Thứ Năm, tháng 7 31, 2025

❤️In My Life❤️

1 trong những nỗi sợ thầm kín nhất của con người
Mất chính mình
Chúng ta luôn muốn giữ 1 bản sắc, 1 định danh, 1 hình ảnh rõ ràng để dựa vào 
Vì nếu không có "Tôi" thì còn gì để sống, còn gì để định hướng, còn gì để trở thành
Chính vì vậy
Khi nghe đến "Vô ngã"
"Tâm phản ứng" như thể bị đe doạ
Nó co lại, lo âu, đặt câu hỏi phản bác
Bởi vì sâu bên dưới, cái Tôi biết rằng
Nếu sự thật là không có Ta, thì nó không còn lý do để tồn tại 
Và đúng vậy
Khi cái Tôi tan thì cái "tưởng là mình" biến mất
Nhưng điều kỳ diệu là
Bạn không mất
Chỉ có cái ảo tưởng về bạn tan đi
Còn cái đang thật sự sống
Vẫn còn nguyên
Thậm chí
Sáng rõ hơn bao giờ hết
Cái còn lại sau Bản ngã không phải là 1 bản thể mới
Không phải là 1 "Siêu Tôi" tinh tế hơn
Mà là 1 sự hiện diện không tên gọi
Không hình tướng
Không thuộc về quá khứ
Không mang kỳ vọng tương lai
Nó không cần được bảo vệ
Không cần được chứng minh
Không cần ai đồng tình
Không cần ai thừa nhận
Chỉ là cái đang biết, lặng lẽ, bất động, không sở hữu gì cả
Khi cái Tôi không còn chen vào giữa Người và Đời
Mọi thứ trở nên trong suốt
Bạn nhìn ai đó mà không cần so sánh
Bạn nghe 1 câu chuyện mà không cần lên tiếng để phản bác
Bạn làm 1 việc mà không cần gắn tên "Tôi Làm"
Công việc vẫn diễn ra
Trách nhiệm vẫn tròn
Tình yêu vẫn hiện hữu
Nhưng không còn Người muốn điều khiển
Không còn Người chiếm hữu
 Không còn người kể lể
Trong trạng thái ấy
Hành động phát sinh như 1 phản hồi tự nhiên
Không đến từ Bản Ngã
Bạn không cần cố yêu thương
Không cần gắng tha thứ
Không cần diễn bình an
Tất cả chỉ là dòng chảy tự nhiên
Xuất phát từ nơi không còn người chảy
Nhiều người sợ rằng
Khi không còn Tôi
Cuộc sống sẽ trở nên nhạt nhoà, vô vị, vô nghĩa
Nhưng chính ngược lại
Khi "Cái Tôi" tan đi
Bạn mới thực sự thấy được vẻ đẹp đơn thuần của sự sống
1 cơn gió đi qua, bạn không còn nghĩ "Tôi thấy gió"
Chỉ là gió và sự hay biết
1 chiếc lá rơi, không còn ai ngắm "lá rơi"
Chỉ là khoảnh khắc "rơi" chạm tới tận cùng sự im lặng trong tim
Bạn ăn, không để thoả mãn bản thân, không để gán danh người biết ăn chánh niệm
Bạn chỉ ăn, vì cơ thể cần
Bạn thở, không để đạt định, không để kiểm soát tâm
Bạn chỉ thở, vì sự sống đang vận hành
Mọi thứ trở nên đơn giản mà sâu sắc
Không màu mè, nhưng tinh tế
Không cao siêu, nhưng thẳm sâu
Và điều lạ lùng là
Chính khi không còn "Cái Tôi"
Bạn mới thật sự là "Chính Mình"
Không phải bản ngã
Mà là cái nền không bi điều kiện hoá
Không bị dính bởi ký ức 
Không bị nhuộm bởi kỳ vọng
Không bị giới hạn bởi quan niệm
Tôi Phải Là Ai
Bạn trở về như đứa trẻ
Nhưng không ngây thơ
Bạn hành xử như người tỉnh táo
Nhưng không lạnh lùng
Bạn sống giữa đời
Nhưng không bị đời cuốn đi
Không ai còn đó để gồng mình
Và cũng không còn ai để cần được vỗ về
Chỉ còn sự hiện diện thầm lặng, nhưng rõ ràng đến từng nhịp thở.......
-St-


