Vượt qua "muôn vàn gian khó” trong mùa cô vít thứ hai, 2 con "lợn lai kinh tế" của mẹ cũng đã hoàn thành năm học và chính thức nghỉ hè........ vừa xoẳn đúng trước Quốc tế Thiếu nhi mồng một tháng sáu, chẳng thiệt thòi gì 😍😍😍
Thứ 7 họp phụ huynh cho em Tịu. Chủ nhật họp cho anh Toe. Tất cả đều online, thông suốt.......
Anh Toe, như thông lệ, vẫn luôn là ngoan, là chăm, là giỏi, là cán bộ có trách nhiệm và gương mẫu, là cô yêu, là bạn mến abcd (trộm vía 😜😜😜)...... nhưng em Tịu thì......... hâyza......chính xác "một kết cục đã được báo trước" ......
Mẹ Đính thường hay nói với em Tịu: "Nếu với thái độ học của con dư lày mà kết quả ngon lành cành đào thì mẹ xin bái phục kính nể con lắm lắm í"...... 6 năm trôi qua...... vẫn đều đều học sinh giỏi.........vênh vang lắm ........ nhưng may mắn chính thức dừng lại ở năm thứ 7.
Tịu ngồi kế bên hóng hớt theo dõi mẹ họp. Nghe chăm chú không sót thông tin nào.......thấy cô phân tích đánh giá tình hình, từng bạn, từng bạn, vô cùng chi tiết và xác đáng.... Tới mình....... kết quả là, dù điểm tổng kết chung tất cả các môn 8.5 vẫn không giúp Tịu đạt học sinh giỏi năm nay do cả 3 môn chính toán văn anh đều thiếu chút chút mới đủ 8.0. Vậy là......... ngậm ngùi đứng trong đội ngũ 5 bạn học sinh tiên tiến của lớp........... im thin thít, không dám ho he gì....😓😓😓
Kết thúc họp, đương nhiên, Tịu bị mẹ "đay nghiến" cho 1 hồi không thương tiếc..... rằng không có gì oan ức cả, rằng đấy là cái giá phải trả cho sự lười biếng và thiếu nghiêm túc trong suốt cả năm, rằng đây là 1 bài học "xương máu" cho mãi mãi về sau, rồi thì cơ hội để được tiếp tục theo học cấp 3 ở đây chắc chắn sẽ khó khăn hơn, rồi thì chuẩn bị tâm thế về trường công giống anh Toe vân vân và vân vân....... bố Tuấn loe ngoe bên ngoài thấy mẹ tưng bừng mắng nhiếc Tịu cũng xông vào "tát nước theo mưa"...... thế là Tịu đứng phắt dậy, chui vào toilet đóng cửa lại........ mấy phút vẫn không thấy ra............ mẹ mở cửa....... thì thấy nàng....... đang ngồi thu lu trên nắp bệ xí, tay khua khoắng nghịch vòi xịt với thái độ "không mấy thành khẩn"....... thấy mẹ thò đầu vào thì......... nước mắt lại tuôn rơi........ nom rất thảm cảnh......
