Thứ Năm, tháng 2 27, 2020

Em Tịu 12 tuổi

Em Tịu càng lớn, càng khó kiếm được ảnh xinh, ảnh gầy, ảnh iu, ngày càng hiếm bắt gặp những câu nói và hành động "ngu người". Có 1 sự nhớ không hề nhẹ những ngày xưa cũ 💋💋💋

Ảnh chụp ngày 22/12/2019
 10 ngày nữa là tròn 12 niên. Cao 1 mét bốn mấy, nặng 5 mươi mấy cân. Dáng chuẩn như người mẫu 😜








Váy này lại là sài của bà bô. Thích lắm ý. Chúng ta chung nhau nhiều thứ. Yêu vô cùng tận 💕💕💕


"Đánh Võng" chuyên nghiệp












Ngày Thứ 6-  6/12/2019, mẹ nhận được tin nhắn của cô chủ nhiệm: Mẹ ơi, con không ăn trưa, đi chơi cùng GH mẹ ạ. Tối con về sẽ kể với mẹ. Mẹ nói chuyện với con nhé". Mẹ Đính cám ơn cô giáo đã thông tin và hứa sẽ báo cáo kết quả với cô sau khi điều tra nghiêm túc vụ này.

Cơm tối xong xuôi vẫn thấy Tịu vui vẻ hát ca như không có chuyện gì xảy ra mẹ mới lân la hỏi:

- Mẹ: Hôm nay ở trường có chuyện gì không con yêu

- Tịu: Không có gì ạ, à mà sao mẹ lại hỏi như thế

- Mẹ: Thế mà mẹ tưởng hôm nay lại xảy ra xì căng đan ở trường chứ nhỉ

- Tịu: À, có chuyện là hôm nay con không ăn trưa ạ

- Mẹ: Ơ, Chuyện này to chứ nhỉ, thế cô giáo có biết không?

- Tịu: (linh cảm có chuyện, mẹt hơi nghệt nghệt ra 1 chút)

- Mẹ: Con có thể nói chi tiết cho mẹ nghe sự việc thế nào không. Mẹ nghĩ mẹ sẽ phải trao đổi thêm với cô về vấn đề này đấy

- Tịu: Thế cô nói với mẹ à, thật ra là hôm nay con không ăn trưa. Nhưng mà là có lý do...

rồi Tịu lấp liếm nói linh tinh nhăng quậy để mẹ rối lên, rằng là vì lý do bạn A bạn B thế nọ thế kia. Mẹ rất tỉnh đòn

- Mẹ: Tịu, chuyện này rất nghiêm trọng. Con trình bày chi tiết cụ thể cho mẹ để mẹ giúp con tháo gỡ vụ này. Nếu không là sẽ có vấn đề đấy.

Tịu đang bò lăn ra giường bèn nhổm ngồi dậy trình bày:

- Tịu: Thực ra là hôm nay, con có không ăn trưa bởi vì là con thấy đau bụng nên con không muốn ăn.

- Mẹ: Thế việc con đau bụng, con không ăn trưa con có báo cáo cho cô không. Con đau bụng con có lên phòng y tế để các cô kiểm tra không?

- Tịu: (Mặt rất căng thẳng) À,  thực ra là hôm nay kết thúc giờ tin học con ở lại giúp GH hoàn thành nốt bài vì bạn ý bị chậm do máy bạn ý làm sao ý, bị mất hết data. Đến khi làm xong, lên nhà ăn thì hết thức ăn, thế là con và bạn ý không ăn, bọn con xuống căng tin mua thức ăn nhẹ ăn, và sau đó bọn con đi dạo ở sân bóng. Nhưng thực ra là con cũng có đau bụng thật, nhưng sau đó thì con lại hết đau..... chỉ vì bạn A,B,C mách cô thế là cô mới biết

- Mẹ: Vậy là việc con bỏ bữa trưa không xin phép cô, dù bất kỳ với lý do gì là lỗi nghiêm trọng rồi đấy. Cứ cho là hôm nay bếp hết cơm nhưng lỗi lại là do con xuống muộn. Giờ ăn mà con lại học tin có nghĩa là mình sinh hoạt trái giờ giấc rõ rồi. Bây giờ cô yêu cầu mẹ nói chuyện với con để con giải trình lại toàn bộ câu chuyện mà mẹ chưa biết sự thật nằm ở đâu. Con tự nhắn tin cho cô trình bày chi tiết vụ việc rồi mẹ sẽ gửi cô giúp con. Và nhớ là phải trung thực đấy.