Lạc vào xứ sở "Hoa Vàng- Cỏ Xanh"
Vẫn là 
Nơi chào đón "Ánh Bình Minh Đầu tiên trên Đất liền" của Việt Nam
Mũi Điện đó
Điểm Cực Đông của Tổ Quốc với Cao Độ 83,5M
Nhưng
Từ Tháng 7/2025 không còn là Phú Yên
Chính thức sáp nhập và trở thành Đắk Lắk
Đắk Lắk Tây là Núi
Đắk Lắk Đông là Biển
Đẹp đẽ quá, Miền Trung Việt Nam 🌺🌺🌺 

Bà Bô cần chăm ngoan hơn nữa, quan sát tinh tế hơn nữa........... học phải đi đôi với hành........... chứ cứ như hiện tại là “chưa ổn”………. vữn còn cái thói bon chen/gato/phán xét này nọ lắm............. để đạt được tới "Cảnh giới Em Tịu" chắc phải mất thêm kha khá thời gian và tâm sức 😜😜😜😂😂😂

Cô ý thể hiện bài này theo cách cực kỳ dịu dàng và nữ tính 💖💖💖

Kho Báu/Trọng Hiếu

Từ nhiều năm nay........... toàn đón tuổi mới ở "1 nơi không phải là nhà"............... cơm hàng/cháo chợ/ngủ trọ......... gì gì cũng được........... miễn là chồng con luôn trong trạng thái "được nhìn thấy/sờ thấy" là quá đủ happy 💙💚💛💜 
Lương thực tập của cháu noá 5 chẹo/tháng........ nhà cửa đi lại ăn uống giải trí......... vữn còn dư xèng mua quà Takashimaya mang ra Phú Yên tặng mẹ......... thảo nào......... tháng này ông bô cứ nhắn tin xin tiền bà bô lia lịa.......... hẳn là "cứu nét" ông con 😂😂😂



Bài hát mới này của Trọng Hiếu nhạc hay quá……. Phát âm kiểu “vịt kìu” hơi lơ lớ 1 cách tự nhiên……. dễ thương ghê ❤️❤️❤️

Nhẩy đẹp quá mức cho phép 👌👌👌 Cả Trọng Hiếu và Quang Đăng bravo 👌👌👌

Thứ Tư, tháng 7 23, 2025

Air Supply/Goodbye

🌸Nhiều người đã kết hôn, lại nghĩ đến chuyện ly hôn
Người độc thân, thì lại mơ 1 mái ấm
Người chưa nổi tiếng, khát khao ánh hào quang
Còn người nổi tiếng, chỉ mong có được 1 góc nhỏ bình yên
Người trẻ muốn lớn thật nhanh
Người già lại ước có thể quay về ngày tháng tuổi đôi mươi
Người nghèo mong giầu sang
Còn người giầu thì chỉ mong tìm lại thời gian đã đánh mất khi mải miết kiếm tiền mà không tận hưởng cuộc sống

🌸Bạn thấy không

🌸Những gì thuộc về người khác
Luôn có vẻ đẹp đẽ hơn khi "nhìn từ xa"
Nhưng điều bạn đang có, cũng là giấc mơ của rất nhiều người

🌸Không ai có tất cả
Nhưng ai cũng có đủ điều kiện để Hạnh phúc
Chỉ cần bạn chậm lại 1 chút và đủ lặng để nhìn thật kỹ vào cuộc sống của chính mình