Mẹ đã hạ hoả, lôi Tịu ra ngoài dỗ dành phân tích........ rằng Tịu thật ra cực thông minh nhanh nhẹn, rằng kết quả này là rất đáng tiếc vì chỉ thiếu chút xíu thôi.........và rằng con nên tự hào vì được theo học ở 1 ngôi trường chuyên nghiệp và công bằng, kết quả học tập thật sự phản ánh chính xác thực tế sự phấn đấu của mình trong năm qua, chỉ cần cố chút nữa, chút xíu nữa thôi là ổn....... Mẹ bảo rằng, trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng nên tự đứng trên đôi chân của mình........ nếu Tịu cần sự trợ giúp từ bố mẹ và anh thì con phải là người chủ động, bố mẹ và anh không thể cứu con, không thể chui vào đầu con để học thay con được........ nếu con gặp bài khó con có thể nhờ anh giảng giúp chứ không thể ỉ lại ngồi chờ anh kiểm tra từ đầu tới cuối như hồi cấp I được, nếu con đuối môn gì cần học thêm thì phải yêu cầu bố mẹ trợ giúp tìm lớp học thêm chẳng hạn..... rằng mẹ không muốn cắt toàn bộ ti vi, điện thoại và internet của con, mẹ muốn con tự giác và tự chịu trách nhiệm trước bản thân mình......... chuyện hôm nay đã là quá khứ. Con không thể thay đổi quá khứ...... nhưng có thể thay đổi bản thân để mọi việc tốt hơn trong tương lai...... để năm sau sẽ không phải trải qua tình trạng đáng tiếc này.......... mẹ nói rất dài và rất dai (theo đúng sở trường của mẹ) vẫn không làm Tịu thôi thổn thức........ tình huống lâm li bi đát tới mức bố lại phải xông vào ôm quắp vỗ về an ủi mà vẫn không thôi hic hic..... Mẹ đành phải chốt hạ: "Nếu con không phải là 1 người dũng cảm..... thì con không phải là con của mẹ"...... Tịu tịt luôn....... bừng tỉnh, nàng bảo với mẹ: "mẹ hãy đăng ký cho con học thêm ngay từ bây giờ, con muốn phục thù, con sẽ phải vượt qua sự sỉ nhục này"💪💪💪
Gớm để xem quyết tâm được mấy hơi....... chỉ vài tiếng sau đã lại thấy....... vui vẻ hát ca như chưa hề có chuyện gì xảy ra....... ôi, kể từ tuần này là thả ga ngủ nướng....... nhốt xích trong nhà cho tới khi...... có lệnh mới của chính phủ...... theo kế hoạch thì mẹ cho nghỉ toán văn đến hết tháng sáu, còn tiếng Anh thì đến tháng tám mới bắt đầu học lại.......cứ cơm ăn ba bữa, quần áo mặc cả ngày........... căng phết.....
Hà Nội gần tuần nay đều xấp xỉ bốn mươi độ, ve kêu inh ỏi, sáu giờ chiều nắng vẫn chói chang, hàng quán, công viên, xi nê, gội đầu đóng cửa ráo........ mẹ Đính nói với Tịu rằng, nếu đã là thành viên trong một "gia đình" thì chúng ta phải nâng đỡ và ở bên nhau trong những hoàn cảnh tồi tệ nhất. Điều đó còn quan trọng hơn là chia sẻ với nhau những điều vui vẻ, hạnh phúc........... mẹ nói loằng ngoằng rất chi là "phức tạp"....... thế mà....... nghe chừng Tịu cũng hiểu hiểu phết mới sợ...... em mỉm cười dịu dàng với mẹ bằng ánh mắt lấp lánh sự “biết ơn” ❤️❤️❤️
Hè đến rồi....... dù sao cũng chúc mừng các con........... nếu tình hình sáng sủa...... bố mẹ sẽ cố để các con được "đi máy bay" "ngủ khách sạn" một vài bữa trước khi bước vào năm học mới........ hy vọng là vậy 💙💚💛💜 "ước mong" xa xỉ vãi 😝😝😝
 |
| chụp CẬN MẸT "em hoa" không cậy nhờ tiểu xảo công nghệ hỗ trợ 😆😆😆 |
(khuyến cáo không áp dụng cho đối tượng các em gái già trung niên😂😂😂)
 |
| ngắm nhìn em chỉ ước gì mình biết làm thơ 💙💚💛💜 |
 |
| "của nhà trồng được" quí giá, nâng niu, trân trọng lắm cơ💖💖💖 |
 |
| hoa này mua online, xinh đẹp xịn xò, thơm nức nở nhưng gai chi chít, cắm xong lọ hoa đau hết cả tay💕💕💕 |
 |
| "Sen hồng một độ" |
 |
| "Cánh hoa tàn" |
 |
| Xấu gái cho giống mẹ 😝😝😝 thảo nào mẹ iu xế 💜💜💜 |