Thứ Sáu, tháng 6 15, 2018

Ông nói Gà - Bà nghe Vịt

Mẹ cảm nhận giờ tan học thường là lúc Toe thật sự vui vẻ. Mỗi lần đón Toe về, ngồi sau xe máy mẹ, không có điện thoại trong tay, không có máy tính trước mặt, tâm trạng lâng lâng phấn khích.... mẹ thấy Toe nói chuyện với mẹ với thái độ hào hứng nhất.

Chiều nay, cũng vậy, rất vui vẻ........ Chỉ có điều, nội dung câu chuyện thì cứ khập khiễng sao sao kiểu gì ý:

- Toe: Mẹ có biết hôm nay cô hoàn toàn choáng vì bài viết của con không. Cô bảo, cô chỉ cần đọc là đã biết ngay đó là bài viết của Quốc Trung, cô bảo bài viết của con quá ấn tượng và có hiểu biết sâu sắc về chủ đề trình bày. Hôm nay con viết về rượu, đúng sở trường của con.

- Mẹ: Con lên mạng copy chứ gì

- Toe: Mẹ, ta có quyền tìm hiểu thông tin trên mạng để phục vụ cho bài viết của mình. Nó quá dễ dàng. Nhưng chính vì vậy, đấy lại là thử thách vì phải biến thông tin đó thành kiến thức của mình mới là khó khăn. Con đã mất mấy ngày để làm bài này, từ cách trình bày đến nội dung, mất bao nhiêu công sức.... mẹ có biết rằng sau bài này Toe có thể hiểu rõ tỉ mỉ mọi thứ liên quan đến Whisky, kể cả từng chi tiết trong công đoạn chế biến sản xuất.... tất tất cả

- Mẹ: Ok, ok. mai con không học gì đúng không. Tối nay con tự nghiên cứu xem vụ xem phim khủng long thế nào, lên mạng xem mấy h chiếu. Khả năng trưa mai mẹ cho đi xem kẻo hết. Nếu nó là 13+ thì phải để ý xem có phim nào cho trẻ con gần gần trong khoảng thời gian đó để cho em Tịu em Sóc đi xem cùng rồi mẹ đón cả lũ 1 thể.

- Toe: Vâng, Jurassic World Fallen Kingdom, chỉ cần xem nốt phim này trong hè này là con hoàn toàn thoả mãn, chỉ tiếc nếu là 13+ thì em Tịu lại chưa được xem. Mà nếu em Tịu phải xem Gia đình Siêu nhân, con nghĩ cũng chẳng có gì là hay...... phim hoạt hình hay phải là Ratatouille........... mẹ biết đấy, chỉ là 1 chú chuột thôi nhưng nếu có đam mê khát vọng và tài năng thì ta sẽ làm được những điều phi thường hoặc là sẽ trở thành những gì như ta mong muốn.

- Mẹ: Đấy, thế mới cần phải học. Học không đơn thuần chỉ là có được kiến thức mà học còn để hiểu được ta thực sự muốn gì, và chỉ khi ta hiểu ta muốn gì thì mới có cơ sở để hiện thực hoá điều ta muốn 1 cách hào hứng và đam mê nhất..... ví dụ như, theo bản năng, khi mới lớn bọn con trai sẽ cảm thấy thích 1 bạn gái, đơn giản chỉ vì bạn ý xinh xắn dễ thương dễ nhìn, nhưng rồi khi lớn lên chút nữa, có thêm sự hiểu biết chúng sẽ nhận ra rằng, xinh đẹp chưa hẳn là tất cả, lúc ý sự đòi hỏi lại được nâng thêm 1 cấp độ là vừa xinh nhưng lại phải học giỏi chẳng hạn, rồi tiếp đến sẽ lại phải dịu dàng tinh tế, rồi thì cao hơn nữa lại phải bao dung, rộng lượng, đến lúc trưởng thành hơn, khi muốn kết hôn với 1 người phụ nữ thì lại mong muốn người vợ của mình phải đảm đang, tháo vát, quán xuyến nhà cửa, nuôi dạy con cái, hiếu thảo với cha mẹ vân vân và vân vân. Vì nếu chỉ đơn thuần có 2 yếu tố xinh đẹp và thông minh và không có các yếu tố khác đi kèm thì đôi khi sẽ là cực kỳ nguy hiểm....... Nói tóm lại, theo thời gian, tuỳ theo sự hiểu biết và khả năng khác nhau thì mong muốn/kỳ vọng của mỗi người là có khác nhau........ Chính vì vậy, đừng có dại mà yêu đương vào thời điểm khi mà bản thân con còn chưa ý thức được mình muốn bạn gái mình có những phẩm chất gì.