-St-


I can see the pain living in your eyes

And I know how hard you try

You deserve to have so much more

I can feel your heart and I sympathize

And I'll never criticize

All you've ever meant to my life 

I don't want to let you down

I don't want to lead you on

I don't want to hold you back

From where you might belong 

You would never ask me why

My heart is so disguised

I just can't live a lie anymore

I would rather hurt myself

Than to ever make you cry

There's nothing left to say but goodbye 

You deserve the chance at the kind of love

I'm not sure I'm worthy of 

Losing you is painful to me 

I don't want to let you down

I don't want to lead you on

I don't want to hold you back

From where you might belong 

You would never ask me why

My heart is so disguised

I just can't live a lie anymore

I would rather hurt myself

Than to ever make you cry

There's nothing left to say, but goodbye 

You would never ask me why

My heart is so disguised

I just can't live a lie anymore

I would rather hurt myself

Than to ever make you cry

There's nothing left to try

Though it's gonna hurt us both

There's no other way than to say goodbye

25/7 mới công chiếu chính thức.............. thế mà đã đăng ký xem trước từ hôm 19........... hôm 20 lại mò xem lại lần 2............ mặt mũi như "địa chủ được mùa"
Còn lôi kéo được thằng anh 22 tuổi cũng đến rạp từ đầu Sài gòn 😂😂😂 đấy, “hạnh phúc” chỉ cần bấy nhiêu thôi ❤️❤️❤️
Anh Chị bô cứ phức tạp hoá vấn đề lên làm chi 😝😝😝
Tự nguyện mời mẹ chụp ảnh cho mình, tự nguyện cười tươi….. không cần mẹ phải “đút lót” thêm bất kỳ gì 😂😂😂
2 quả U60 phải tháp tùng con em tới rạp xi nê......... mưa còn chưa tạnh hẳn nha............ muộn mất 5-7 phút............ rạp vẫn đầy khoảng 50% ghế, toàn bọn xì teen xì khói........ khổ thân anh chị già......... đã phải xem phim hoạt hình trẻ ranh.......... lại còn 4Dx hẳn hoi......... rung bần bật hết cả tim gan phèo phổi......... xì khói, lắc lư bùm chíu......... chịu không thấu............ bỗng nhiên thấy thằng Toe sao mà quan trọng thế..........😇😇😇
Cơn lốc kinh hoàng hôm 19/7........... trong chớp mắt..........mây đen ùn ùn kéo tới........... trời tối đen như mực............ giông gió thổi điên cuồng kéo theo mưa to xối xả......... ban công vướng lá khô bít đường thoát khiến nước ngập sâm sấp...........
Mẹ giỏi thế, chụp kiểu gì mà ảnh trông pha kè thế…… người thực tế không thon gọn dư lày đâu ❤️❤️❤️
Hình thức và Nội dung rất “không liên quan”😂😂😂
Cứ “theo đúng ý mình” thì rất vui vẻ 😂😂😂
Còn chưa tới tuổi xem phim 18+............. Có cần thiết phải "chững chạc" tới mức này không người đẹp.............. đi cùng mẹ......... trong thang máy đã có người thắc mắc: "là 2 mẹ con hay 2 chị em"................ tính seo đây “chai bia cổ rụt” kia 😝😝😝

Thứ Bảy, tháng 7 19, 2025

MỸ TÂM - TÌNH NHƯ LÁ BAY XA (ft. JIMMII NGUYỄN)


2 hôm nay thời tiết Hà Nội choáng vật, nóng ẩm điên loạn, người ngợm nhễ nhại như xông hơi…… thật kinh dị............ Dự báo Bão số 3.2025 Wipha đang tăng tốc đổ bộ Biển Đông, có xu hướng mạnh lên và gây ảnh hưởng tới Bắc Bộ Việt Nam trong mai kia............ Hôm qua bà Ngoại về nhà rồi.......... sợ gì bão 💖💖💖  
💙💚💛💜mình đã từng "dính nhau như sam" thế này cơ mờ............ giờ thì......... không cần mẹ.......... không cần ai cả.......... ô hay........ quay xe trở mặt nhanh rứa 💙💚💛💜
Cứ nhớ mày là tao lại rủ bạn Tuấn đi ăn phở gà 😂😂😂......... ấy thế mà........
Nhìn thấy tao
Mày hốt hoảng
Mày chán nản
Và rồi……. Mày té lẹ 😂😂😂
Xì căng đan của anh CEO và chị HR ngày 1 leo thang......... chỉ trong 1 ngày lan rộng "cấp độ toàn cầu".......... mới phát hiện ra, dân Mỹ cũng "nhiều chiện" chẳng kém gì dân ta.......... fun vãi.......... cộng đồng mạng cứ dí hoài dư lày.......... dự là hôn nhân của anh CEO khó mà giữ........... giả dụ chị vợ trong lòng còn le lói chút ý tứ muốn bỏ qua cho chồng vụ này thì cũng e ngại vì sợ "thiên hạ cười chê"............... chả có nhẽ bị chồng cắm sừng vì 1 con lởm khởm siêu xấu thế mà lại "không dám tiễn khách" ................ mất mặt chết đi được.............. ôi chao là sầu 😂😂😂 còn anh CEO, sau vụ này hẳn là rút ra được 1 sợi dây kinh nghiệm dài lòng thòng......... đã là "quan hệ kín" thì chỉ nên diễn ra ở "chỗ kín", mắc mớ gì lại dung dăng dung dẻ ôm ấp nhau nơi quang minh chính đại làm chi khiến cho mọi chuyện rối tinh rối mù lên thế này.......... phải chăng, "khi yêu" thì chả có ai tỉnh táo cả.......... hồn nhiên như em bé.............. thiệt là bất cẩn 😜😜😜
Bao h mới lại được "suy dinh dưỡng" dư lày 😓😓😓
Iu thương quí chiều của mẹ dạo này ngã vào đời xe cộ 1 cách "hơi quá đà"............. vũ trụ lập tức ra tín hiệu cảnh báo............. chuẩn bị tinh thần cưỡi con Evo Lite Neo 14 Chẹo của nhà Vin nha cưng, mẹ đang nghiên cứu nha, ngon bổ rẻ, cốp nhét đủ 2 mũ, làm xe ôm cho con Tịu luôn thể nha 😘😘😘

