Tối Thứ 4 mẹ có 3 cuốc đưa rước Toe Tịu. 7h tối gặp Toe ở cổng trường, rất vui vẻ, rất hớn hở:
- Mẹ: Tình hình có gì vui vẻ thế con?
- Toe: Dạ không có gì, mọi việc diễn ra bình thường
- Mẹ: Mẹ đã in bài cho con, con xem có cần điều chỉnh gì không để mẹ bổ sung không thì người ta đóng cửa hàng mất. Thế con bị loại không được đi thi quận rồi à?
- Toe: Sao mẹ biết..... gớm nhẹ cả người
- Mẹ: Cái gì mà mẹ chả biết, cô nhắn tin cho mẹ rồi, sao nào..... con nhẹ cả người vì không phải đi thi à
- Toe: Vâng, con chẳng thích đi thi toán vì bao nhiêu lần thi có được giải gì đâu
- Mẹ: Con hay thật, thế con muốn gì
- Toe: Mẹ, ngay từ đầu con đã nói là thi toán rất cạnh tranh mà, con không thể có giải được đâu vì quá nhiều đứa đăng ký toán....... nhưng mẹ yên tâm, sang năm nếu có lý và hoá chắc chắn con sẽ đăng ký và quyết tâm có giải. Con đang rất hào hứng với lý và hoá. Tất nhiên, toán cũng quan trọng, con biết, con sẽ cố để học chắc toán ở lớp nhưng con thấy chẳng cần phải đi thi
- Mẹ: Con có chắc là con ok với lý và hoá không vì mẹ e mỗi lúc con lại nghĩ ra con thích 1 thứ và cuối cùng thì chẳng thứ nào ra thứ nào cả. Còn tất nhiên, nếu con không thật sự tự tin khi đi thi toán thì mẹ cũng không có ý kiến gì chỉ có điều con nhớ, dù con có thi gì đi chăng nữa thì toán vẫn là môn bắt buộc quan trọng
- Toe: Con biết rồi, con bảo với mẹ là con biết toán quan trọng. Hiện điểm trên lớp của con tính đến thời điểm này vẫn là 9,5 cơ mà
- Mẹ: Thôi đi anh, anh có biết học kỳ 1 anh mấy phẩy không. Lo mà gỡ đi, cứ chủ quan rồi mấy hôm nữa lại có vấn đề cho mà xem
- Toe: Mẹ ơi, con đang rất hào hứng với lý và hoá. Con nghĩ mình cũng có thể học tốt cả địa nữa. Con đang rất quan tâm đến 1 số địa hình khu vực Nam Mỹ. Con có thể nhớ và thuộc làu bài rất nhanh mà chẳng mất nhiều thời gian. Con nghĩ cũng có thể mình sẽ thi địa giống như anh TT.
Gớm, đến sợ anh luôn, anh cứ quay như compa làm mẹ phát hãi. Cách đây 2 năm anh viết tâm thư ngỏ ý muốn bố mẹ ủng hộ anh đi theo con đường bồi bàn bếp núc.... từ bé đến giờ anh thay đổi sở thích liên tùng tục..... tóm lại vẫn chưa dự được là anh có thiên hướng gì..... chẳng nhẽ lại cho anh đi check gene code hoặc là nương nhờ thầy bói bốc thuốc??? ..... thôi thì bố mẹ cứ là lựa theo anh thôi, lo cho anh ăn học còn anh có nên cơm cháo gì không còn do cái phúc phận của anh. Làm gì cũng được, làm gì cũng tốt, miễn là anh có đam mê, có trách nhiệm. Bố mẹ chỉ có thể nuôi anh, hướng anh làm con người - 1 con người khoẻ mạnh và lương thiện đã cứ là toát hết cả mồ hôi hột roài :)
Thứ Năm, tháng 2 16, 2017
the world is not fair
Bố công tác vắng nhà, đến giờ học buổi tối, Tịu vác cái bàn nhựa xanh vào phòng bố mẹ, đặt ngay sát trước màn hình tivi và eo éo gọi anh Toe:
- Tịu: Anh Toe ơi sang đây mà học này (tất nhiên, khi bố ở nhà thì đố dám bố láo bố toét như thế)
- Toe: (đủng đỉnh mang vở và bút sang ngồi vào bàn xanh, tìm điều khiển, mở tivi) Mẹ ơi, xem này, tv đang phát lễ trao giải Grammy lần thứ 59 này
- Tịu: Mở đèn ngủ đầu giường bố mẹ, lấy ipad, mở Thám tử Conan, đặt trước mặt và bắt đầu ....... "học"
