Thứ Năm, tháng 2 27, 2020

Covid-19

2 con khỉ siêu to khổng lồ bị nhốt chuồng suốt 5-6 tuần nay, ăn uống ị đái học hành vui chơi thể dục thể thao...... tất thẩy đều.......... trong chuồng, mất hết cả khái niệm thứ ngày tháng năm, sắp sửa quên hết thầy cô bạn bè, thậm chí có khi quên luôn cả "tôi là ai" cũng nên 😆😆😆. Bà bô cũng rứa, cũng sắp phát điên, ngoài những mối lo chung giống toàn thể 500 anh chị em ngoài kia lại còn chất chứa thêm nỗi niềm riêng về cân nặng. Túm lại là sáng tối, nhằm lúc không có chồng con ở bên, rón rén nhẩy lên cân, rồi thì khẽ khàng bước xuống, lòng buồn tê tái....

- Mẹ: Toe ơi, mẹ đang chịu sức ép ghê gớm về việc làm sao để cả nhà ngon miệng, đủ dinh dưỡng, tăng đề kháng chống dịch. Ngày nào cũng nghĩ hôm nay ăn gì, xì chét vãi chưởng ý.

- Toe: Mẹ nấu gì con cũng thấy ngon

- Mẹ: Sao vẫn thấy thừa thức ăn, ngày nào cũng hỏi: hôm nay cả nhà muốn ăn gì, đứa nào cũng trả lời, ăn gì cũng được, thế rồi lại không thích, lại ế

- Toe: Vấn đề là mẹ nấu quá nhiều, đã từ lâu con không còn biết thế nào là cảm giác đói

- Mẹ: Chán vãi ý

- Toe: Mẹ, Gordon Ramsay nói, Cooking is Labour of Love. Mẹ chỉ cần có tình yêu với công việc nấu ăn, kỹ năng không còn là vấn đề, chưa kể, kỹ năng nấu ăn của mẹ hoàn toàn ổn, mẹ không cần lo lắng quá



Vô công rồi nghề, cứ hết quanh ra rồi lại quanh vào, ngủ đẫy tễ chán rồi anh nghĩ ra trò lôi toán trên mạng ra giải. Chả biết đây có phải là toán không, túm lại mẹ cứ thấy hình vẽ vuông tròn thì mẹ nghĩ là toán, mẹ nông nô cũng vô công rồi nghề, thỉnh thoảng lại lôi máy điện thoại ra chụp trộm Toe Tịu 💕💗💖

Mong sao cho dịch qua nhanh, chúng ta lại trở lại cuộc sống bình thường.... còn bao kế hoạch phía trước, bao nhiêu chương trình ăn chơi đú đởn năm nay phải tạm hold lại hết......  cứ dập dòm mãi thế này, buồn ghê lắm ý🙏🙏🙏