhằn: "được ở nhà mà không được ra ngoài và vẫn phải làm bài tập thì thà đi học còn hơn", nhưng riết rồi thì cũng đâm quen, cứ từ sáng đến tối quắp nhau hết ăn lại ngủ rồi lại tivi phim ảnh ca nhạc giải trí các thiể loại...... cứ tưởng nhàm chán, hoá ra chẳng phải vậy

Đôi khi mẹ cứ nghĩ linh tinh, nếu không có các con thì mẹ sẽ thế nào nhỉ, cả quãng thời gian dài, sinh các con khi cuộc sống còn nhiều vất vả, nuôi các con hoàn toàn bản năng, chẳng chuẩn bị gì, chẳng hiểu biết gì, ngu người vãi, cứ nhắm mắt mà đi, cứ tằng tằng mà tiến mặc dù lúc ý cũng già khú khụ chứ chẳng trẻ nghé non nớt 19 đôi mươi gì........ nay 2 đứa, trộm vía 100 lần, cũng to như cái bồ đựng thóc rồi, nhìn lại....... cảm thấy......... quá hoảng hốt........ vì..... so với những thông tin và kiến thức thời nay, thì thấy mình........ sai sai quá nhiều. Nghĩ lại thấy thương các con nhiều lắm, đặc biệt là anh Toe, giá như hồi ý mẹ không thế này, thế kia thì Toe đã không ốm yếu nhiều như thế, hễ đi mua sắm mà thấy họ bán nhiều vật dụng em bé đẹp xinh lại ước giá mà ngày xưa có những thứ này cho Toe......... túm lại rất chi là nhiều điều "giá như"

Đêm qua nhận được tin về ca Covid thứ 17, Toe nhẩy bổ vào phòng mẹ thông báo với thái độ "đầy háo hức". Khả năng cao là kế hoạch Toe phải đến lớp thứ 2 tới có thể sẽ được rút lại. Toe lên mạng chát chít bàn tán nghe ngóng hóng hớt các thể loại thông tin liên quan, chốc chốc vớ được cái gì hay ho lại bắt mẹ đọc cho bằng được

Sáng nay, thứ 7, trời ấm áp, nhiều mây, không mưa, không nắng, 3 mẹ con tỉnh giấc vẫn cứ nằm ì trên giường chẳng buồn nhúc nhích vì......có việc gì đâu mà phải xoắn😀

- Mẹ: Tình hình là rất tình hình, chắc hôm nay mẹ con mình lại quắp nhau ở nhà cho an toàn nhỉ các con. 11h mẹ sẽ chuẩn bị thức ăn, ok không?

- Toe: (Đưa cho mẹ 1 cái bản đồ) Mẹ nhìn xem, khu vực cách ly là ngay sát trường con, khả năng là bọn con sẽ được nghỉ tiếp đấy

- Tịu: Thật sung sướng vì anh Toe lại được ở nhà với mình

- Mẹ: Các con có điều gì không hài lòng với mẹ không, ý là từ trước tới nay ý

- Toe: Không, mẹ thật sự hoàn hảo

- Tịu: Yêu mẹ thúi, mẹ quá tuyệt vời

- Mẹ: Các con cứ nói thật đi, mẹ biết là không ai hoàn hảo cả, trẻ con đôi khi có rất nhiều điều không hài lòng về bố mẹ mình nhưng lại không dám nói ra. Làm gì có chuyện mẹ không mắc sai lầm gì, các con cứ nói ra, mẹ sẽ cân nhắc sửa đổi

Cả Toe và Tịu đều tái khẳng định rằng mẹ chúng nó hoàn hảo và chúng nó không cần bất kỳ 1 mẹ nào khác hoàn hảo hơn mẹ Đính này.

Ô hay thật đấy, cũng chỉ là 1 bản thân mình mà có đứa nó thấy thơm như hương như hoa nhưng có đứa nó lại thấy mình xấu xa dơ bẩn hết phần thiên hạ....... cuộc đời là thế đó, rôm rả vãi ý

Đấy lại thấy Ban quản lý Toà nhà phát loa ông ổng, sớm mai sẽ phun tẩy trùng tiệt khuẩn khắp hành lang, thang máy, tầng hầm......... (lần thứ 2 kể từ lúc phát dịch)..... tình hình nóng như thời chiến ý. Toe bảo có mẹ bạn vừa mua dự trữ 200 kg gạo. Mẹ mở hộp gạo nhà mình ra check, chắc còn khoảng 3 hay 4 kg, mẹ bốc máy gọi cửa hàng gạo quen nhưng chỉ order 10kg, chú bảo sáng nay dân mua hết sạch, chiều mới nhập thêm hàng và mang cho mẹ......... ối dời ơi, ai cũng đầu cơ tích trữ kiểu này thì tình hình chỉ tồi tệ thêm thôi........ mẹ là cứ quyết tuân theo đúng khuyến cáo của cơ quan quản lý nhà nước, góp phần nhỏ bé giúp bình ổn tình hình, vãn hồi trật tự he he💖💖💖












Thứ Năm, tháng 3 05, 2020

Yêu Thương










Mẹ Đính sưu tầm và lưu lại đây để dành tặng cho Toe Tịu. 