- Mẹ: Các con học hành tài tử nhỉ, hay nhỉ...... à mà đây có phải là Keith Urban không nhỉ, trông khác quá, trẻ quá mẹ nhận không ra
- Toe: Đúng rồi sao mẹ biết, Keith Urban hát với Carrie Underwood, mẹ cũng biết nhiều phết nhỉ
- Mẹ: Mẹ biết đầy thứ, nhiều hơn là con nghĩ đấy. Đây là chồng của Nicole Kidman
- Toe: Là ai, Nicole Kidman ý
- Mẹ: Diễn viên nổi tiếng
- Toe: Ở phim nào ạ
- Mẹ: Nhiều, Cối xay gió đỏ chẳng hạn
- Toe: (Nhún vai lè lưỡi) Con không biết
- Mẹ: Thế nào, thế túm lại là bây giờ định xem Grammy hay là định học bài đây, con vừa xem vừa học thế này con nghĩ là con sẽ nghĩ ra bài được à, bài khó quá đúng không
- Toe: (Cầm vở và bút đứng dậy, rồi nằm vật ra giường, nghĩ ngợi trong khoảng 3 phút.....) Bài quá khó, chẳng nghĩ ra
- Mẹ: Thế bây giờ phải làm sao
- Toe: (thở dài sườn sượt) Chả biết làm sao bây giờ
Nói rồi đứng phắt dậy
- Toe: Mẹ ơi, con thật không hiểu nổi tại sao mình cứ phải học bài nhiều thế nhỉ. Thực tế Mỹ là 1 quốc gia nổi tiếng trên thế giới về giầu có và văn minh hiện đại và trẻ con thì không cần phải học nhiều hoặc học chỉ như chơi thôi nhưng ngược lại trẻ con Việt Nam thì suốt ngày học học, học sáng học tối mà vẫn dốt, chẳng được tích sự gì và lớn lên thì vẫn nghèo.
- Mẹ: Rất tiếc con không phải là công dân Mỹ. Con là công dân Việt Nam. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Cũng có thể nếu con là công dân Mỹ hoặc 1 số nước Châu Âu giầu có khác con không cần phải học nhiều đến thế vì xã hội của họ đã ổn định sẵn từ hàng trăm năm nay. Của cải rất nhiều, môi trường tốt, tài nguyên thiên nhiên phong phú nên họ có quyền hưởng những ưu đãi đó. Tuy nhiên cũng có những quốc gia không có những may mắn đó nên buộc người dân phải nỗ lực rất nhiều. Ví dụ như Hàn Quốc và Nhật Bản chẳng hạn. Họ phải làm việc gấp nhiều nhiều lần mình mới có được cuộc sống như mong muốn. Hiện tại trên thế giới nhiều nước còn đang khổ sở, chiến tranh loạn lạc, dân người ta phải học tập lao động khổ sai mà còn chẳng có gì mà ăn. Vậy nên không nên so sánh. Cứ làm tốt việc của mình đi. The world is not fair và phải tập chấp nhận điều đó đi, đừng thắc mắc.
- Toe: Có 1 khảo sát bên Mỹ cho thấy 90% số người được hỏi không thể giải được 1 bài toán lớp 1 dễ kinh người. Đây thật sự là điều gây bất ngờ nhưng đó lại là sự thật
- Mẹ: Thông tin ở đâu thế
- Toe: Các bạn đọc trên mạng và kể cho con, thật thế đấy
- Tịu: (the thé chêm vào): Nếu anh mà học dốt thì khi lớn lên anh sẽ chẳng có gì để mà ăn cả (nói rồi lại cắm mắt vào ipad)
Rõ khổ, em Tịu chưa bao giờ bị bỏ đói nhưng rất có vẻ bị ám ảnh chuyện "không có gì để ăn"......
Tối 3 mẹ con được ngủ chung cùng nhau. Mẹ hơi sụt sịt nên bảo Tịu tránh xa mẹ ra kẻo lây
- Tịu: Mình cô đơn quá, chẳng ai ôm ấp mình gì cả. Anh Toe ơi, mẹ không ôm em, anh quay sang đây ôm em 1 tí đi nào
- Toe: Không quay lại nhưng cũng khều tay với sang em vỗ vỗ vài cái rất vô cảm
- Tịu: Mẹ ơi, thôi mẹ ôm con đi. Anh Toe ôm con chẳng "sâu sắc" gì cả. Con chấp nhận lây ốm cũng được
- Mẹ: Haiz.......




