Tối hôm trước khi mẹ Đính đi công tác xa, bà Ngoại rón rén ngồi bên rồi bà thỏ thẻ:
- Bà Ngoại: Thế cuối cùng thì bao giờ về ý nhỉ
- Mẹ Đính: Tẩu tầu tâu là 11 ngày, 10 đêm ạ
- Bà Ngoại: Sao lâu thế nhỉ
- Mẹ Đính: Thì vẫn như mọi năm mà mẹ
- Bà Ngoại: Mẹ không thích tí nào cả. Tình hình bây giờ là đang rất nghiêm trọng..... nước Mỹ sắp bị khủng bố...
- Mẹ Đính: Ui dời ơi bà ơi............. không đến lượt con đâu
- Bà Ngoại: Đừng có mà đùa cợt............ thế mày không xem ti vi à, mấy hôm nay sứ quán Mỹ ở khắp nơi phải sơ tán là gì
- Mẹ Đính: Nhưng lại mở cửa lại rồi ạ, không sao đâu mẹ
- Bà Ngoại: Mẹ chỉ lo con bị bắt cóc và bị tra tấn giam cầm
- Mẹ Đính: (cười ngặt nghẽo) Thế bà trông con giống người Đạo Hồi à
- Bà Ngoại: Biết đâu được đấy, không thể đùa được.............. mà sao cái văn phòng này buồn cười quá vậy........ sao cứ bắt một người đi đi đi lại thế........ sao không bảo sếp là bảo đứa khác đi thay......
- Mẹ Đính: Thế bà muốn người khác bị bắt bớ giam cầm à ha ha
- Bà Ngoại: Kệ....... muốn ai đi thì đi..........mẹ không muốn Đính đi xa như vậy.......... lâu như thế này..... thở dài sườn sượt.......... buồn cười thật đấy.... chẳng hay ho gì cả
Hic hic ....... ôi sao Bà Ngoại cứ ngây ngây ngô ngô vậy nhỉ ..... chẳng bằng em bé Tịu 5 tuổi ý.......... bà già thật rồi .......... thương quá......... Mẹ, con yêu mẹ .........