Mai sau hãy chăm sóc và nuôi nấng các con của con bằng tình yêu thương nặng lòng nhất. 

Nhớ nhé,

Cốt rễ của Giáo dục là hướng tới VUN XỚI chứ không nhằm TRIỆT HẠ. Tình yêu thương, Lòng tin có thể xoay chuyển được cả thế giới. Ngược lại mọi Ác cảm, Định kiến cố hữu có thể vùi dập, có thể làm lụi tàn những nỗ lực hướng thiện mong manh cuối cùng, đẩy những những thứ xấu hoặc thậm chí chưa thật sự xấu xuống vũng bùn đen không lối thoát..... Và cái giá phải trả là không thể đong đếm được.

Hãy tập quan sát, hãy lắng nghe và cảm nhận....... Thế giới vạn vật thật tuyệt diệu làm sao...... và những điều chúng ta biết..... thì bé tẹo tèo teo con ạ 🙏🙏🙏

================================================================


Một thanh niên nhìn thấy người thầy thời tiểu học của mình tại một đám cưới. Anh ta đến chào người thầy với tất cả sự kính trọng: -Thầy có nhớ em không ạ? Thầy giáo nói: - Thầy không nhớ lắm, hãy nói về em xem nào. Người học trò nói: Em đã học lớp 3 của thầy hồi đó, em đã ăn cắp chiếc đồng hồ của một bạn trong lớp. Em chắc là thầy nhớ chuyện đó mà. Một bạn trong lớp có một chiếc đồng hồ rất đẹp, vì vậy em đã ăn trộm nó. Bạn ấy khóc và méc với thầy có người lấy cắp đồng hồ của bạn. Thầy bảo cả lớp đứng cho thầy soát túi. Em nhận ra rằng hành động của mình trước sau sẽ bị phơi bày ra trước mặt tất cả các bạn. Em sẽ bị gọi là thằng ăn cắp, một kẻ nói dối và hạnh kiểm của em sẽ bị hoen ố mãi mãi. Thầy đã bắt chúng em đứng quay mặt vào tường và nhắm mắt lại. Thầy soát từng chiếc túi, và khi lấy chiếc đồng hồ từ túi của em, thầy tiếp tục soát đến túi của bạn cuối cùng. Xong xuôi, thầy kêu chúng em mở mắt ra và thầy ngồi xuống ghế. Giây phút đó em thật sự lo sợ là thầy sẽ bêu tên em ra trước các bạn. Thầy giơ cái đồng hồ cho cả lớp thấy và đưa trả lại cho bạn ấy. Thầy đã không nêu tên người ăn cắp chiếc đồng hồ. Thầy không nói với em một lời nào và cũng không bao giờ đề cập chuyện đó với bất cứ ai. Suốt những năm tiểu học, không một giáo viên hay học sinh nào nói với em về chuyện ăn cắp đồng hồ. Em nghĩ Thầy đã cứu vớt cho danh dự của em ngày đó. Thầy không nhớ em sao? Sao thầy lại không nhớ em được, thưa thầy? Em chắc là thầy phải nhớ câu chuyện em đã ăn cắp cái đồng hồ và thầy không muốn làm em xấu hổ. Đó là một câu chuyện không thể nào quên. Người thầy đáp:
-Thầy không thể nào nhớ được ai đã lấy cắp cái đồng hồ ngày đó, bởi vì khi thầy soát túi các em, thầy cũng nhắm mắt! Thầy nghĩ rằng việc lấy chiếc đồng hồ đó là một hành động nhất thời bồng bột của các em, thầy không muốn hành vi đó lưu lại trong trí nhớ của các em như một vết nhơ mà muốn đó như là một bài học để rút kinh nghiệm. Cho nên tốt nhất thầy không nên biết người đó là ai, và cũng không nên nhắc lại việc đó vì thầy tin rằng em nào đã lấy sẽ tự biết sửa đổi để trở thành người tốt hơn. Giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục không phải là sự trừng phạt!
Câu chuyện đúc kết lại bằng một bài học nhân văn: " Một người dẫn dắt phải biết VUN XỚI , chứ không phải là TRIỆT HẠ ! " (st)