- Tịu: Anh Toe ơi sang đây mà học này (tất nhiên, khi bố ở nhà thì đố dám bố láo bố toét như thế)
- Toe: (đủng đỉnh mang vở và bút sang ngồi vào bàn xanh, tìm điều khiển, mở tivi) Mẹ ơi, xem này, tv đang phát lễ trao giải Grammy lần thứ 59 này
- Tịu: Mở đèn ngủ đầu giường bố mẹ, lấy ipad, mở Thám tử Conan, đặt trước mặt và bắt đầu ....... "học"
- Mẹ: Các con học hành tài tử nhỉ, hay nhỉ...... à mà đây có phải là Keith Urban không nhỉ, trông khác quá, trẻ quá mẹ nhận không ra
- Toe: Đúng rồi sao mẹ biết, Keith Urban hát với Carrie Underwood, mẹ cũng biết nhiều phết nhỉ
- Mẹ: Mẹ biết đầy thứ, nhiều hơn là con nghĩ đấy. Đây là chồng của Nicole Kidman
- Toe: Là ai, Nicole Kidman ý
- Mẹ: Diễn viên nổi tiếng
- Toe: Ở phim nào ạ
- Mẹ: Nhiều, Cối xay gió đỏ chẳng hạn
- Toe: (Nhún vai lè lưỡi) Con không biết
- Mẹ: Thế nào, thế túm lại là bây giờ định xem Grammy hay là định học bài đây, con vừa xem vừa học thế này con nghĩ là con sẽ nghĩ ra bài được à, bài khó quá đúng không
- Toe: (Cầm vở và bút đứng dậy, rồi nằm vật ra giường, nghĩ ngợi trong khoảng 3 phút.....) Bài quá khó, chẳng nghĩ ra
- Mẹ: Thế bây giờ phải làm sao
- Toe: (thở dài sườn sượt) Chả biết làm sao bây giờ
Nói rồi đứng phắt dậy
- Toe: Mẹ ơi, con thật không hiểu nổi tại sao mình cứ phải học bài nhiều thế nhỉ. Thực tế Mỹ là 1 quốc gia nổi tiếng trên thế giới về giầu có và văn minh hiện đại và trẻ con thì không cần phải học nhiều hoặc học chỉ như chơi thôi nhưng ngược lại trẻ con Việt Nam thì suốt ngày học học, học sáng học tối mà vẫn dốt, chẳng được tích sự gì và lớn lên thì vẫn nghèo.
- Mẹ: Rất tiếc con không phải là công dân Mỹ. Con là công dân Việt Nam. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Cũng có thể nếu con là công dân Mỹ hoặc 1 số nước Châu Âu giầu có khác con không cần phải học nhiều đến thế vì xã hội của họ đã ổn định sẵn từ hàng trăm năm nay. Của cải rất nhiều, môi trường tốt, tài nguyên thiên nhiên phong phú nên họ có quyền hưởng những ưu đãi đó. Tuy nhiên cũng có những quốc gia không có những may mắn đó nên buộc người dân phải nỗ lực rất nhiều. Ví dụ như Hàn Quốc và Nhật Bản chẳng hạn. Họ phải làm việc gấp nhiều nhiều lần mình mới có được cuộc sống như mong muốn. Hiện tại trên thế giới nhiều nước còn đang khổ sở, chiến tranh loạn lạc, dân người ta phải học tập lao động khổ sai mà còn chẳng có gì mà ăn. Vậy nên không nên so sánh. Cứ làm tốt việc của mình đi. The world is not fair và phải tập chấp nhận điều đó đi, đừng thắc mắc.
- Toe: Có 1 khảo sát bên Mỹ cho thấy 90% số người được hỏi không thể giải được 1 bài toán lớp 1 dễ kinh người. Đây thật sự là điều gây bất ngờ nhưng đó lại là sự thật
- Mẹ: Thông tin ở đâu thế
- Toe: Các bạn đọc trên mạng và kể cho con, thật thế đấy
- Tịu: (the thé chêm vào): Nếu anh mà học dốt thì khi lớn lên anh sẽ chẳng có gì để mà ăn cả (nói rồi lại cắm mắt vào ipad)
Rõ khổ, em Tịu chưa bao giờ bị bỏ đói nhưng rất có vẻ bị ám ảnh chuyện "không có gì để ăn"......
Tối 3 mẹ con được ngủ chung cùng nhau. Mẹ hơi sụt sịt nên bảo Tịu tránh xa mẹ ra kẻo lây
- Tịu: Mình cô đơn quá, chẳng ai ôm ấp mình gì cả. Anh Toe ơi, mẹ không ôm em, anh quay sang đây ôm em 1 tí đi nào
- Toe: Không quay lại nhưng cũng khều tay với sang em vỗ vỗ vài cái rất vô cảm
- Tịu: Mẹ ơi, thôi mẹ ôm con đi. Anh Toe ôm con chẳng "sâu sắc" gì cả. Con chấp nhận lây ốm cũng được
- Mẹ: Haiz.......
