Bố đi công tác về, đương nhiên em Tịu luôn được nhiều quà nhất. Theo mẹ, lý do Tịu luôn được ưu ái như vậy phần nhiều cũng là do "cái thái độ". Mỗi lần nhận được quà của bố mẹ Tịu luôn, lịch sự như người Tây, thể hiện sự trân trọng, biết ơn sâu sắc (dù có thể món quà đó không thật sự là thứ Tịu thích). Sách vở, quần áo, giầy dép, son phấn, trang sức, đồ chơi Tịu luôn lọ mọ tha lôi cất cất, giấu giấu vào tổ của mình trông rất là yêu yêu thương thương chứ không giống như anh Toe hí hửng một chút xíu rồi rất vô duyên, vứt toẹt ngay tại chỗ...... Hôm qua bố về mua 2 thỏi son dưỡng môi màu hồng. Mẹ bảo Tịu tặng lại chị Thỏ 1 thỏi, ban đầu Tịu cũng vui vẻ đồng ý nhưng chỉ một lát sau 2 chị em chí chóe thì em lại tinh tướng dở quẻ:
- Tịu: Chị mà còn như thế thì em sẽ đòi lại son đấy
- Chị Thỏ: Nhưng mà là chú Tuấn cho chị chứ
- Tịu: Nhưng đấy là bố của em thì em có quyền, em là người quản lý tất cả mọi thứ, mẹ em giao cho em nhiệm vụ đó, em là người quản lý tài sản của gia đình.....
- Chị Thỏ: Em thật là sung sướng, được bố mua cho bao nhiêu là quà
- Tịu: Được nhiều quà, được nhiều quà ......... nhưng mà lại phải xa nhau
Ái chà...... sợ chưa..... thì ra vấn đề "quà cáp" cũng có cái giá phải trả đấy chứ nhỉ. Đối với em Tịu cái sự "xa nhau" xem ra cũng có vẻ "vật vã" lắm chứ đâu phải dễ dàng gì nhỉ............Khà khà........... Đấy, cứ bảo sao mẹ đi đâu cũng muốn tha lôi theo cả 2 đứa, mặc dù đôi khi 2 cái đèn pin này cứ nhảy múa điên đảo, phá phách làm mẹ điên hết cả người :)
Thôi, rồi mẹ cũng sớm về hưu non, rồi giải tán học hành của em, rồi thì 2 mẹ con mình sẽ cả ngày ôm nhau cho sướng, nhé gái iêu của mẹ :) đẻ con gái sướng sướng là :)