Mẹ đưa điện thoại mẹ cho Tịu, 30 phút sau quay lại vẫn thấy Tịu hì hụi chưa xong, mặt mũi thì hết sức căng thẳng, mẹ lại đi ra. 1 lát sau quay lại vẫn thấy Tịu cắm mặt vào điện thoại....

- Mẹ: Khó quá đúng không. Con thấy không, sự thật thì chỉ có 1 thôi. Vì không có sự thật trong câu chuyện này nên con sẽ phải rất vất vả để tìm cách chối tội đấy biết không. Thôi đưa điện thoại đây để mẹ xem con viết gì

Mẹ đọc tin nhắn của Tịu gửi cô thấy lung tung rối loạn như ma trận. Ngoài chuyện câu cú chính tả sai toe toét, ngôn ngữ thì văn viết cứ như văn nói, các tình tiết thì ko thể đủ căn cứ để "định tội"

- Mẹ: Tịu à, con có biết là cô mong chờ gì ở con không. Không phải cô định truy cứu con để tìm ra sự thật đâu. Bởi vì, ngay từ giờ phút đầu cô đã biết được sự thật, không phải đợi con giải thích. Vấn đề nằm ở chỗ, cô muốn con tự giác nhận ra lỗi lầm của mình, tự giác nhận khuyết điểm và tự giác sửa lỗi. Đấy mới là điều quan trọng. Trong suốt cả quá trình, không phải lúc nào mình cũng đúng hết, dù mình cố gắng tuân thủ mọi qui định nhưng đôi khi vì lý do đặc biệt nào đó, vẫn có những ngoại lệ khiến cho mình vi phạm lỗi nọ lỗi kia. Học sinh thì luôn tìm cách chối tội, nhưng tiếc thay, giáo viên lại được đào tạo để có thể nhìn thấu mọi tội lỗi của học sinh. Đó là nghề nghiệp của họ mà. Vậy nên, đừng bao giờ nghĩ có thể đánh võng qua mặt cô giáo trong bất kỳ chuyện gì nhé. Con đừng cố loanh quanh đổi lỗi cho việc bỏ bữa trưa nay là vì bếp hết cơm, là vì con đau bụng. Sự thật là con đã chủ động sinh hoạt trái giờ và bỏ bữa để đi chơi với GH. Và nếu hôm nay bạn không mách con thì con thoát tội, và đương nhiên, khi con không bị tóm cổ thì con sẽ không biết sợ và con sẽ lại tiếp tục tái phạm trong 1 vụ khác, dần dần mình sẽ trở thành con người gian dối, vô kỷ luật, hậu quả sẽ không thể lường hết được. Mẹ khuyên con nên nhận lỗi thẳng thắn với cô, xin lỗi cô và hứa với cô sẽ không tái phạm bất kỳ lỗi nào trong tương lai. Con có đồng ý không

Tịu không liến thoắng mồm nữa, rất trật tự ngồi nghe mẹ nói, và rồi nàng đã đồng ý để mẹ giúp việc thảo 1 huyết tâm thư gửi cô. Me viết "xúc động" đến độ sau khi đưa nàng xem thì nàng đồng ý để mẹ gửi đi mà không sửa thêm bất kỳ chữ nào cả.

Ngày hôm sau đi học về mẹ quan sát thấy tinh thần Tịu rất phấn chấn vui vẻ:

- Mẹ: Hôm nay cô bảo gì?

- Tịu: Cô không nói gì chuyện hôm trước, cô chỉ cười bảo: "Hôm nay thái độ Hạnh Nguyên tốt rồi đấy"

- Mẹ: Thế Tịu bảo gì?

