Tối Thứ 4 mẹ có 3 cuốc đưa rước Toe Tịu. 7h tối gặp Toe ở cổng trường, rất vui vẻ, rất hớn hở:
- Mẹ: Tình hình có gì vui vẻ thế con?
- Toe: Dạ không có gì, mọi việc diễn ra bình thường
- Mẹ: Mẹ đã in bài cho con, con xem có cần điều chỉnh gì không để mẹ bổ sung không thì người ta đóng cửa hàng mất. Thế con bị loại không được đi thi quận rồi à?
- Toe: Sao mẹ biết..... gớm nhẹ cả người
- Mẹ: Cái gì mà mẹ chả biết, cô nhắn tin cho mẹ rồi, sao nào..... con nhẹ cả người vì không phải đi thi à
- Toe: Vâng, con chẳng thích đi thi toán vì bao nhiêu lần thi có được giải gì đâu
- Mẹ: Con hay thật, thế con muốn gì
- Toe: Mẹ, ngay từ đầu con đã nói là thi toán rất cạnh tranh mà, con không thể có giải được đâu vì quá nhiều đứa đăng ký toán....... nhưng mẹ yên tâm, sang năm nếu có lý và hoá chắc chắn con sẽ đăng ký và quyết tâm có giải. Con đang rất hào hứng với lý và hoá. Tất nhiên, toán cũng quan trọng, con biết, con sẽ cố để học chắc toán ở lớp nhưng con thấy chẳng cần phải đi thi
- Mẹ: Con có chắc là con ok với lý và hoá không vì mẹ e mỗi lúc con lại nghĩ ra con thích 1 thứ và cuối cùng thì chẳng thứ nào ra thứ nào cả. Còn tất nhiên, nếu con không thật sự tự tin khi đi thi toán thì mẹ cũng không có ý kiến gì chỉ có điều con nhớ, dù con có thi gì đi chăng nữa thì toán vẫn là môn bắt buộc quan trọng
- Toe: Con biết rồi, con bảo với mẹ là con biết toán quan trọng. Hiện điểm trên lớp của con tính đến thời điểm này vẫn là 9,5 cơ mà
- Mẹ: Thôi đi anh, anh có biết học kỳ 1 anh mấy phẩy không. Lo mà gỡ đi, cứ chủ quan rồi mấy hôm nữa lại có vấn đề cho mà xem
- Toe: Mẹ ơi, con đang rất hào hứng với lý và hoá. Con nghĩ mình cũng có thể học tốt cả địa nữa. Con đang rất quan tâm đến 1 số địa hình khu vực Nam Mỹ. Con có thể nhớ và thuộc làu bài rất nhanh mà chẳng mất nhiều thời gian. Con nghĩ cũng có thể mình sẽ thi địa giống như anh TT.
Gớm, đến sợ anh luôn, anh cứ quay như compa làm mẹ phát hãi. Cách đây 2 năm anh viết tâm thư ngỏ ý muốn bố mẹ ủng hộ anh đi theo con đường bồi bàn bếp núc.... từ bé đến giờ anh thay đổi sở thích liên tùng tục..... tóm lại vẫn chưa dự được là anh có thiên hướng gì..... chẳng nhẽ lại cho anh đi check gene code hoặc là nương nhờ thầy bói bốc thuốc??? ..... thôi thì bố mẹ cứ là lựa theo anh thôi, lo cho anh ăn học còn anh có nên cơm cháo gì không còn do cái phúc phận của anh. Làm gì cũng được, làm gì cũng tốt, miễn là anh có đam mê, có trách nhiệm. Bố mẹ chỉ có thể nuôi anh, hướng anh làm con người - 1 con người khoẻ mạnh và lương thiện đã cứ là toát hết cả mồ hôi hột roài :)