![]() |
| Sáng sớm ngày 27/7, vừa mở mắt, đã thấy chồng kề bên, dịu dàng ôm nhẹ nhàng và thì thầm: "Ơ, thế U60 con mịa nó dồi à???" chồng thật là "hết nước chấm" 😝😝😝 |
Thứ Tư, tháng 7 31, 2024
Thứ Năm, tháng 7 18, 2024
Mariah Carey - I'll Be There - 1992
![]() |
| Đúng rồi.............. tự mình thôi............ ai làm thay được 💖💖💖 |
===================
💖💖💖Với Cha Mẹ - Không tranh cãiVới Bạn bè - Đừng tranh thể diện
Với Lãnh đạo - Không tranh Cao/Thấp
Với Bạn đời - Không tranh Đúng/Sai
Với Kẻ Tiểu nhân - Không tranh Đạo lý
Với Quý nhân - Không tranh Danh lợi
Với Người thân/Họ hàng - Đừng tranh Giầu/Nghèo💖💖💖
-St-
Đầy thứ để học nếu thật sự muốn học........... thế mà trước nay.......... cứ đinh ninh cho rằng............ chỉ có "Toán" mới cần phải học 😂😂😂
Tự oánh giá............. 1 cách bản năng.............. tới 50 tuổi............ Đính đạt được 45%
Nay có "người chỉ bảo"........... sáng mắt sáng lòng............ hy vọng........... chỉ cần thêm 1 năm nữa........... dự là trình lên cỡ 75%............ cứ target rứa............ xem có làm nổi hem 😍😍😍😘😘😘
Thứ Ba, tháng 7 16, 2024
Sứ Thanh Hoa/Jay Chou
Đây, gần 10h tối hôm qua đây…….. anh mới đón đi học múa về, đầu tóc người ngợm vẫn còn bê bết…… mẹ bảo “múa cho bố mẹ xem phát” nào……… thế là nó quằn quại như “con đuông dừa ngâm nước mắm” thế này đây………. Chả hiểu ông bô suốt ngày xì chét cái nỗi gì nhỉ……… vợ thì hì hụi gãi lưng, con gái thì nhẩy múa mua vui điên cuồng, con trai thì lượn lờ chầu chực hóng xem ông già có sai bảo gì để dạ vâng dạ có đáp ứng……….. Tuấn ơi, đời người cũng chỉ cần bấy nhiêu thôi nha……. Suốt ngày bật vợ tanh tách: “Khổ lắm, biết rồi, nói mãi……..” cơ mà có vẻ………… “nói mãi” mà e “chưa thông” 😝😝😝 bất mãn với Tuấn lắm í 🐒🐒🐒
Đây, vợ tuy già nhưng cứ thấy zai điệp sexy là tham sân si đố kị lại nổi lên điên đảo……….. việc “hệ trọng” rứa mà không lo…….. cứ mất thời gian lo việc đâu đâu 😜😜😜
P.s. Công nhận, xem con Tịu múa thấy hài vãi. Bà già ngắm “sản phẩm” của mình sản xuất ra, tự dưng lại liên tưởng tới con nhộng tằm hay là con đuông dừa…….. béo múp míp và cực kỳ vô tri…….. quá buồn cười 😝😝😝😘😘😘
Thứ Sáu, tháng 7 12, 2024
Chờ Thêm Một Đời/Mai Tiến Dũng
Trưa nay ngại đi xe máy nên mẹ nhờ Toe thồ mẹ đi đón em....... Toe nói nhiều vãi làm mẹ chơi games mất tập trung........ toàn chuyện xe cộ, chán kinh nhưng mẹ vẫn cố gắng ù ù cạc cạc đáp lời kẻo Toe lại "Tổn thương"............ xung quanh mẹ dạo này toàn người “dễ tổn thương” mong manh yếu đuối, mỗi mình mẹ mạnh mẽ, nên mẹ phải là người lựa và chiều mọi người:
- Toe: Con có thể mua cái tấm chắn kính xe được không mẹ
- Mẹ: Là cái gì, là cái chắn cho nó tối xe á
- Toe: Đúng rồi, mua cái loại mà ở ngoài không nhìn thấy bên trong nhưng bên trong vẫn nhìn thấy bên ngoài ý
- Mẹ: Con thích mua gì thì tự tìm hiểu mà mua, nếu luật giao thông không cấm thì ok
- Toe: Không sao mà........... chắc phải mua thôi chứ............. thế này không ổn
- Mẹ: Cái gì không ổn
- Toe: Mẹ và em Tịu ngồi ghế sau cứ nằm ngả ngớn chổng tĩ lên trời thế này, người ngoài nhìn vào không ổn
==============
- Toe: Bình thường đi cao tốc, như kiểu về Thái Bình ý, mẹ và em Tịu ngồi sau có thắt dây an toàn không?