- Tịu: Con chỉ trả lời là: "A Hi Hi"

- Mẹ: A Hi Hi là gì

- Tịu: Cười hết sức bẽn lẽn và duyên dáng 💗💗💗

(Những ảnh này mới chụp cuối tuần trước. Do mợ tự "lên đồ". Trên thu, dưới đông, giữa hè. Phản ánh đúng tình hình thời tiết thực tế cuối tháng 2 đầu tháng 3 dương lịch 👧😀, Quần áo của mợ bây giờ mợ tự quyết, bà bô không đủ trình để tư vấn nữa rồi)

Puzzles Chu Debate Club



Từ ngày anh Toe tham gia Debate Club của trường tự dưng lại mắc bệnh thích "chém". Thông thường trong năm học CLB chỉ sinh hoạt vào 1 vài ngày cuối tuần nhưng dịp dịch cúm này thì chuyển sang sinh hoạt online. Cũng vì rảnh và tiện nên tình hình hội họp rất chi là rôm rả. Các thành viên hẹn hò thường xuyên hơn, các chủ đề thảo luận cũng phong phú hơn. Cứ hễ đến giờ "họp" là Toe vào phòng riêng, đóng sập cửa. Mẹ nghe ngóng bên ngoài thấy mồm Toe ông ổng không ngớt, nói nhiều lắm ý, nói lâu lắm ý, có khi kéo dài cả vài tiếng mà "cuộc họp" vẫn chưa chấm dứt. Mẹ bắt đầu thấy ngứa mắt

- Mẹ: Toe con mới chuyển sang quốc tịch Bắc Hàn hay sao mà con nổ kinh thế. Con cắm tai nghe mấy tiếng đồng hồ quá hại sức khoẻ, nếu tiếp tục kiểu này mẹ cho giải tán đấy nhé. Chưa kể, suốt mấy tiếng mẹ chỉ thấy giọng con, con nói nhiều vậy không để cho ai chen vào à, giao tiếp thành công là phải làm sao để tất cả các thành viên đều cùng tham gia vào hội thoại chứ, kiểu gì mà chỉ thấy 1 mình con chém banh nóc nhà thì là độc thoại à. Con phải để cho người khác có cơ hội phản biện hay gì gì chứ

Toe giải thích loằng ngoằng 1 chập, rồi thì dây cà lại ra dây leo, mẹ và Toe lại rơi vào vòng xoáy tranh cãi nhau điên đảo.

- Mẹ: Mẹ tưởng con kết thúc giai đoạn này từ năm ngoái rồi chứ nhỉ, sao giờ vẫn tiếp tục hâm thế này mẹ chịu sao thấu

- Toe: Con có đề nghị thế này. Có thể mẹ đúng. Có thể mẹ đúng trong nhiều vấn đề. Nhưng con xin mẹ kể từ nay mẹ có thể đừng hoặc hạn chế sử dụng từ "Con phải thế này, Con phải thế kia". Đôi khi trong lòng con thấy mẹ đúng trong 1 vấn đề gì đó nhưng cách thức mẹ nói ra nghe cực kỳ ức chế, và chính điều đó chỉ gây cho con phản ứng muốn cãi lại mẹ hoặc làm ngược lại điều mẹ mong muốn. Rất ức chế ý.

- Tịu: Mẹ và anh Toe có thể nói bé lại được không. Nói to thế này con nhức hết cả đầu.

Mẹ và Toe vẫn chưa hết cơn điên, vẫn tiếp tục lời qua tiếng lại.

- Tịu: (hét lên rất to) Đúng rồi, quá ức chế, nói kiểu này quá ức chế, không thể chịu đựng được.

- Mẹ: Con cũng sắp đến tuổi cãi mẹ rồi đấy

- Tịu: Không bao giờ, rồi mẹ xem, con sẽ không bao giờ trải qua giai đoạn hâm như của anh Toe đâu. Con kệ mẹ, không thèm cãi nhau luôn. Quá ức chế ý

Hơ hơ, không hiểu ý con ranh con là dư lào, là nó khinh không thèm care những gì mình nói hay là nó ngoan ngoãn nghe theo mọi ý kiến của mình ý nhỉ.

