Thứ Tư, tháng 5 17, 2023

10 năm

Hôm qua là tròn 10 năm kể từ ngày post bài đầu tiên lên blog hacdinh này.

Bài viết dưới đây thì được mẹ Đính đăng ngày 26/02/2018. Lúc này, thị Tịu hơn 10 tuổi.......... Chớp mắt......... chỉ mới như ngày hôm qua........ tất cả là nhân duyên........ cảm ơn ngày tháng đó........ mẹ đã sinh ra “em hacdinh”........ để suốt 10 năm qua, chúng ta luôn ở bên nhau........ và mãi về sau……. vẫn luôn như thế 💖💖💖

Có thị Tịu trong đời.........
.........là mẹ Đính có cả "thế gian" 😝😝😝💇💆💅💃💁
Bộn bề lắm.......... "em hacdinh" kề bên là để "sẻ chia tâm sự với chính mình".........💗💗💗 những lúc “bay lên mây”…… những khi rớt xuống “vực sâu không đáy”, những lúc cười như “địa chủ được mùa” và cũng đầy khi “khóc chỉ ra mỗi tiếng mán”, có đôi khi nghĩ mình là “công chúa hạt đậu xanh” lại cũng có lúc nghĩ mình chỉ là “rẻ rách vô giá trị”…… tất cả đều được gói gém ở đây……. Chỉ “mình” với “ta”, chỉ “ta” với “mình” 💕💕💕
Nhân vật này xuất hiện quá thường xuyên trong những thước phim "cuộc đời của Đính"
Với đầy đủ bi, hài, hành động, phưu lưu, bí ẩn, kinh dị, siêu thực, giả tưởng, giật gân, kỳ ảo, chính kịch, lãng mạn........ còn sót gì nữa không nhỉ 😜😛😇 
"Cuộc đời Anh Toe" triền miên là "những cuộc thi" dài bất tận, không ngừng nghỉ......... nhoằng 1 cái là chuẩn bị kết thúc năm nhất....... vừa "tranh thủ" "đá" xong con Exam P (Probability) SoA. Pass thẳng cẳng trong 1 nốt nhạc nha. Tiếp tục plan chiến nốt em FM (Financial Mathematics) trong năm nay. Ông bô thì chỉ giỏi hóng hớt các "cao thủ trên giang hồ" rồi về nhà lại doạ cho ông con cho sợ xanh mặt............ nào là...... các cấp độ đầu đơn giản nhưng càng về sau càng "vỡ mặt thớt" luôn........ nào là......... không chăm chỉ thì có mà 10 năm nữa cũng chẳng xong hết các credits........ rồi thì, tốt nghiệp đại học mà chẳng có kha khá chứng chỉ giắt lưng........ còn lâu mới xin được việc........... khổ lắm ý......... người cần "doạ" là con Tịu thì chẳng làm......... chứ thằng Toe......... nó đã "quá sợ" rồi........ doạ nó thêm làm chi cho khổ thân nó........... gớm......... cứ tưởng xong cái đầu vào "đại học chữ to" đã là âm ấm........ ai dè......... lại là bước vào "lò mới"......... mọi chuyện lại có vẻ như............ "chỉ bắt đầu"........... ôi Toe ơi, con thử tham khảo con Tịu xem sao……. Hình như nó có bí quyết “thần chưởng” gì đó ý……… đâu cần nhọc công học hành chi nhiều.......…....mà đời vẫn nở hoa thắm tươi lắm ý 😍😘😝😜 Thương Toe thế 😘😘😘

Thứ Năm, tháng 5 11, 2023

Học hoài

[Đừng có siết chặt ai hết

Siết chặt là thất bại toàn tập

Vì trước sau gì họ cũng sẽ vùng vẫy ra khỏi chúng ta

Họ thấy rằng....... à....... người này thương yêu mình mà muốn cướp lấy chủ quyền cuộc đời của mình nè

Cho nên họ bắt đầu rút ra khỏi tình yêu thương của chúng ta....... mà chúng ta không hiểu tại sao