- Mẹ: Tất nhiên là không............. ngủ há mồm ra biết gì nữa đâu
- Toe: Đấy, mẹ cứ thế............... haizz............ mẹ cứ thế này............. con lại càng phải tập trung lái cẩn thận gấp 100 lần
(mấy hôm nay Toe đang ám ảnh vụ 2 đồng chí lái xe va chạm trên cao tốc, lao xuống xe cãi nhau bị xe sau đâm, hy sinh luôn cả 2 và 1 loạt hành khách khác bị thương.......... Toe nhắc đi nhắc lại, phân tích case study với mẹ suốt từ hôm qua về sự nguy hiểm khi lái xe trên cao tốc đặc biệt trong bối cảnh ý thức người tham gia giao thông VN quá có vấn đề)
==============
- Toe: Con vẫn chưa biết bao giờ sẽ là thời điểm con đổi xe ý mẹ.......... hiện tại mọi người cứ chuộng SUV hoặc là Crossover chứ thật ra, Sedan mới thật là tuyệt.......... con không thích cảm giác mình tách rời khỏi môi trường bên ngoài, không cảm nhận được những thứ xung quanh khi lái, lái Suv có cảm giác đó, chưa kể khi lái với tốc độ cao cứ thấy bay bay, “không bám đường”....... không thích như thế......
- Mẹ: Ý con là Suv to quá nên lênh khênh, cồng kềnh và không an toàn á
- Toe: Chính xác.......... hoặc cũng có thể do khi con học lái, là bắt đầu với Sedan nên thấy gần gũi........ khi lái, có cảm giác mình bám đường hơn, quan sát được cả những vật thể rất gần ngay phía đầu xe, an toàn hơn và kết nối với những thứ xung quanh tốt hơn......... thật ra, Mỹ mới chuộng Suv và họ có xu hướng ngày càng gia tăng kích thước........ 1 cách không hợp lý......... chưa kể không nhân văn/công bằng cho lắm........... vì nó có thiên hướng bảo vệ an toàn cho người bên trong xe........... nhưng lại không an toàn cho người khác bên ngoài.......... tỉ lệ tử vong và thương tật do Suv gây ra được thống kê là cao hơn.......... có nghĩa là nếu nạn nhân mà bị Suv tông thì khả năng cao là tèo đấy.......... và khi con làm Hedging, là phải tính tới yếu tố này đấy mẹ........... con nghĩ, châu Âu văn minh, ngoài tính "thực dụng" thì các sản phẩm của họ còn cân nhắc đến nhiều yếu tố khác nữa......... Mà trên thưc tế, những chiếc xe siêu sang và quí phái của châu Âu.......... thật ra lại là từ dòng Sedan đấy mẹ. (***)
- Mẹ: Toe, xe nó cũng chỉ là phương tiện di chuyển thôi mà......... có gì quan trọng quá đâu mà sao cứ phải so sánh nọ kia......... mẹ thấy xe nào cũng ok, miễn là xe to để chở nhiều người, ông bà bố mẹ, rồi sau này là vợ con, bố mẹ vợ, người giúp việc và xe đẩy em bé........... đi xe bé tí thì chứa sao đủ
- Toe: Thì con mới nghĩ tới thời điểm nào đổi xe mới là hợp lý mà, con phải tính chuyện kiếm tiền để mua nữa mà........... bây giờ thì cứ tạm đi xe này đã........... mà về sau bố cũng phải tự lái mà........ nếu bố tự lái thì cũng không nhất thiết con phải đi xe to
- Mẹ: Mẹ thì không quan tâm, không có nhu cầu thay đổi............ mà tính tình con có vẻ thích cái mới nhỉ............ con cứ thích thay đổi thế này là nguy hiểm đấy........... có lẽ nào tính cách con cũng thuộc dạng thích thay đổi........... vậy thì mẹ cũng hơi lo lắng cho vợ của con sau này đấy.......... kiểu như "có mới nới cũ" ý
- Toe: Mẹ............ 1 con người và 1 cái xe rất khác nhau............ con có thể thích thay đổi xe nhưng con không phải là người thích thay đổi tình cảm
- Mẹ: OK, thế thì được😂😂😂