- Toe: Mẹ nói đúng, con có đọc 1 nghiên cứu, người ta cho rằng những người sinh năm từ 1974 trở về trước có chỉ số IQ cao hơn thế hệ sau đó

- Mẹ: Ý con nói là mẹ thông minh hơn bố á

- Toe: (cười hì hì) Cái đó thì con không chắc chắn lắm nhưng con tiết lộ cho mẹ 1 chuyện. Chuyện linh tinh thôi, con không hề có ý gì đâu nhé....... ở lớp con có 1 chị....... 1 chị nhé....... khá là xinh đẹp.... và học giỏi, tự tin, phát âm hơi bị chuẩn........ điểm kỳ rồi chị ý gần bằng điểm Toe nhé...... mẹ tự suy diễn nhé..... mẹ muốn hiểu thế nào thì hiểu

- Mẹ: Toe à, về cơ bản, đối với nhiều người, mọi thứ cứ bình bình là ok, giống như việc người nông dân chỉ cần chăm chỉ cầy cuốc là cũng có đủ thức ăn để nuôi sống bản thân..... như vậy cũng là tốt lắm rồi............ nhưng mọi việc không dừng ở đó với 1 số người khác..... vì nếu ai cũng chỉ thoả mãn với việc đủ ăn là đủ thì thế giới này sẽ không thể có thành tựu..... người nông dân không thể chỉ cần đủ ăn mà họ cần phải trở nên giàu có và chỉ có khoa học mới giúp được việc đó, ví dụ như việc phải tìm cách khống chế thời tiết, làm cho mưa nắng phải theo ý mình ý.....

- Toe: Đúng rồi mẹ, hôm nay cô kể cho Toe về việc cô bị tai nạn giao thông ở Việt Nam, về sự lộn xộn kinh khủng về giao thông ở Việt Nam. Toe thì nói về sự khác biệt giữa Việt Nam và các nước mà Toe đã đi, rồi về việc Toe ngạc nhiên thế nào khi ở Đức và Áo người ta sẵn sàng nhường đường cho người đi bộ bất kỳ hoàn cảnh nào. Cô bảo ở Châu Âu chỉ có Đức và Áo là như vậy còn các nước khác thì không như vậy, cứ đèn xanh đường người ta thì người ta đi thôi.

- Mẹ: Con thấy không, càng được đi nhiều con sẽ thấy, quá quá nhiều điều thú vị và khác biệt quanh ta, và rồi con sẽ thấy giữa "ok", "tốt" và "hoàn hảo" là có sự khác biệt. Cũng giống như món ăn ý, khi con đói bà và mẹ nấu, cho con ăn gì con cũng thấy ngon, con ăn hết xuất và thấy thế là ok lắm rồi nhưng khi con xem trên ti vi hoặc khi con có cơ hội thưởng thức món ăn ở những nhà hàng nổi tiếng, con sẽ nhận thấy rằng, cũng nguyên liệu đó, cũng chừng đó gia vị chua cay mặn ngọt nhưng sự kết hợp tinh tế giữa các mùi vị, cách trang trí trình bày của đầu bếp khi đạt đến đẳng cấp nghệ thuật nó sẽ tạo ra những sản phẩm sang chảnh khác biệt...... ai cũng có thể nấu bếp nhưng đẳng cấp sao thì nhất định là phải học mới có được. Con người cũng như món ăn, các đặc tính khác biệt hoặc các yếu tố phải được kết hợp/nêm nếm với nhau theo 1 tỉ lệ vừa chuẩn/hợp lý mới tạo nên điều kỳ diệu.

- Toe: Con đang rất hào hứng mẹ ạ. Gala chia tay năm nay sẽ là vào cuối tháng 7 và con hoàn toàn không muốn miss cơ hội này 1 lần nữa chỉ vì phải đi du lịch,  giống như năm ngoái ý mẹ nhé.... Chủ đề năm nay sẽ là về âm nhạc. Âm nhạc và Cướp biển. Con sẽ lấy chai rượu Rum nhà mình cho bố xử lý hết rồi mang chai ý đến lớp pha với nước táo cho các bạn uống..... Mẹ biết đấy, cướp biển là phải uống rượu......

=======

Câu chuyện đến đây là hết....... mẹ nhận thấy rằng..... mẹ có thói quen thích "cài cắm" khi nói chuyện với Toe nhưng Toe thì dường như không mấy để ý và không suy diễn sâu xa những điều mẹ "mượn gió bẻ măng". Về khoản này, Toe đặc biệt giống ông bô. Toe có khác ông bô 1 chút là mẹ cứ nói chuyện này thì Toe lại hay hướng câu chuyện sang chủ đề khác ít mấy liên quan còn ông bô thì phần lớn chỉ ngồi ngoan ngoãn trật tự nghe mẹ "độc thoại", không bao giờ cãi, chẳng bao giờ thêm thắt ý kiến ý cò gì để rồi sau đó những lời mẹ nói đều trôi tuột đầu vịt, trôi tuột lá khoai.... thật là đắng lòng..........Chắc có lẽ mẹ cần phải thay đổi chiến lược kẻo ngày càng sa đà lún sâu vào bệnh "nói dài, nói dai, nói dại" chứ chả thu được cái tích sự gì cả.



Đây là ảnh mẹ chụp anh Toe chụp trên cây cầu Charles tuyệt đẹp tại Prague - Cây cầu đá cổ được hoàn thành xây dựng từ thế kỷ 15. Quá đẹp đẽ và lãng mạn. Hy vọng 1 ngày nào đó chúng ta lại có dịp quay lại nơi đây.

Anh Toe cứ ú ớ việt gian, ấm ớ hội tề nhưng xa anh Toe chỉ vài tiếng là mẹ lại nhớ da diết, cứ như là nhớ em Tịu ý........ yêu lắm cơ