Thứ Hai, tháng 2 13, 2017
Nội trợ đảm đang
Nội trợ đảm đang của mẹ đây. Rằm tháng Giêng 2 mẹ con làm cỗ chay thắp hương mời các Cụ. Tịu rất nhanh nhẹn và vui vẻ. Lúc rán đậu cứ lanh chanh đòi làm bằng được dù mẹ đã cảnh báo là nguy hiểm cho đến khi bị dầu bắn vào tay mới sợ quá trả lại mẹ. Đến tiết mục rán khoai lang mẹ mới cho làm, nàng thích lắm, lật lên lật xuống rồi điều khiển bếp tăng giảm rất chuyên nghiệp...... thế rồi, nhoằng vài phút, mẹ quay lại đã thấy thế này đây
Tịu rất hậm hực, mặt cứ sưng vù lên như ong đốt vì lần đầu tiên nấu bếp lại có kết quả không mong muốn mặc dù đã được bố khen động viên và cố chọn ra vài miếng ít cháy hơn để thưởng thức. Phải đợi đến lúc thắp hương mẹ xin lỗi các Cụ rằng: "Thưa các Cụ, xin các Cụ tha lỗi cho cháu Tịu, tuy cháu rán khoai lang bị cháy nhưng thái độ cháu rất ngoan, cháu đã vui vẻ giúp đỡ mẹ rất nhiều việc ví dụ như đi mua đường để nấu xôi gấc ạ". Nàng mới lại nhoẻn miệng cười và bảo mẹ: "mà con còn mua đường cho mẹ bằng tiền tiết kiệm trong ví của con đấy nhé, con không hề lấy tiền của mẹ đâu"
Đây nhé, cỗ chay chính hiệu, hoàn toàn chay chứ không hề chay giả mặn đâu nhá :)
Múa - Võ
Tối qua đến giờ lên chuồng tự dưng thấy mợ mở ipad ra nhảy múa điên cuồng quanh giường...... body thì lăn nhanh hơn đi, đã thế mặt mũi lại còn rất chi là tâm trạng, vênh vênh kiêu kỳ trông buồn cười cực kỳ
- Toe: Ồi, em múa được Hồ Thiên Nga cơ à, xịn thế
- Mẹ: Hè này Tịu học ba lê nhé, con múa rồi mẹ tìm bản nhạc cho anh Toe tập. Anh Toe sẽ đàn, con múa còn mẹ thì quay film, con mang giầy múa về nhà cho xịn nhé..... hay lắm đấy
- Toe: Không được đâu, Hồ Thiên Nga là bài múa khó nhất đấy, em Tịu không múa được đâu
- Tịu: Không, con không học ba lê đâu, con muốn học võ
- Mẹ: Học ba lê để có dáng đẹp, lưng con gù lắm
- Tịu: Con không thích dáng đẹp, con thích bụng to giống mẹ
- Mẹ: Con gái học múa thì phù hợp hơn, nữ tính, dịu dàng, nhẹ nhàng
- Tịu: Con không cần nữ tính, con là cá tính, dịu dàng làm gì, con học Vovinam
- Mẹ: Bọn con trai tốt nó thường thích các cô gái dịu dàng dễ thương nhé
- Tịu: Thế toàn bọn con trai đểu thì sao mẹ, con phải học võ để tự bảo vệ mình, con muốn giỏi võ để có thể bắt đạn bằng tay hoặc là chặt kiếm bằng tay
- Mẹ: Khi con là một cô gái chuẩn mực thì khả năng con kết bạn với một đứa con trai tốt sẽ cao hơn. Bọn con trai tốt thường sẽ giỏi giang, mạnh mẽ có thể bảo vệ con. Con gái thông thường sẽ dịu dàng, nhẹ nhàng, nữ tính thì sẽ ok hơn
- Tịu: Thôi, vì con yêu mẹ nên con sẽ theo ý mẹ. Hè này con sẽ học múa theo ý mẹ nhưng đến hè sang năm lại quay lại học võ đấy nhé. Con vừa múa đau hết cả chân đây này
- Mẹ: Haiz........ nẫu mợ lắm, thích võ thì võ, sao phải xoắn hầy...... mà cũng nẫu cả cái mề gà bu luôn.... bu chẳng biết múa cũng chẳng biết võ, bụng lại còn to mà còn cứ bày đặt chuẩn nọ chuẩn kia cho sang mồm .......ặc......