Vậy nên là, 1 cái thứ tình yêu có trí tuệ..... đó là phải biết rằng....... Không ai có thể làm cho ai hạnh phúc hoài mãi....... Không ai có thể chịu trách nhiệm cuộc đời của ai cả

Chúng ta đến với nhau là vì chúng ta muốn hỗ trợ cho nhau thôi

Anh hãy giữ cuộc đời của anh

Và em sẽ giữ cuộc đời của em

Bố cứ sống cuộc đời của bố

Và con sẽ sống cuộc đời của con 

Nhưng mà chúng ta là những người thân yêu cho nên là sẵn sàng hỗ trợ, sẻ chia, đồng hành cùng nhau

Nhưng không được cướp lấy Quyền Tự Do của nhau]

Thầy Thích Minh Niệm

===================

Khi mình muốn lao vào cố "siết" 2 đứa kia thì đúng là chúng nó bằng mọi cách vùng vẫy "thoát ra" khỏi mẹ...... cái này thì chuẩn bài nè

Cơ mà lạ thay,

Khi mình đã sẵn sàng "nhả" bạn Tuấn thì bạn ý lại giẫy nẩy lên đòi được "siết tiếp"

Là bạn Tuấn "bưởi diễn" hay bạn ý "khổ lâu quá rồi sướng không chịu nổi"......... hỏi chấm chấm hỏi chấm than ba chấm😝😝😝

Hôm nay mình vẫn nghiêm chỉnh chấp hành qui định "cấm cung"....... bước sang ngày thứ 4 kể từ khi phát hiện "ốm", đã nhúc nhắc vài việc, cọ 2 cái ban công, lau máy giặt, giặt sấy quần áo, lại còn hút bụi nữa nhé. Có vẻ trời sắp nổi cơn dông, nhiều gió, nhiều mây.......đôi khi cảm giác được "1 mình" rất là dễ chịu....... Hàng cây xanh bên dưới là con phố Lò Đúc........... còn Toà nhà mái đỏ tươi dài dài kia là trường Lê Ngọc Hân đó. Ngôi trường này mình theo học những năm cấp II......... rồi khi thằng Toe đến tuổi tới lớp......... nó cũng học ở đây suốt 5 năm cấp I........ rồi tiếp bước là bà Tịu........ nó học xong lớp 1........ nhất nhất đòi "quay xe".......... lý do là......... bờ lô bờ la nhiều nhiều lắm........... bất chấp ngôi trường yêu quí này có bề dày thành tích hoành tráng, luôn là trường điểm top đầu Quận Hai Bà Trưng và cả Thành phố nữa, lại được xây dựng từ năm 1921 hẳn hoi........ ấy thế mà cũng không thể "níu giữ chân em". Nói đùa vui vậy thôi....... chứ mẹ biết........ với tính cách em Tịu....... thì sao mà chịu được "kỷ luật" ở trường công lập....... nên "mình chia tay nhau" là quá "hợp ní" 😘😘😘
Không ngừng nghỉ "cắn môi"........... không cách nào dừng nó lại được......... em này "độc lạ" nè 😜😜😜😝😝😝
15.5 tuổi nó già gần bằng bà bô 5 chục (sau khi bà bô dùng App) 😛😛😛
Khi bà bô "tháo app" thì......... tuổi gì mà dám so sánh với iem bé nhề 😘😘😘 Hè này sẽ tống cổ đi "học nấu ăn" nha, 15.5 tuổi còn chả biết cầm con dao cái kéo cho nên hồn thì hòng gì "có người yêu" 💅💃💁💇💋
Mình đi cafe, mình ngắm con Tịu, mình thấy nó xinh xinh, mình gato, mình lấy điện thoại, làm 1 cái seo phì, rồi mình nhận ra, rằng mình xấu, thất vọng với bản thân, mình mở wuta, chụp cái ảnh này, rồi mình gửi cho bạn Tuấn và yêu cầu "anh đổi màn hình đi động anh đi", thế là bạn Tuấn bảo, có giống gì đâu, nhưng bạn vẫn làm theo, chắc trong lòng tức đầy tức vơi. Đấy, mình thường "siết" bạn Tuấn kiểu thế. Bây h mình chỉ cần bảo "tuỳ anh, anh muốn đổi lại thì đổi" đảm bảo, bạn ý “Không dám làm"........ thử nhiều lần rồi mới dám khẳng định xế 😜😜😜 P.S. Ảnh này Đính gồng hơi căng nha. Trông quyết liệt phết...... nhưng cũng không "ra rì nắm"........... lại chả thế, thử hỏi, trên đời này, có thứ gì phake mà "ra rì" đâu 😜😜😜😛😛😛 biết, nhưng thỉnh thoảng cứ đổi gió tí cho đời nó thắm tươi😖😖😖
Lặng như đêm........... còn chưa đến 7h tối mà 😘
Con cá Song này bị chê mặn....... buồn quá😓😓😓
Xiêm y của Tuấn có gì đó sai sai đó nha, cứ kiểu kiểu sắc màu, hoa lá, chim cò í 😝😝😝😘😘😘 Đính tính cả rồi........ cứ cho Tuấn "ăn mặc" dư lày....... 1 thời gian sau........ đảm bảo............ "chị em chân chính"........ chạy mất dép mất guốc........... Đính thật quá "ghê gớm" 😜😜😜
Ông bô mét tám Ông con hai mét😍😍😍😘😘😘 Đấy là Người chụp cũng đã nương tay lắm rồi mới được như thế đấy, chứ cứ thực tế mà quất thì sẽ là mét tám hai mét mốt 😜😜😜😝😝😝