(***: Khúc này là chém banh nóc nhà.......... mẹ chỉ nhớ được có bấy nhiêu........... nó hơi "chuyên môn" tí là mẹ lại xịt.......... bộ nhớ "từ chối xử lý" và "từ chối lưu" 😂😂😂)
================
- Mẹ: Mở Quốc Thiên cho mẹ
- Tịu: Mẹ thấy hay á............. hay ở chỗ nào hả anh Toe??? (rồi không hỏi ý kiến mẹ, chuyển phắt sang cái liên thiên lung tung khác......... thế là 2 mẹ con chí choé ầm ĩ trên xe)
- Toe: Con là người lái xe nhưng không bao giờ được nghe những gì mà mình mong muốn, bố muốn cái này, mẹ cái kia, em Tịu cái khác.............. con còn không được như lái xe công nghệ............. họ lên xe/mở "bô lê lô" suốt chặng và hành khách chẳng ai có ý kiến gì 🤣🤣🤣
Một lúc sau........... Tịu tự nguyện chuyển nhạc
- Mẹ: Weeknd á.......... hay thế
- Toe: Yes........... The Weeknd
Thế là cả 3 trật tự............ không chí choé nhau nữa............ Toe rất happy......... gật đầu lia lịa........ ánh mắt không còn vẻ dỗi hờn nữa
Em Tịu quá tinh tế............ lại còn biết chọn nhạc cả mẹ và anh đều thích........... iu vãi em Tịu 😘😘😘
============
Gớm, xe với cộ.......... mệt mõi 😓😓😓
Thứ Năm, tháng 7 11, 2024
Hoa Đậu
💖Đừng Tranh cãi những việc Không Quan trọng với Người Quan trọng
Đừng Tranh cãi những việc Quan trọng với Người Không quan trọng💖
Chỉ cần bạn ghi nhớ 2 điều này, Cuộc sống của bạn sẽ bớt rắc rối đến 95% 👌👌👌
-St-
![]() |
| Hoa Đậu xinh yêu của mẹ Đính.............. Em biếc thế này............... nên cứ mượn tạm tên em là "Đậu Biếc"............. Xinh dã man............. gần bằng chị Tịu rồi nha 💚💜💚💜💚💜 |
Thứ Tư, tháng 7 10, 2024
Chuyện Đêm muộn giữa tuần
Dạo này mẹ cứ hay nói ra nói vào câu chuyện "Em Tịu May mắn" vì sẽ không theo học và thi hệ THPT Quốc gia cho kỳ thi đại học sắp tới. Mẹ liên tục so sánh với anh Toe về bối cảnh 2 con đường, nhằm làm nổi bật lên sự khác biệt đó. 1 vài lần đầu em Tịu tỏ ra khoái chí, sung sướng, biết điều, biết thân biết phận và cũng hào hứng, cho rằng mình may mắn thật............ tuy nhiên............ sự phấn khích giảm dần theo thời gian….…….. và…….. lần gần đây nhất (Chủ nhật vừa rồi).......... Đang vui vẻ sau chầu Cafe chiều, nhân câu chuyện buôn dưa lê với bố về việc bạn mẹ người nọ người kia quyết định apply cho con vào trường này trường khác.......... bon mồm, mẹ lại ngoằng sang chuyện của em Tịu............. và mẹ lại tiếp tục bô lô ba la như mọi lần.......... về đến nhà, quan sát em Tịu thấy thái độ khí lạ......... không nói gì.......... mặt mũi nghiêm túc, lạnh lùng, đi vào phòng riêng, đóng cửa....... mẹ không để ý lắm............ cho đến chiều muộn 6h đón ông bà Nội đi chơi......... Tịu vẫn tiếp tục giữ thái độ lạnh lùng, không vui vẻ, không chủ động nói chuyện với mọi người........ Mẹ bỗng thấy có gì đó sai sai.......... rà soát lại.......... từ lúc cả nhà đang rất vui vẻ, cười nói ố á....... cho tới lúc Tịu chuyển thái độ.......... rõ ràng.......... bố và anh Toe không liên quan, không manh động, không cư xử gì thất hố với Tịu............ có lẽ nguyên nhân................... xuất phát từ mẹ............ sau khi láng máng thấy khả năng vấn đề nằm ở phía mình........... mẹ không hỏi nguyên nhân, nhưng chủ động gần gũi, nói chuyện và làm lành với Tịu và rồi........... 1 lúc sau......... không khí dịu lại......... Tịu lại vui vẻ giao tiếp với cả nhà bình thường như mọi khi........