Bà bô chắc phải thay đổi kế sách đối phó, không thể áp dụng cách xử 2 đứa giống nhau được 💪💪💪

Covid-19

2 con khỉ siêu to khổng lồ bị nhốt chuồng suốt 5-6 tuần nay, ăn uống ị đái học hành vui chơi thể dục thể thao...... tất thẩy đều.......... trong chuồng, mất hết cả khái niệm thứ ngày tháng năm, sắp sửa quên hết thầy cô bạn bè, thậm chí có khi quên luôn cả "tôi là ai" cũng nên 😆😆😆. Bà bô cũng rứa, cũng sắp phát điên, ngoài những mối lo chung giống toàn thể 500 anh chị em ngoài kia lại còn chất chứa thêm nỗi niềm riêng về cân nặng. Túm lại là sáng tối, nhằm lúc không có chồng con ở bên, rón rén nhẩy lên cân, rồi thì khẽ khàng bước xuống, lòng buồn tê tái....

- Mẹ: Toe ơi, mẹ đang chịu sức ép ghê gớm về việc làm sao để cả nhà ngon miệng, đủ dinh dưỡng, tăng đề kháng chống dịch. Ngày nào cũng nghĩ hôm nay ăn gì, xì chét vãi chưởng ý.

- Toe: Mẹ nấu gì con cũng thấy ngon

- Mẹ: Sao vẫn thấy thừa thức ăn, ngày nào cũng hỏi: hôm nay cả nhà muốn ăn gì, đứa nào cũng trả lời, ăn gì cũng được, thế rồi lại không thích, lại ế

- Toe: Vấn đề là mẹ nấu quá nhiều, đã từ lâu con không còn biết thế nào là cảm giác đói

- Mẹ: Chán vãi ý

- Toe: Mẹ, Gordon Ramsay nói, Cooking is Labour of Love. Mẹ chỉ cần có tình yêu với công việc nấu ăn, kỹ năng không còn là vấn đề, chưa kể, kỹ năng nấu ăn của mẹ hoàn toàn ổn, mẹ không cần lo lắng quá



Vô công rồi nghề, cứ hết quanh ra rồi lại quanh vào, ngủ đẫy tễ chán rồi anh nghĩ ra trò lôi toán trên mạng ra giải. Chả biết đây có phải là toán không, túm lại mẹ cứ thấy hình vẽ vuông tròn thì mẹ nghĩ là toán, mẹ nông nô cũng vô công rồi nghề, thỉnh thoảng lại lôi máy điện thoại ra chụp trộm Toe Tịu 💕💗💖

Mong sao cho dịch qua nhanh, chúng ta lại trở lại cuộc sống bình thường.... còn bao kế hoạch phía trước, bao nhiêu chương trình ăn chơi đú đởn năm nay phải tạm hold lại hết......  cứ dập dòm mãi thế này, buồn ghê lắm ý🙏🙏🙏

Thứ Tư, tháng 2 12, 2020

Cám Ơn Cuộc Đời

Hôm nay là ngày thật đặc biệt. Tâm trạng của mình đã nhẹ nhàng hơn nhiều, mặc dù luôn tâm niệm là không được chủ quan, liên tục phải để mắt và theo dõi, chặng đường trước mắt vẫn còn nhiều lo lắng nhưng, về cơ bản, ánh sáng đã chói chang ở phía cuối đường hầm....

2019 là năm tận cùng gian nan vất vả. Suốt từ sau Tết Nguyên đán đã quá trời lịch bịch các công việc mua bán sửa chữa cho thuê chuyển đổi nhà cửa, rồi việc học hành thi cử lên cấp III của Toe cũng chồng chất căng thẳng........ và kết thúc bằng đòn sấm sét, 24/10/2019, mẹ chính thức nhập viện K Tân Triều sau cả 1 năm lê lết từ 108 đến Bạch Mai rồi sang Sait Paul, hết đông y lại tây y, các thể loại chuẩn trị loạn cào cào châu chấu, lúc thì xương cốt, lúc thì thoát vị đĩa đệm, lúc thì u xơ lành tính..... Tất cả vẫn như 1 đám mây che phủ....... chẳng cái gì ra cái gì cả.... mọi nỗ lực nhưng bệnh tình vẫn mông lung....