- Toe: Ồi, em múa được Hồ Thiên Nga cơ à, xịn thế
- Mẹ: Hè này Tịu học ba lê nhé, con múa rồi mẹ tìm bản nhạc cho anh Toe tập. Anh Toe sẽ đàn, con múa còn mẹ thì quay film, con mang giầy múa về nhà cho xịn nhé..... hay lắm đấy
- Toe: Không được đâu, Hồ Thiên Nga là bài múa khó nhất đấy, em Tịu không múa được đâu
- Tịu: Không, con không học ba lê đâu, con muốn học võ
- Mẹ: Học ba lê để có dáng đẹp, lưng con gù lắm
- Tịu: Con không thích dáng đẹp, con thích bụng to giống mẹ
- Mẹ: Con gái học múa thì phù hợp hơn, nữ tính, dịu dàng, nhẹ nhàng
- Tịu: Con không cần nữ tính, con là cá tính, dịu dàng làm gì, con học Vovinam
- Mẹ: Bọn con trai tốt nó thường thích các cô gái dịu dàng dễ thương nhé
- Tịu: Thế toàn bọn con trai đểu thì sao mẹ, con phải học võ để tự bảo vệ mình, con muốn giỏi võ để có thể bắt đạn bằng tay hoặc là chặt kiếm bằng tay
- Mẹ: Khi con là một cô gái chuẩn mực thì khả năng con kết bạn với một đứa con trai tốt sẽ cao hơn. Bọn con trai tốt thường sẽ giỏi giang, mạnh mẽ có thể bảo vệ con. Con gái thông thường sẽ dịu dàng, nhẹ nhàng, nữ tính thì sẽ ok hơn
- Tịu: Thôi, vì con yêu mẹ nên con sẽ theo ý mẹ. Hè này con sẽ học múa theo ý mẹ nhưng đến hè sang năm lại quay lại học võ đấy nhé. Con vừa múa đau hết cả chân đây này
- Mẹ: Haiz........ nẫu mợ lắm, thích võ thì võ, sao phải xoắn hầy...... mà cũng nẫu cả cái mề gà bu luôn.... bu chẳng biết múa cũng chẳng biết võ, bụng lại còn to mà còn cứ bày đặt chuẩn nọ chuẩn kia cho sang mồm .......ặc......
Thứ Năm, tháng 2 09, 2017
Em Tịu của mẹ
Em yêu của mẹ, chúc em một mùa xuân mới tràn đầy hứng khởi...... Hôm nay đã là 13 Tháng Giêng, hết Tết rồi, mọi việc có vẻ khởi sắc phết........ vấn đề đơn giản chỉ là..... em rất vui vẻ, thích đến lớp, không sợ học, yêu các bạn, ăn ngoan, ngủ quá ngoan (trộm vía, trộm vía..) Túm lại sự nghiệp học hành ăn chơi ngủ nghỉ diễn ra phình phường chưa gặp sự cố gì...... mẹ êu em say đắm và thiết tha :)















Thứ Tư, tháng 2 08, 2017
Tết Đinh Dậu 2017
Ngày đầu xuân đi học, được đón tiếp các bạn đến nhà làm bài tập nhóm. Năm mới chăm chỉ, hy vọng các bạn sẽ học hành tấn tới cả năm :) |
| Máy chụp tự động, anh bô chạy cong cả đít :) |
| Từ ban công nhìn xuống đường đêm Giao Thừa |
Giao Thừa xong, 2 đứa dắt tay nhau ra hành lang, bấm chuông inh ỏi, vào nhà xông đất, chúc mừng năm mới bố mẹ........rất dõng rạc, rành mạch, cả nhà ôm hôn nhau tới tấp, được mẹ mừng tuổi nàng cám ơn rồi đáp: "con cảm ơn mẹ nhưng đằng nào con chẳng phải nộp lại cho mẹ"....... nói rồi nàng cầm ngay bao lì xì vừa được tặng dí vào tay mẹ......... gớm, con cái nhà ai mà ngoan thế cơ chứ, thuộc bài nhanh vãi he he |
| Năm nay lại để lại tóc dài, chán làm "cô nàng ngổ ngáo" roài |
| Tiết kiệm tha cành đào từ cửa hàng về nhà ngày 29 Tết thế mà đến hôm nay sau gần 2 tuần , hoa vẫn nở toe nở toét :) |
| Sát Tết em ốm, uống kháng sinh 5 ngày, khô tều cả mỏ, mặt cứ ngây ngây |
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)