Câu chuyện cũng dừng ở đó............. cho tới hôm qua........ mẹ vô tình........... xem được 1 clip trên mạng........... đại loại là.......... người ta đặt ra 1 tình huống giả định......... hoán đổi vị trí của của Cha/Mẹ và Con cái để quan sát phản ứng của Cha/Mẹ với cách hành xử của con mình. Để từ đó, các bố mẹ có thể phần nào nhận ra......... rằng đâu đó, mình đã từng cư xử áp đặt con cái mình theo cách thức tương tự. Tóm tắt đại loại như sau: Khi 1 Bà mẹ già được người con mang đến biếu 1 món ăn đặc biệt ngon. Bà tỏ ra vui vẻ hạnh phúc. Tiếp theo, người con yêu cầu mẹ ăn hết món ăn đó đi vì đó là 1 món ăn vô cùng ngon và đắt tiền và rất qúi hiếm. Người mẹ vẫn tiếp tục tỏ ra mừng vui và hào hứng. Cho đến khi người con tiếp tục nhấn mạnh về giá trị của món ăn đó, rằng phải khó khăn thế nào, đổ mồ hôi sôi nước mắt anh ta mới có thể có tiền mua được và áp đặt mẹ mình phải trân trọng và ăn cho hết thì bà nổi điên lên mắng cho anh ta 1 trận tới tấp và từ chối không thèm ăn món ăn đó.........
Ghép nối 2 câu chuyện này lại với nhau......... tự dưng mẹ cảm thấy.......... rất là thú vị...... cuộc sống này, mỗi ngày đều cho ta 1 bài học quí giá nếu biết để tâm lắng nghe và quan sát. Không thể nhân danh bất kỳ ai (dù là bề trên/là cha mẹ) để áp đặt suy nghĩ của mình, bắt người khác phải phục tùng mình. Cũng không thể nhân danh bất kỳ điều gì (kể cả điều tốt mình đã làm cho ai đó) để gây áp lực, chi phối cảm xúc, thao túng tâm lý khiến người ta lệ thuộc vào mình dưới mọi hình thức hoặc khiến người ta có cảm giác PHẢI MANG ƠN MÌNH. Điều này thật sự tệ hại
Nếu giúp ai, hãy tự nguyện, thương yêu, không toan tính, không kể công, không mưu cầu báo đáp
Với con cái............. vô điều kiện........... đó là lẽ đương nhiên khỏi cần bàn cãi..............
Mẹ chỉ là trêu em Tịu xíu thôi............. nhưng từ nay sẽ không lặp lại những câu chuyện nhậy cảm tương tự nữa.
