Thứ Năm, tháng 2 16, 2017

the world is not fair

Bố công tác vắng nhà, đến giờ học buổi tối, Tịu vác cái bàn nhựa xanh vào phòng bố mẹ, đặt ngay sát trước màn hình tivi và eo éo gọi anh Toe:

- Tịu: Anh Toe ơi sang đây mà học này (tất nhiên, khi bố ở nhà thì đố dám bố láo bố toét như thế)

- Toe: (đủng đỉnh mang vở và bút sang ngồi vào bàn xanh, tìm điều khiển, mở tivi) Mẹ ơi, xem này, tv đang phát lễ trao giải Grammy lần thứ 59 này

- Tịu: Mở đèn ngủ đầu giường bố mẹ, lấy ipad, mở Thám tử Conan, đặt trước mặt và bắt đầu ....... "học"

- Mẹ: Các con học hành tài tử nhỉ, hay nhỉ...... à mà đây có phải là Keith Urban không nhỉ, trông khác quá, trẻ quá mẹ nhận không ra

- Toe: Đúng rồi sao mẹ biết, Keith Urban hát với Carrie Underwood, mẹ cũng biết nhiều phết nhỉ

- Mẹ: Mẹ biết đầy thứ, nhiều hơn là con nghĩ đấy. Đây là chồng của Nicole Kidman

- Toe: Là ai, Nicole Kidman ý

- Mẹ: Diễn viên nổi tiếng

- Toe: Ở phim nào ạ

- Mẹ: Nhiều, Cối xay gió đỏ chẳng hạn

- Toe: (Nhún vai lè lưỡi) Con không biết

- Mẹ: Thế nào, thế túm lại là bây giờ định xem Grammy hay là định học bài đây, con vừa xem vừa học thế này con nghĩ là con sẽ nghĩ ra bài được à, bài khó quá đúng không

- Toe: (Cầm vở và bút đứng dậy, rồi nằm vật ra giường, nghĩ ngợi trong khoảng 3 phút.....) Bài quá khó, chẳng nghĩ ra

- Mẹ: Thế bây giờ phải làm sao

- Toe: (thở dài sườn sượt) Chả biết làm sao bây giờ

Nói rồi đứng phắt dậy

- Toe: Mẹ ơi, con thật không hiểu nổi tại sao mình cứ phải học bài nhiều thế nhỉ. Thực tế Mỹ là 1 quốc gia nổi tiếng trên thế giới về giầu có và văn minh hiện đại và trẻ con thì không cần phải học nhiều hoặc học chỉ như chơi thôi nhưng ngược lại trẻ con Việt Nam thì suốt ngày học học, học sáng học tối mà vẫn dốt, chẳng được tích sự gì và lớn lên thì vẫn nghèo.

- Mẹ: Rất tiếc con không phải là công dân Mỹ. Con là công dân Việt Nam. Mọi sự so sánh đều là khập khiễng. Cũng có thể nếu con là công dân Mỹ hoặc 1 số nước Châu Âu giầu có khác con không cần phải học nhiều đến thế vì xã hội của họ đã ổn định sẵn từ hàng trăm năm nay. Của cải rất nhiều, môi trường tốt, tài nguyên thiên nhiên phong phú nên họ có quyền hưởng những ưu đãi đó. Tuy nhiên cũng có những quốc gia không có những may mắn đó nên buộc người dân phải nỗ lực rất nhiều. Ví dụ như Hàn Quốc và Nhật Bản chẳng hạn. Họ phải làm việc gấp nhiều nhiều lần mình mới có được cuộc sống như mong muốn. Hiện tại trên thế giới nhiều nước còn đang khổ sở, chiến tranh loạn lạc, dân người ta phải học tập lao động khổ sai mà còn chẳng có gì mà ăn. Vậy nên không nên so sánh. Cứ làm tốt việc của mình đi. The world is not fair và phải tập chấp nhận điều đó đi, đừng thắc mắc.

- Toe: Có 1 khảo sát bên Mỹ cho thấy 90% số người được hỏi không thể giải được 1 bài toán lớp 1 dễ kinh người. Đây thật sự là điều gây bất ngờ nhưng đó lại là sự thật

- Mẹ: Thông tin ở đâu thế

- Toe: Các bạn đọc trên mạng và kể cho con, thật thế đấy

- Tịu: (the thé chêm vào): Nếu anh mà học dốt thì khi lớn lên anh sẽ chẳng có gì để mà ăn cả (nói rồi lại cắm mắt vào ipad)

Rõ khổ, em Tịu chưa bao giờ bị bỏ đói nhưng rất có vẻ bị ám ảnh chuyện "không có gì để ăn"......

Tối 3 mẹ con được ngủ chung cùng nhau. Mẹ hơi sụt sịt nên bảo Tịu tránh xa mẹ ra kẻo lây

- Tịu: Mình cô đơn quá, chẳng ai ôm ấp mình gì cả. Anh Toe ơi, mẹ không ôm em, anh quay sang đây ôm em 1 tí đi nào

- Toe: Không quay lại nhưng cũng khều tay với sang em vỗ vỗ vài cái rất vô cảm

- Tịu: Mẹ ơi, thôi mẹ ôm con đi. Anh Toe ôm con chẳng "sâu sắc" gì cả. Con chấp nhận lây ốm cũng được

- Mẹ: Haiz.......