Và, như là số phận, vào ngày 24/10/2019, bác sỹ K cơ sở Quán sứ dõng dạc tuyên bố với mình, mẹ K tử cung giai đoạn muộn (sau 2 phút khám lâm sàng, 1 xét nghiệm máu,  1 xét nghiệm phết dịch tử cung và 1 Xquang). 5h chiều cùng ngày mẹ là 1 trong những bệnh nhân cuối cùng chính thức nhập viện nội trú K cơ sở Tân Triều. Mình sẽ không bao giờ quên - 1 buổi chiều ảm đạm, đớn đau, rối trí, bấn loạn, tuyệt vọng, cuộc sống của mình và cả gia đình bước vào 1 cuộc chiến.

Trải qua 25 buổi xạ trị, 4 đợt truyền hoá chất, 3 liều trị áp sát, không đếm xuể biết bao đợt truyền kháng sinh, truyền đạm, truyền nước, kính thưa các thể loại tiêm truyền, các thể loại thuốc uống, thuốc bôi, giảm đau các thể loại... và,

Ngày hôm nay, 12/02/2020, chỉ số SCC của mẹ đã về 1.5 (mức an toàn của người không mắc bệnh) so với kết quả đo ban đầu ngày 24/10/2019 là 70. Các xét nghiệm chiếu chụp và khám lâm sàng đã cho kết quả tiến triển rất khả quan. Bệnh nhân K tử cung giai đoạn muộn 3B nay đã không cần thêm các biện pháp điều trị mà chỉ cần uống thuốc tại nhà và duy trì và tái khám theo định kỳ. Thật diệu kỳ làm sao 💖💖💖

Mọi việc diễn ra giống như 1 giấc mơ, với kịch bản ban đầu là ác mộng kinh hoàng nhưng kết thúc lại đẹp đẽ sáng tươi với bầu trời đầy nắng và mặt đất chỉ toàn hoa 🍓🍓🍓

Mẹ, con không chắc có thể toàn tâm toàn ý vâng theo lời mẹ mọi lúc mọi nơi, con không dám chắc mình có thể không cãi lại mẹ những lúc mình tranh luận mà bất đồng quan điểm, con có thể vẫn phải đâu đó không phải lúc nào cũng ở sát bên mẹ, không thể lúc nào cũng sẵn sàng tâm tình chia sẻ với mẹ mọi điều.... nhưng tình cảm của con sẽ luôn hướng về mẹ. Con sẽ thu xếp cuộc sống của mình 1 cách hợp lý để có thể ở bên mẹ nhiều nhất có thể. Mẹ sẽ không bao giờ bị bỏ rơi, sẽ luôn trong tầm kiểm soát, như 1 đứa trẻ luôn cần trong tầm nhìn, tầm quan sát của người lớn ý. Mẹ hãy nghị lực như mẹ đã từng trong thời gian vừa qua để chiến đấu giành lại cho mình cuộc sống chất lượng về thể chất và tinh thần. Cơn bạo bệnh này đã gây cho mẹ những đau đớn tột cùng về thể xác nhưng khi mình bước đầu khống chế được nó thì cuộc sống của mình sẽ bước sang 1 trang mới tích cực hơn, lạc quan hơn và đặc biệt là mình biết trân trọng và chăm sóc bản thân tốt hơn. Cuộc sống mới thật sự quí giá làm sao, mẹ ơi nhất định phải khoẻ mạnh nhé 💪💪💪. Với con, mẹ là ân là tình là nghĩa, là duyên lành gặp gỡ ngọt ngào nhất trong cuộc đời này, là người luôn bên con những lúc sóng gió, những giây phút khó khăn khi con sinh các cháu Toe và Tịu. Mẹ luôn thương yêu con và thương yêu chúng nó, chăm sóc chúng nó..... mẹ sống khoẻ mạnh với con cháu mẹ nhé, bấy nhiêu ân tình của mẹ, con cần thêm rất rất nhiều thời gian mới có thể trả hết 💖💖💖

Cuộc chiến này chưa kết thúc. Với bệnh nhân ung thư phải ngon lành cành đào sau 5 năm mới có thể được coi là khỏi bệnh. Tình trạng của mẹ hiện được đánh giá là mức ỔN ĐỊNH nhưng vẫn chưa chính thức được xuất viện và chưa thể coi là khoẻ mạnh hoàn toàn. Tác dụng phụ của quá trình hoá trị, xạ trị vẫn còn gây ảnh hưởng bất lợi tới nhiều chức năng hoạt động của cơ thể..... nhưng hẵng cứ bình tĩnh mẹ nhé, chữa ung thư là câu chuyện dài kỳ nhiều tập. Chúng ta sẽ cùng nhau từ từ tháo gỡ.