Trong mắt mẹ, em Tịu là 1 tấm gương cực kỳ "chói loá" về thái độ ứng xử.......... Càng quan sát sự phát triển của em Tịu, mẹ lại càng cảm nhận rõ 1 điều: Chắc chắn trong tương lai, em Tịu sẽ trưởng thành, trở nên 1 phụ nữ cực kỳ nguyên tắc dù thể hiện ra bên ngoài có thể nhẹ nhàng, có thể nữ tính, có thể nông nô, có thể hung đồ, có thể hài hước hóm hỉnh, cũng có thể ba ngơ. Nhất định, sẽ không thể là 1 phụ nữ, người là đối tượng để các anh em cho vào danh sách "cưa dạo" nha em Tịu💪💪💪 Mẹ tin và mẹ hy vọng sẽ là như vậy 💃💅💇💋💖
- Toe: System báo con đã đi được 86% kiến thức vòng 1 rồi đấy mẹ
- Mẹ: Tốt quá rồi còn gì, còn gần 2 tháng nữa cơ mà
- Toe: Không đâu, mới đi qua 1 vòng, còn chưa xong hết kiến thức, có khi quay lại con quên hết những gì đã học ý chứ
- Mẹ: Ui dời, quên sao được, Toe lần nào chả bảo thế, có thi trượt đâu mà lo. Mà lần này chỉ cần pass, cần gì điểm cao, học lắm mệt người
- Toe: Không thế đâu, môn này con học vất vả đấy, mới đầu còn choáng ý, chả hiểu gì........... mà lạ là các anh thi trước lại bảo là môn này ok, sao con lại không thấy ok ........... mà bố dạo này sao cứ hay căng thẳng............ bố cứ căng thẳng thế thì lại tăng huyết áp
- Mẹ: Bố mày vớ vẩn........... mẹ cũng căng thẳng mà có tăng huyết áp đâu
- Toe: Thì mẹ toàn lao động chân tay thì sao so được với công việc của bố
- Mẹ: Cái gì, ý Toe là mẹ toàn làm công việc nông nô nên không căng thẳng á......... Trời ơi......... chi vậy........ tôi đi lạc đường thì chồng tôi chửi tôi là "Đầu tôi cắm vào Đít" còn con trai tôi thì mắng tôi là "Sao mẹ không biết đường mở Google Map ra tra"............ sao toàn bị chồng con mắng chửi chê thế này...........
- Toe: À, không, ý con không phải thế đâu mẹ ơi.............. ý con là tính chất công việc của mẹ căng thẳng theo 1 cách khác, không giống bố.......... mẹ đâu phải ngồi cả ngày tính toán, mẹ đâu phải làm toán đâu........... mẹ thử ngồi cả ngày giải toán xem sao......... mới cả con thường xuyên phải sử dụng Google Map nên con mới bảo mẹ như thế thôi.............
- Tịu: Toe......... anh vừa nói cái gì đấy........... anh nói gì đến toán đấy
- Toe: (Hốt hoảng, vác luôn máy tính đang dở dang bài tập mang ra bàn ăn chỗ em Tịu xoắn xít, rối rít) Ý Toe là đôi khi học toán nhiều nó rất căng thẳng......... đôi khi Toe chỉ cầu mong bài toán nó có tí con số........... nhưng nó lại toàn là chữ............ và lại toàn là chữ kiểu ký hiệu........... em Tịu nhìn đây này......... đố em Tịu là chữ La Mã hay Ai cập đây 😆😆😆 đấy, Toán của Toe giờ toàn thế này này
- Mẹ: Thằng Toe này đểu thật, biết em dốt toán lại còn dám động chạm 😅
- Tịu: Toe, anh ghê thật đấy......... anh nói 1 câu mà làm tổn thương tận 2 người đấy nhé 😅
- Mẹ: Công nhận, thằng này thâm thật........... nó lại dám động chạm đến những người dốt toán cơ đấy......... tội quá to 😆😆😆
Mẹ và Tịu cười rú lên.............. vãi cả 1 số thứ.......... còn Toe thì chạy lăng xăng quanh 2 mẹ con giải thích lung tung loạn xị cả lên............ 😂😂😂
Quá fun luôn 2 đứa con của mình 💙💚💛💜👦👧 iu vãi í 💕💕💕