Thứ Ba, tháng 7 08, 2025

Tái Ông Mất Ngựa

Khi con trai tui tự chuẩn bị lunch box, cá chẽm áp chảo với khoai tây nghiền và các thứ ❤️❤️❤️ ui chao ơi là iu, con ngoan nhắm í, mẹ thương, mẹ thương ❤️❤️❤️
💜Khi con người rơi vào đáy vực sâu nhất, có lẽ vận may đang đến gần

Còn khi đang ở đỉnh cao may mắn, chưa biết chừng, xui xẻo đã bắt đầu lên đường💜

Tại vùng biên giới phương bắc có 1 ngôi làng nhỏ tên là Biên Hà Thôn

Ở đầu phía Đông làng có 1 lão mục dân hơn 60 tuổi

Ai cũng gọi ông là Tái Ông

Tái Ông sớm mất vợ, sống nương tựa cùng đứa con trai duy nhất tên là A Dũng

2 Cha con nuôi hơn chục con ngựa, trong đó, suất sắc nhất là 1 con tuấn mã màu đỏ sậm tên Truy Phong

Vóc dáng cân đối, 4 vó như bay, xứng danh Hán mã vùng biên

1 chiều xuân nọ, bầu trời bỗng đen kịt mây mù, gió lớn cuốn cát sỏi gào thét

2 cha con Tái Ông vội vã lùa đàn ngựa về chuồng

Nhưng khi đến nơi thì phát hiện Truy Phong đã thoát dây cương từ lúc nào, mất hút giữa cơn bão cát

Gió ngừng, 3 ngày trôi qua, A Dũng ngày nào cũng cưỡi ngựa đi tìm

Nhưng ngay cả 1 sợi lông của Truy Phong cũng chẳng thấy

Người trong làng nghe chuyện kéo đến an ủi

"Tái Ông ơi, tiếc thật, con ngựa quí như thế mà mất rồi"

Trước sự đồng cảm của mọi người, Tái Ông chỉ vuốt chòm râu hoa râm mỉm cười

"Mất ngựa chưa chắc đã là chuyện xấu, mà được ngựa cũng chưa chắc là chuyện tốt, sự đời khó đoán lắm thay"

Mọi người đưa mắt nhìn nhau đều thấy ông lão này thật kỳ quặc

Mất con ngựa quí như vậy mà còn nói không phải chuyện xấu

..........

Chớp mắt đã vào giữa hè 

1 sáng sớm A Dũng đang quét sân thì bỗng nghe thấy tiếng hí quen vọng lại từ xa

Cậu quăng chổi, chạy ra ngoài cổng thì thấy Truy Phong đang đẫn theo cả 1 đàn ngựa hoang từ sườn núi lao xuống

Bụi bay mịt mù

Đàn ngựa ước chừng 7-8 con đều bám theo sau Truy Phong

"Cha ơi, Truy Phong về rồi, nó còn dẫn theo cả bày ngựa hoang nữa"

Tái Ông nghe tiếng, bước ra sân, thoáng ngạc nhiên, nhưng lại nhanh chóng trở lại bình thản

Truy Phong chạy đến bên A Dũng thân thiết dụi đầu vào vai cậu

Như thể đang kể nỗi nhớ nhung sau bao ngày xa cách

Tin vui lan khắp thôn 

Dân làng kéo nhau đến xem 

"Trời ơi, đúng là ông có phúc lớn, không chỉ Truy Phong trở về mà còn lời được cả đàn ngựa hoang, phen này nhà ông phát tài rồi"

Tái Ông nhìn con trai và dân làng hân hoan khẽ thở dài

"Được đàn ngựa chưa chắc đã là chuyện tốt, mất đàn ngựa cũng chưa hẳn là chuyện xấu, sự đời vốn chẳng thể nói trước điều gì"

Mọi người lại đưa mắt nhìn nhau

Càng thấy ông lão này quái gở

Được cả bầy ngựa mà vẫn bảo chưa chắc tốt

...............