Thế giới Diệu kỳ

Ai cũng có những nỗi niềm riêng, những tổn thương, những mong manh, yếu đuối........ kể cả những người tưởng - chừng - như là mạnh mẽ nhất 💙💚💛💜

Chuồng ngủ - Chốn yên bình 😘😘😘
Nào thì Lam Tinh/Sao Xanh - Nhớ hết tên Hoa, xoắn hết cả não 😘😘😘😍😍😍
Nào thì Tana Đà Lạt......... kute iu iu kém gì Hoạ Mi Hà Nội đâu........ lại còn ngát hương nữa 💙💚💛💜
Cánh nhọn không đẹp bằng cánh tròn nhưng lại điểm 10 về màu sắc và độ thắm tươi........ ghét nhất mấy vụ lịch bịch cho em "ăn đá"
Hoa bừng sáng từ gốc lên ngọn.......... hy vọng 1 mùa bội thu 😍

[Chúng ta đã từng thấy có những người họ nói cười suốt ngày

Giống như là một người rất là vui

Rồi chúng ta nói

Tại sao anh không có ngưng lại 1 chút để thở?

Tại sao chị không có ngưng lại 1 chút để thở?

Tại sao cứ nói, cứ cười suốt ngày như vậy?

Thì người đó trả lời như thế này

Nếu mà tôi ngưng lại thì tôi sẽ chết

Nếu mà tôi ngưng nói cười thì tôi sẽ chết

Tại vì.......

Ở trong con người đó có 1 khoảng trống rất lớn

Và người đó phải tìm cách để mà khoả lấp cái khoảng trống đó

Bằng tiếng động, bằng tư tưởng, bằng nói cười

Nếu không....... thì trở về cái khoảng trống không đó

Người đó không chịu được

Mà khoảng trống không đó......... nó nằm ở phần dưới của mình

Người đó chỉ muốn cắt 1 phần trên

Và làm cho nó đầy cái phần trên thôi

Cho nên những người đó khi mà trở về với nội tâm họ rất đau khổ

Và họ không muốn trở về

Họ không thích nghe chuông

Họ không thích đi thiền hành

Họ không thích ngồi thiền

Là tại vì làm những chuyện đó, họ bắt buộc phải trở về với cái phần thâm sâu nhất của họ

Nên đối với 1 người nói và cười suốt ngày

Như là 1 người hoạt động vui vẻ lắm

Mình có thể thấy ở trong con người đó

Có 1 chứng bệnh phóng thể

Tức là mình bị chia cách ra bởi chính mình

Những người như vậy cần tăng thân, cần sự tu tập để có thể trở về

Và nối liền 2 phần của mình lại với nhau]

Thiền Sư Thích Nhất Hạnh