À............ mà thật ra............. bà già cũng có chút lăn tăn thật.......... thằng này cả ngày nó cắm mẹt học.......... mình sợ nó hâm, mình không dám gây thêm sức ép bắt nó lao động vất vả, chỉ tranh thủ thời gian cho nó vui chơi giải trí và ép hạ nó ngủ nhiều nhất có thể............ cả kỳ nghỉ hè này cứ chấp cha chấp chới, mọi việc đều chơi vơi........... 4/9 ngay đầu năm học mới là nó lại thi thêm 1 chứng chỉ......... vậy là cả thời gian hè chỉ là dành cho........... học bài............. bởi thế cho nên............ nó càng ngày càng vụng về và chậm chạp mọi việc khác trong cuộc sống. Mấy hôm trước ông bô giặt sấy xong cái màng lọc máy hút mùi.......... đến khi xong chỉ cần lắp cái linh kiện lại về chỗ cũ mà Toe loay hoay làm mãi không nổi. Mẹ bảo thôi để đấy tí bố về mẹ bảo bố lắp. Tối mẹ bảo bố lắp thì bố kêu ầm lên là "Sao không bảo thằng Toe lắp". Mẹ bảo "Nó chưa từng được đào tạo thì nó không thể làm được việc đó". Bố bảo không ai dậy bố cái công việc đó, tự nghiên cứu, tự làm vì nó có khó khăn gì đâu......... mẹ làm ầm lên cho rằng bố vô lý. Bố có thể làm tốt công việc "Cơ khí Máy móc" nhưng không thể giải "Toán toàn ký hiệu La Mã hay Ai Cập" như thằng Toe. Mỗi người 1 khả năng và không thể đòi hỏi ai cũng phải giống ai. Nếu bố chưa đào tạo thằng Toe cách "Lắp linh kiện máy hút mùi" 1 cách nghiêm chỉnh thì không được phép mắng nó.......... đôi co nhau 1 lúc thì bố cũng phải chấp nhận dạy Toe......... mẹ đứng bên cạnh theo dõi, thấy bố bảo abc....... xyz........... thái độ rất này nọ............ Toe ngoan ngoãn đứng bên cạnh gật gù "vâng ạ vậng ạ". Đấy, có thế chứ........... vậy là cũng xong được 1 việc. Từ lần sau mà lắp không được thì mới có cơ sở mắng. Vậy thì mới thấu tình đạt lý. Mẹ thấy rất hài lòng thoả mãn 💖
Hôm sau bố đi công tác, nhân dịp Toe bị con gì đốt sưng hết chân tay, rồi lại kêu ca phàn nàn với mẹ........... bị mẹ kết hợp 1 chùm tội lỗi khác lôi ra mắng cho 1 trận tơi bời khói lửa.......... rằng, tuổi 21 là quá lớn rồi, bất kể lúc nào cũng có thể sản xuất ra được 1 đứa bé........... và khi 1 đứa bé nó hỏi, tay nó bị muỗi đốt phải làm gì.......... thì phải tự mà tìm cách cứu chữa cho con mình............ chứ đừng có lý do đổ lỗi linh tinh. Toe cần phải độc lập, tự chủ, là chồng, là cha, là trụ cột gia đình............. trong nhà bao nhiêu chuyện xảy ra, hỏng hóc cái lọ cái chai, đối nhân xử thế trong ngoài, an ninh an toàn con cái......... quá nhiều việc phải lo................. phải làm quen dần................. chứ không thể bị con muỗi nó đốt mà cũng hoang mang loạn xị cả lên............ bị đốt thì tìm cách giải quyết đi, vệ sinh đi, xịt muỗi đi, nhỏ tinh dầu chàm đi, hạ điều hoà thấp xuống, bật chế độ siêu dry đi......... tự mà nghĩ ra cách chứ, nếu không biết thì lên mạng mà tìm hiểu........... rằng khi nhà có muỗi thì phải làm gì......... tại sao cứ gặp khó khăn, dù là nhỏ nhất cũng cứ làm toáng lên và make nó thành big deal........... cứ hốt hoảng kiểu đó thì đầu óc sao còn tỉnh táo để nghĩ ra cách đối phó giải quyết tình hình........... nói chung mẹ mắng Toe tơi bời khói lửa.............. mắng xong lại thấy thương 💖
Ngày hôm sau mẹ có rất nhiều việc bận, Toe nhắn tin, bảo mẹ rằng mẹ đừng lo em Tịu, Toe sẽ thu xếp tự đưa đón em và cho em ăn. Mẹ cứ đi công việc mẹ, không cần quay lại đón em. Khoảng 3h chiều thì nhắn cho mẹ 1 tin: "Ở bên ngoài mưa. Mem sắp zề tưa".......... khiếp, ngọt ngào kinh 💖💖💖 thật sự, Toe quá ngọt ngào ý........... đặc biệt......... mỗi lần bố vắng nhà, Toe luôn có cảm giác không an toàn, luôn quẩn quanh bên mẹ, mẹ đi đâu lâu về là hóng........... cứ như vẫn là em bé ý.............. kỳ lạ thật 💖 Có gì đó rất là gắn kết.......... làm mẹ nhớ lại hồi Toe chỉ hơn 1 tuổi.