Trong suốt thời gian qua, gom góp nhặt nhạnh hóng hớt được nhiều thông tin liên quan tới căn bệnh ung thư từ rất nhiều nguồn khác nhau.... giữa 1 mớ hổ lốn khổng lồ, mình tự cô đọng được mấy điều nôm na như sau:

Ung thư là phản ứng của cơ thể trước những yếu tố bất lợi tác động, nó khiến 1 tế bào khoẻ mạnh, ngoan ngoãn trở nên bất trị, hung dữ, vô tổ chức và tàn phá. Các yếu tố này thì nhiều vô cùng nhưng mình tóm gọn và qui nó thành 3 nhóm chính:

1. Nhóm Nguyên nhân Tự thân (Chủ quan): Do di truyền, do bẩm sinh, do bệnh tật mắc phải, do suy giảm miễn dịch, rối loạn chức năng do tuổi già, do căng thẳng xì chét...

2. Nhóm Nguyên nhân bị nhiễm (Bị động): Cơ thể bị hấp thu, bị nhiễm nguồn độc từ môi trường, từ thức ăn, từ nước uống, từ thuốc men, các loại phóng xạ, vân vân và vân vân

3. Nhóm Nguyên nhân vận động: Lười vận động, hít thở nông nên tim gan phèo phổi, lục phủ ngũ tạng không được cấp khí đầy đủ.

Đối phó sao đây:

Lý tưởng nhất là, xác định cho được các nguyên nhân mắc bệnh để từ đó có biện pháp dự phòng hợp lý, kể cả tiêm phòng trong 1 số trường hợp. Dự phòng hiệu quả bằng cách căn cứ các "nguyên nhân" để từ đó "giảm thiểu" hoặc "làm ngược lại" các tác nhân. Check up định kỳ là vô cùng quan trọng. Tiến hành tầm soát thì nên thực hiện ở các cơ sở uy tín như viện K chẳng hạn. Kinh nghiệm cho thấy, xác định được K là cực kỳ khó đòi hỏi chuyên môn và kinh nghiệm của bác sỹ chuyên ngành. Thông thường K tiến triển vô cùng âm thầm, (có khi từ 5-7 năm đến cả chục năm) mà không hề có biểu hiện gì, cho tới khi có triệu chứng cụ thể thì bệnh đã ở giai đoạn muộn. Điều này rất đáng tiếc.

Khi đã khởi phát bệnh, ngay lập tức nhập viện để điều trị cấp theo tây y. Nghe ngóng hóng hớt tìm hiểu tham khảo thông tin từ các nguồn cũng quan trọng nhưng việc tuân thủ phác đồ điều trị của bác sỹ điều trị là điều tối quan trọng. Tinh thần của bệnh nhân, chế độ ăn uống đóng góp 1 phần quan trọng không kém đối với kết quả điều trị.

Kết thúc điều trị, việc thăm khám định kỳ cần được thực hiện nghiêm túc. Chế độ ăn uống ngủ nghỉ sinh hoạt và tinh thần của bệnh nhân vẫn phải tiếp tục trong tầm kiểm soát của người thân. Giai đoạn này bắt đầu phối hợp thêm các phương pháp đông y và thực phẩm chức năng để hỗ trợ và nâng cao sức đề kháng.

Cuối cùng, mình lại muốn nhấn mạnh,
Ung thư không phải là Toi nhưng sểnh ra 1 chút là có thể Toi ngay và luôn
Việc phát hiện bệnh ở những giai đoạn sớm hay muộn ảnh hưởng sâu sắc tới kết quả điều trị
ĐỀ KHÁNG là chìa khoá vàng giúp đẩy lùi bệnh tật trong mọi trường hợp, mọi loại bệnh tật kể cả bạo bệnh như ung thư

Mấy dòng cảm xúc được viết ra để nhắc nhớ bản thân, nhắc nhớ người thân và để đánh dấu ngày đặc biệt hôm nay, 1 ngày thật sự đặc biệt 💋💋💋 Xin cám ơn Cuộc Đời 💕💕💕