Mùa Thu tới

Cỏ mỡ, ngựa béo

A Dũng mỗi ngày bận rộn huấn luyện đám ngựa hoang

Trong đó, 1 con ngựa đen cực kỳ dữ dằn, khó thuần phục

1 hôm A Dũng cưỡi thử

Ban đầu mọi chuyện suôn sẻ

Ai ngờ vừa chạy được 1 đoạn thì con ngựa bất ngờ tung vó hất cậu ngã văng xuống đất

Rắc, tiếng xương gẫy vang lên rợn người 

Chân phải của A Dũng vặn vẹo

Mặt cậu tái mét

Mồ hôi vã như tắm

Dân làng hốt hoảng đưa cậu về nhà

Mời thầy thuốc đến xem 

Kết quả, xương chân gãy nghiêm trọng

Dù có lành cũng sẽ để lại tật vĩnh viễn 

"Trời ơi, đang thanh niên trai tráng mà thành què, sau này lấy vợ sao được"

Trước tiếng thở than của mọi người 

Tái Ông vẫn lặng lẽ ngồi bên giường con trai bình thản nói

"Gãy chân chưa hẳn là chuyện xấu, lành chân cũng chưa chắc là chuyện tốt, sự đời vốn khó lường"

Mọi người đã quen với cách nói lạ đời của ông

Chỉ nghĩ ông quá đau buồn, nên nói năng lẩm cẩm

...............

Mùa Đông lạnh giá đến gần

Biên ải căng thẳng

Triều đình cử quan quân đến tuyển binh tại Biên Hà thôn

Trong danh sách 20 thanh niên tráng kiện bị gọi tên

Chỉ có A Dũng nhờ bị thương mà được miễn

...................

Mùa Xuân năm sau 

Chiến sự khốc liệt

Tin dữ chuyển về

20 người trong danh sách nhập ngũ có 18 người tử trận, 2 người còn lại bị thương tàn tật

Cả thôn Biên Hà chìm trong tang thương và nước mắt

........................

1 chiều tà, A Dũng chống gậy cùng cha đứng trên sườn đồi nhỏ đầu thôn, ngắm hoàng hôn rơi dần xuống dãy núi xa xa

"Cha ơi, con hiểu rồi

Truy Phong bỏ đi lại mang cả đàn ngựa 

Con gẫy chân nên chân nên tránh được chiến trường

Đúng là Hoạ - Phúc đi liền

Khó mà phân định"

Tái Ông lặng lẽ nhìn đường chân trời, ánh mắt sâu xa

"Đời người như ván cờ, phải nhìn xa 3 bước 

Phúc của hôm nay, có thể là Hoạ của ngày mai

Hoạ của hôm nay, cũng có thể là Phúc của ngày sau

Điều quan trọng nhất là giữ được tâm bình thản

Đừng vì điều Phúc mà quá vui

Đừng vì gặp Hoạ mà tuyệt vọng"

A Dũng cúi đầu thật sâu khắc ghi lời cha dạy vào lòng

............................

Từ đó, trong Thôn Biên Hà lưu truyền trí tuệ của Tái Ông 

Người dân dần học được cách sống bình thản

Đối diện với thăng trầm cuộc đời 

Hiểu được đạo lý

Trong Phúc có Hoạ - Trong Hoạ có Phúc

Câu chuyện của Tái Ông là minh chứng sinh động cho trí tuệ biện chứng "Hoạ - Phúc tương sinh"

Trong xã hội hiện đại, tư tưởng ấy vẫn mang giá trị thực tiễn sâu sắc

Chúng ta thường rơi vào cái bẫy "Được thì Vui, Mất thì Buồn"

Như thăng chức thì mừng rỡ tột độ

Ốm đau thì tuyệt vọng không lối thoát

Nhưng Tái Ông nhắc nhở

Bất kỳ sự việc nào cũng có 2 mặt 

Hoạ có thể là bước ngoặt - Phúc có thể là hiểm hoạ ngầm

Đây không phải là lối nghĩ tiêu cực hay buông xuôi

Mà là 1 nhận thức cao hơn 

Trong công việc, 1 thất bại có thể dẫn bạn đến con đường phù hợp hơn 

Trong tình cảm, 1 chia ly có thể nhường chỗ cho chân tình đích thực

Khi ta học được cách nhìn đời bằng đôi mắt của Tái Ông 

Ta sẽ "Tỉnh táo trong thuận cảnh - Kiên cường giữa nghịch cảnh"