................. Lần đó mẹ bị ốm sốt phải nghỉ làm ở nhà, nằm vật ra không nhúc nhích, không thể ăn uống gì........... Cả ngày bà Mụa chăm sóc Toe. Toe không thiết đi đâu, chỉ quanh quẩn xung quanh mẹ. Cho tới lúc mẹ vừa đứng dậy thì đột nhiên ngã vật ra sàn ngất xỉu không biết gì............ sau vụ đó bà Mụa vừa khóc vừa kể lại cho mẹ............. "tao sợ quá, thằng Toe thấy mày lăn đùng ra nó lao vào mày khóc thảm thiết, tao bế giật nó ra mà nó không chịu buông mẹ ra, thằng này sao nó bé tí mà nó khôn thế nhỉ, nó còn tình cảm nữa chứ".............. còn Bà ngoại thì cứ nhắc đi nhắc lại kỷ niệm hồi Toe còn bé tí........... cuối tuần bố mẹ di cư xuống nhà ông bà ngoại, thả Toe ở đó rồi sổ lồng đi chơi miết, mua sắm, ăn uống xem phim, hẹn hò................. thả tõm Toe cho bà ngoại muốn làm gì thì làm................. bà Ngoại sau nhiều lần quan sát thì có ý kiến................ rằng........... có thể trông Toe bao lâu cũng được, nhưng cứ đến nhập nhoạng tối thì nó nhớn nhác tìm mẹ. Mỗi lần nó nghe tiếng xe máy nó lại nghó nhìn tìm kiếm, rồi mặt nó ngần ngơ buồn thiu......... cho tới khi nhìn thấy mẹ thì nó như biến thành 1 người khác hẳn.......... đang từ sầu muộn trở nên hớn hở sung sướng.......... và bà ngoại kết luận......... ban ngày đi đâu thì đi......... tầm chiều muộn là phải về với con.......... nhìn mặt thằng Toe hóng mẹ, buồn thiu………. thương xót nẫu hết cả ruột.............