Và sống được với tâm thế 

"Không vui quá vì Được - Không buồn sâu vì Mất"

Đó có lẽ chính là món quà tinh thần quí giá nhất mà cổ nhân để lại cho chúng ta

-St-   

00:13 - 2 hôm nữa là rằm Tháng 6 💕💕💕
Khủng long đang miệt mài/vui vẻ với công việc nước rút, đang khuân, đang vác, đang miệng nói, tay làm, chân chạy.......... ngơi ngơi 1 ngày tranh thủ ghé qua bệnh viện làm check-up sau nhiều lần trì hoãn............ bác sỹ giữ tịt lại.............. thế là mất toi 5 ngày............. tự dưng trở thành bệnh nhân bất đắc dĩ........... bác sỹ bảo "nguy hiểm quá"............ bệnh nhân tuy láo nháo nhưng rồi cũng ngoan ngoãn vâng lời "chịu chữa bệnh"............. đêm Hà Nội sao thật bình yên 💖💖💖
Chụp cho anh bức ảnh 1.85.......... anh đang làm việc nha 🐒🐒🐒
WFH (Work from Hospital)
Mùa xuân năm ấy, tiết trời ẩm ướt, buồn bã, mình từng nghĩ, cưới người đàn ông này sao mà chán thế......... xuân qua, hạ tới, trời xanh, mây trắng, nắng chan hoà, khắp chốn lanh lảnh tiếng ve, mình thấy tâm trạng up up hẳn lên, yêu đời, yêu người và tiện thể yêu luôn lại người đàn ông này................ rồi thu lại tới, thu buồn hắt hiu kéo tậm trạng mình buồn theo.......... héo hắt, chán đời.......... mình chán lây cả người đàn ông luôn ở bên cạnh............. thoắt cái chớp mắt.......... mùa đông lạnh lẽo lại tới, 5h chiều trời đã sập xuống như thể 7h tối............. thay vì "chả thiết gì đời" mình bỗng cảm thấy cô đơn, lạnh lẽo, mình thiết có ai đó ở bên, người mang lại cảm giác ấm áp bình an trở lại.......... lập tức mình quay xe, thấy người đàn ông luôn ở bên này sao cần thiết đến thế 😜😜😜 thấm thoắt thời gian trôi............. 23 năm trôi qua kể từ mùa xuân năm ấy, năm nào cũng vậy........ cảm xúc của mình up down theo sự chuyển mùa của tự nhiên, theo nhiệt độ của thời tiết............. chao đảo như tầu lượn trên không............. bất luận tất thảy xảy ra............ bất luận sự quay cuồng của vòng cảm xúc trong mình............. mọi việc vẫn diễn ra như thế............ lâu dần nó thành thói quen, thành mãn tính............. để rồi......... không tính toán, mớ cảm xúc hỗn loạn ngày nào, nay dần chuyển sang 1 trạng thái mới - trạng thái "không gì cả"........... không ước ao, không khát khao, không mong chờ, không kỳ vọng, không oán trách, không đòi hỏi, không dỗi hờn............... cảm giác này hay nha, thật diệu kỳ......... ung dung, tự tại, sâu sắc từ bên trong............ như kiểu........... được rơi vào 1 cảnh giới nào đó.............. siêu siêu tự do............ không diễn tả thành lời............. chỉ thấy nó "phê" dã man 💗💗💗 P.S. Chị mẹ vừa được "sổng chuồng" khỏi bác sỹ, sướng quá nên hơi ẩm IC, nói năng linh tinh, không đúng sự thật 😝😝😝 Kể từ mai recovered hoàn toàn, sẽ quay lại routine như mọi ngày, sẽ ăn nói chỉn chu và chỉ nói những điều hoàn toàn là "sự thật"........... life is gud 😂😂😂😘😘😘
Mẻ rau này vắng Toe, 3 người ngắc ngoải ăn chẳng hết 😍😍😍
Đây, vừa hái từ vườn đây............. chán rồi, lớn chậm lại cái nha tụi bây 😘😘😘