....................... Ôi........ cực kỳ đúng ý........... cảm giác này cũng hoàn toàn đúng với mình........... nhưng là vào thời điểm (mình còn nhớ, và cảm nhận sâu sắc) là vào những năm khoảng 6-7-8 tuổi........... thỉnh thoảng hè mẹ thường cho đi tàu điện từ nhà Lò Đúc lên chơi nhà Cụ ở Hồng Phúc........... Nơi đó, vừa rộng, vừa thoáng mát sạch sẽ, được ăn ngon, sáng thì "Phở Bà Phi" (Là quán phở gà mà Cụ cho bà Phi thuê nhà, cứ 5h sáng là họ bắt đầu dọn hàng, mùi phở gà thơm ngào ngạt, hấp dẫn dã man.............) chiều đến thì quá trời các thể loại quà chiều Cụ nấu hoặc chuẩn bị. Mình ấn tượng nhiều nhất vẫn là thạch chè đỗ đen, xôi chè và mít dai........... nhưng bấy nhiêu sung sướng.......... cũng chỉ dừng lại tại thời điểm khi "thành phố lên đèn"......... và sau bữa tối, đánh răng, rửa mặt, buông màn, lên giường............ sẽ là lúc "nhớ Mẹ, nhớ nhà điên lên"............. Ký ức càng ngày càng rõ ràng........... không thể nào quên.............. thời đó........... đi ngủ sớm lắm............. chắc có lẽ 8:30 là tất cả đã chui vào màn. Mình vẫn nhớ, có lúc mình ngủ phòng trong với Cụ, có khi lại ra phòng khách, ngủ trên cái Sập rất cao.............. cái trần nhà Cụ.......... sao nó cao thế........... nhìn sợ lắm.............. mình không thể ngủ ngay............ nhìn mấy cái đèn ngủ leo lắt, nhìn ánh sáng đèn đường leo lắt, thỉnh thoảng bước chân và tiếng động bên ngoài đường hắt vào............. xen kẽ là tiếng ngáy của Cụ.......... rất to và rất vang........... và............... thê lương nhất............. có lẽ là................... âm thanh phát ra từ cái "Loa" treo trên tường phòng Cụ.............. "Xin mời các bạn nghe buổi Đọc truyện Đêm khuya của Đài Tiếng nói Việt Nam"................ Trời ơi................. không thể chịu được............... không nhớ là có khóc không nhưng chắc chắn............. chỉ muốn ngay lập tức được mẹ đón về, không cần gì hết, không cần phở gà, không cần quẩy, không cần quà chiều.............. cảm giác đấy............ hoàn toàn nguyên vẹn trong mình tới hơn 40 năm sau.......... hoàn toàn không hề nhạt phai.............
...................... Chính vì vậy, khi có con, mình cực kỳ nhậy cảm với mớ "cảm xúc" của Toe Tịu. Tất nhiên, trong những năm đầu làm mẹ, có quá nhiều bỡ ngỡ, kiệt quệ về thể chất và tinh thần, mình dù có cố gắng bao nhiêu, vẫn cảm thấy, lo được tương đối về mặt thể chất cho con đã gần như quá tải..................... nhưng càng về sau, khi các con dần hết ốm đau, hết bệnh viện/bác sỹ............ mình thật sự, thật sự, thật sự........... muốn dành nhiều thời gian đồng hành cùng các con để chăm sóc tốt hơn cho tụi nó không chỉ thể chất mà còn cả tinh thần.............. Ai cũng vậy, mỗi ngày chỉ có 24 tiếng để làm tất cả mọi việc............. và không phải ai cũng là thiên tài để cùng lúc có thể làm tốt tất cả mọi việc........... nên, vào mỗi thời điểm, ưu tiên 1 hoặc 1 vài việc mình cho là quan trọng Đối-Với-Mình và chấp nhận từ bỏ hoặc giảm thiểu thời lượng những việc còn lại là sự lựa chọn "CỦA MÌNH" và là lựa chọn "KHÔNG BAO GIỜ HỐI TIẾC".......... Hiện tại, mình đang có 1 cuộc sống đúng "như mình mong muốn".............. quá tự do.............. quá hạnh phúc................ quá gắn kết với các con................ Nay vừa xoẳn........... tới lúc mình có thể buông tay cho con tự lập............... cũng vừa xoẳn chúng nó đang từ những "Đứa trẻ" bỗng biến thành "Người lớn". Mà "Người lớn" thì sẽ tự biết cân bằng điều chỉnh cảm xúc buồn vui............... không còn quá mong manh yếu đuối và có thể tự quyết định làm mọi việc, chỉ cần trong khuôn khổ pháp luật và đạo đức là ok. Vậy thì, người mẹ này còn lo lắng gì nhiều nữa...............
...................... Hạnh phúc............ đâu phải là Đích đến............. đó là cả quãng đường dài............. trên con đường tuổi thơ đó................. chúng ta có nhiều kỷ niệm.............. quá đẹp đẽ............ như 1 giấc mơ............ mẹ thấy mình cực kỳ may mắn vì có các con cùng đồng hành trên con đường đó 💖💖💖
Thứ Ba, tháng 7 02, 2024
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)







































